Editor: Song Nhã
Bên này Cố Thường chịu đủ loại nguy hiểm rình rập, lại trải qua mấy ngày kinh tâm động phách, lo lắng đề phòng, cuối cùng nhận được thư kể khổ Quách Tiểu Trà gửi tới rồi cũng cảm thấy hắn nháo loạn vô lý.
Trong thư Quách Tiểu Trà nói rằng cha hắn đã lấy thế sét đánh cấp tốc định ra hôn sự giữa hắn và Lương Dung rồi, mặc kệ hắn nói chuyện Lương Dung vì Lục Tử Triệt mà rời nhà trốn đi ra sao bề trên cũng không thèm nghe, trong mắt hắn loại nữ nhân đạo đức bại hoại trong lòng lại có người khác như thế đáng lẽ phải dìm chết mới đúng, kết quảd.d.l.q.d người nhà không để ý tới sự phản đối của hắn, tuyên bố nếu như hắn có thể lập tức lấy một người có gia thế tướng mạo tốt hơn thì sẽ bỏ qua cho hắn.
Kết quả đương nhiên là Quách Tiểu Trà không cưới được, không nói chuyện bản thân hắn ở kinh thành chịu sự chê cười của biết bao quý nữ, lại nói đại ca hắn là tên ăn chơi trác táng bị nữ nhân xấu xí tìm tới cửa tố cáo bị vấy bẩn, rồi có rất nhiều chuyện làm ảnh hưởng lớn đến danh tiếng của Quách gia. Nữ nhi nhà ai mà nhìn thấy Quách Tiểu Trà đều trốn đi, chỉ sợ dây vào sẽ phải hối hận cả đời.
Thanh danh Quách gia không tốt, Lương gia cũng không biết làm sao chuyện xấu Lương Dung vì nam nhân mà rời nhà trốn đi lại bị truyền ra ngoài, vì vậy hai người Quách Tiểu Trà cùng Lương Dung đều khiến người người sợ tránh không kịp chứ còn ai dám chấp nhận nữa. Vừa lúc hai phe Quách thị lang cùng Lương đại nhân phải "giúp đỡ" nhau chính sự, cho nên chuyện kết làm thông gia đơn giản là chuyện thuận lý thành chương (rõ ràng, hợp lẽ).
Quách Tiểu Trà ầm ĩ muốn tiếp tục rời nhà trốn đi tới Cố gia lánh nạn, kết quả Cố Thường kể lại chuyện Cố gia thiếu chút nữa bị ám sát cho hắn biết, hắn cũng không dám tới nữa, nếu so sánh với cái đầu của mình, cưới Lương Dung quả thực không tính là đáng sợ.
"Hôn kỳ của Quách Tiểu Trà được quyết định thật gấp, còn sớm hơn ta nhiều ấy chứ." Cố Thường vô cùng kinh ngạc, trưởng bối hai nhà Quách, Lương này nghĩ gì vậy, lại có thể định hôn sự qua loa như thế, trao đổi xong thiếp canh cùng bát tự liền định hôn kỳ vào hai tháng sau sao?
Lục Đậu cũng lấy làm kinh hãi: "Những chuyện như bố trí hỉ phòng, mua sắm cùng với bận sắp sửa yến tiệc, thiệp mời cho các tân khách cũng không nhất định làm ngay được."
"Lúc đó sẽ có bao nhiêu người tới ăn cưới huynh chứ?" Cố Thường thật có chút thông cảm với Quách Tiểu Trà, chuyện lớn của cả đời người hắn phải lấy một nữ nhân không hợp ý người đã rất đáng thương rồi, kết quả ngay cả ngày đại hỉ cũng không thể náo nhiệt được, vì hai nhà Quách, Lương gần đây hay gây chuyện, rất nhiều người của gia tộc danh tiếng cũng không muốn lui tới cùng hắn, Quách Tiểu Trà lại là tên ăn chơi trác táng nổi danh kinh thành, có thể tưởng tượng được sẽ có bao nhiêu người tới chúc mừng.
Lục Đậuvừa nghĩ cũng, trong mắt lập tức loé lên tia đồng tình: "Tiểu thư, dù sao Quách tiểu gia cũng là bằng hữu của người, ngày đại hỉ của ngài ấy người có muốn tới hay không..."
"Đừng có nghĩ, khôngd..d.l.q.d thể nào đâu, cha nương sẽ không cho chúng ta đi kinh thành, ta chuẩn bị chút quà mừng bố trí người gửi đi Quách gia là được rồi." Cố Thường khoát tay áo nói.
Khi Lục Tử Triệt nghe nói chuyện Cố Thường chuẩn bị quà mừng cho Quách Tiểu Trà, lập tức cho người tới Cố gia truyền tin nói rằng quà mừng cho Quách Tiểu Trà cứ để hắn sắp xếp, đến lúc đó danh mục quà tặng sẽ đưa tới cho nàng xem, tuyệt đối sẽ không keo kiệt bủn xỉn, nàng có là bằng hữu của Quách Tiểu Trà đi chăng nữa thì cũng là nữ nhân, chẳng kiêng nể gì mà tặng quà thì sẽ khiến người Lương gia nghĩ sao?
Cố Thường vừa nghe nghĩ lại đúng là có chuyện như vậy, vì thế tự mình viết thư hồi âm cho Quách Tiểu Trà giải thích rõ tình huống rồi vui vẻ làm một chưởng quỹ nhàn hạ, tất cả cứ do Lục Tử Triệt làm đi.
"Kỳ thực Lục Tam gia hay ghen lắm đó, không muốn tiểu thư chuẩn bị lễ vật cho nam nhân khác đâu." Lục Đậucười híp mắt trêu ghẹo nói.
Cố Thường đá một cái, sẵng giọng: "Ngươi rảnh rỗi quá nhỉ? Còn nói lung tung nữa thì ta gả ngươi cho Uông Tiểu Phi đấy!"
"Không muốn!" Lục Đậusợ muốn chết, vội vội vàng vàng chuồn đi không dám nói lung tung nữa.
Hừ một tiếng, trong tay Cố Thường nắm một cây trâm xanh biếc khảm hồng ngọc, càng không ngừng nhẹ nhàng vuốt ve, đây là thứ Lục Tử Triệt đặc biệt mua cho nàng, nàng rất thích, nếu không cài trên đầu thì cũng đem ra ngắm nghía lúc rỗi rãi.
Nghĩ đến cảnh tượng vừa lúc trước hắn cài cây trâm lên đầu nàng, sau đó thừa dịp người ta không chú ý mà hôn trộm nàng… Khoé môi Cố Thường mang theo ý cười, trong lòng giống như ăn mật vậy.
Ngày trước mỗi khi hắn can thiệp đến mối quan hệ giữa nàng và Quách Tiểu Trà nàng liền nổi giận, thế nhưng lúc này chỉ cảm thấy dáng vẻ ghen tuông của hắn rất đáng yêu, rõ ràng là có tư lợi, nhưng lại dùng vẻ mặt quang minh chính đại mà đàng hoàng kiếm cớ, ngẫm lại hình ảnh kia đã muốn cười rồi.
Lục Tử Triệt chuẩn bị quà mừng cho Quách Tiểu Trà đều là đồ tốt cả, một tấm da hổ hoàn mỹ không có bất kỳ tỳ vết nào, loại da hổ không bị hỏng còn nguyên vẹn như thế là rất hiếm thấy, vì thế giá được nâng lên cực kỳ cao, Quách Tiểu Trà có thể có được một tấm da hổ lớn màu sắc sặc sỡ như vậy đã coi như là vô cùng may mắn rồi.
Không riêng gì thứ này, còn tặng tám cuộn vải vóc thượng đẳng nam tử trẻ tuổi thường dùng, sau đó là hai mươi cân các loại lá trà, và thêm chút đồ khác nữa, cộng thêm tấm da hổ thì tổng giá trị cũng trên dưới ngàn lượng bạc.
Đều là những đồ đạc rất thiết thực, vừa lúc đều có thể được Quách Tiểu Trà dùng đến, bởi vì có liên quan tới nhà gái là Lương Dung, Lục Tử Triệt không chuẩn bị bất kỳ thứ gì cho nữ nhân cả, miễn cho người ta hiểu lầm, hắn lấy danh nghĩa là "Vị hôn phu của Cố Thường" sai thủ hạ đắc lực tự mình đưa những quà tặng này tới Quách gia ở kinh thành.
Quà mừng thực sự phong phú, chẳng những vì muốn Cố Thường thêm vẻ vang, Lục Tử Triệt cũng được dịp khoe giàu có với Quách Tiểu Trà.
Quen biết nhau không lâu, giao tình cũng không thể coi là bằng hữu cực kỳ thân, nhưng lại tặng quà mừng lớn như thế, có thể dùng một câu đến hình dung về hành động lần này của Lục Tử Triệt, có tiền chínhd.d.l.q.d là tuỳ hứng như thế này đây!
Trong lúc Cố Thường còn đang cảm thông với hôn sự được quyết định quá mức qua loa gấp gáp của Quách Tiểu Trà, một tin tức khiến nàng vô cùng kinh hãi.
"Cha, nương, hai người nói gì?"
"Con đứa bé này, tuy là chúng ta hiểu sẽ có chút thiệt thòi đối với con, thế nhưng đây cũng là bất đắc dĩ thôi." Cố phu nhân than thở nói rằng.
Cố Thường có chút mờ mịt.
Cố Phong Niên hắng giọng một cái giải thích: "Định hôn kỳ của các con sớm chút cũng là vì muốn tốt cho con, mấy ngày trước đây tà giáo đến đánh lén nhà chúng ta là vì tỷ tỷ con, nói không chừng ngày nào đó chúng sẽ tới, nếu có lần sau nữa ngộ nhỡ con không may mắn có người vừa lúc nguy hiểm tới cứu như thế thì làm sao bây giờ? Sau chuyện bị tấn công đêm đó, Lục hiền chất liền một mực thuyết phục chúng ta mau chóng gả con qua đó, ta và nương con không đồng ý, lần này nghe nói tà giáo bên kia đang có nội loạn, Hữu hộ pháp hung tàn kia hận tỷ tỷ con đến cực hạn rồi, nghĩ tới nghĩ lui cũng là nên mau gả con đi Lục gia để Lục hiền chất bên người bảo vệ con, chúng ta cũng sẽ yên tâm hơn."
Lúc này Cố Thường mới hiểu, có thể hiểu thì hiểu, nàng vốn cho rằng mình có thể thoải mái tự tại thêm mấy tháng, đột nhiên lại bị báo cho biết nửa tháng sau phải gả cho người ta rồi, tin tức này tới vô cùng đột xuất, nàng còn chưa chuẩn bị tâm lý thật tốt.
"Nhưng là tỷ tỷ của con còn chưa đính hôn, trong lúc bất chợt con lại thành thân, tỷ ấy..."
"Ai, trước đây khi con đính hôn tỷ tỷ con còn chưa trở về nhà, bây giờ nó đã về rồi thì cũng không thể lấy chuyện nó chưa gả cho ai mà cản trở chuyện của con được." Cố phu nhân nhíu mày, nhìn Cố Thường nói: "Chuyện này con không cần lo lắng, ta và cha con đã tính chuyện chung thân đại sự của tỷ tỷ con rồi, con xuất giá rồi mau mau tìm cho nó một nam nhân đáng tin thành thật đi."
Dễ dàng như thế sao? Cố Thường cảm thấy mọi chuyện sẽ không lạc quan như vậy, Cố Y từng bị sảy thai hơn nữa sau này rất khó sinh con, người người đều biết nàng ta là người của tà giáo, từng giết vô số người, một nữ nhân như vậy còn có nam nhân nào dám muốn nữa sao?
Nam nhân có điều kiện tốt rất khó chấp nhận một nữ nhân đã từng sảy thai của nam nhân khác, trừ phi lấy nàng ta làm vợ kế, mà với sự kiêu ngạo của Cố Y thì tuyệt đối sẽ không chấp nhận làm vợ kế người ta đâu, đương nhiên nàng ta cũng không để mình chịu thiệt mà gả cho nam nhân không ngại nàng nhưng điều kiện lại vô cùng bình thường được.
"Bât luận nói sao thì chúng ta cũng phải thử một lần, nếu như đến cuối cùng cũng không thành, chúng ta đây nuôi nó cả đời thì có làm sao? Trái với mấy chuyện ám sát liên tiếp xảy ra, nhà chúng ta cũng coi như có chút tiếng tăm, rất nhiều nhà có giao tình tốt trước kia đều xa lánh chúng ta, Cố gia có một cô nương lỡ thì thì có làm sao đâu? Chỉ đáng tiếc là hôn sự sau này của đệ đệ sẽ phai chịu chút ảnh hưởng." Cố phu nhân buồn phiền mà nói, trong nhà có một nữ nhi giết người không chớp mắt, Cố gia còn có liên quan đến tà giáo, những gia tộc kia còn dám gần gũi với bọn họ nữa sao? Đều chỉ sợ tránh không kịp, chỉ sợ không cẩn thận bị dính dáng đến mà thôi.
"Sớm biết có ngày này, chúng ta lẽ ra không nên kéo dài hôn sự của đệ đệ con như thế." Cố Phong Niên biết vậy chẳng làm.
"Cha, người đứng tự trách nữa, cho dù là sớm định hôn sự cho đệ đệ rồi thì làm sao biết được đối phương nghe tin sẽ không hối hôn dây? Đến lúc đó chịu ảnh hưởng càng không tốt, lại nói đây thỉ là tình huống nguy cấp tạm thời mà thôi, qua được cửa ải này mới biết ai thực sự tốt. Huống chi con luôn cảm thấy nam nhân đeo mặt nạ kia không thành thân cũng nữ nhi của lão già kia chính là còn nhớ tình xưa với tỷ tỷ đó." Cố Thường khuyên nhủ, chỉ cần đối phương còn nhớ chút tình xưa, tất sẽ không lạm sát kẻ vô tội, nhất là sẽ không hạ thủ tàn nhẫn với người cố gia, lúc trước là lão già biến thái kia bày kế, nam nhân đeo mặt nạ cũng chẳng cảm kích gì, không thấy cuối cùng hắn gọi bọn chúng trở về đó đấy sao?
Phu phụ Cố Phong Niên cũng nghĩ đến điều đó, chỉ là bọn họ không dám giữ thái độ lạc quan, cùng liếc nhau rồi thở dài.
Cố Thường vì chuẩn bị cho hôn kỳ sắp tới mà cũng bắt đầu bận rộn, thử giá y (trang phục cưới) thử trang sức, mỗi ngày cũng bắt đầu ngâm thuốc dưỡng da, còn bớt thời gian luyện công đi.
Bộn bề nhiều việc, nhưng bởi vì sắp được gả cho người mình thích, Cố Thường cũng không cảm thấy mệt mỏi hay phiền chán, ngược lại tâm tình còn tốt hơn.
Trong nhà chuẩn bị hỉ sự, muội muội sắp thành thân, sau khi chữa khỏi vết thương tâm tình Cố Y cũng không tốt lên được, nàng ta cũng chẳng muốn gặp Cố Thường bởi vì sẽ bị ý vui mừng toát ra từ khuôn mặt ấy kích thích.
Hôm đó, Cố Thường đang luyện công, sau khi vận hành nội lực một vòng thở ra một hơi chuẩn bị nghỉ ngơi.
Lục Đậuvẫn luôn canh giữ ở ngoài nghe thấy động tĩnh liền vội vàng vào phòng nói: "Tiểu thư, tên nam nhân đeo mặt nạ kia tới!"
"Cái gì?" Cố Thường hoảng sợ, lấy bội kiếm treo trên tường liền xông ra ngoài.
"Ai nha, tiểu thư, hắn không phải tới để sát hại người đâu!" Lục Đậu kéo Cố Thường đang muốn đi liều mạng lại.
"Không phải sát hại người, chẳng lẽ hắn đến mua bột mì sao?" Cố Thường nghiêm mặt trừng lục đậu.
Lục Đậubị trừng đến tê cả da đầu, vội mở miệng nói: "Hắn đến tìm đại tiểu thư!"
Cố Thường nghe thế liền nhíu mày lại, thu lại tư thế muốn liều mạng, suy nghĩ một chút vẫn không buông kiếm, nghiêm túc bày ra khuôn mặt tươi cười đi đến phòng Cố Y.
Trên đường đi tới nàng đã nghe từ trong miệng Lục Đậunói chuyện đã xảy ra, là nam nhân đeo mặt nạ mang theo một tên thủ hạ tới kính cẩn thăm hỏi, yêu cầu gặp Cố Y, lúc đầu Cố phu nhân không đồng ý, kết quả là Cố Y kiên trì muốn gặp.
Vì vậy thấy đối phương chỉ dẫn theo một người, hơn nữa cả hai cũng không mang theo vũ khí gì, nhìn thái độ cũng không giống như muốn đến giết người phóng hoả, vì thế Cố phu nhân liền cho bọn họ đi vào, chỉ yêu cầu không thể ở lại quá một khắc đồng hồ.
Mới vừa vào chính viện nàng liền cảm giác bầu không khí có gì đó không đúng, rất tĩnh lặng, tĩnh lặng đến có chút đáng sợ, Cố Thường đi vào cũng chẳng thấy người nào, bởi vì trong cơ thể có nội lực, nàng có thể cảm thấy rõ ràng không chỉ có một cao thủ ấn thân ở một nơi bí mật gần đó, những người này đều là người nhà nàng, còn có khí tức (hơi thở) xa lạ như có như không truyền ra ngoại trừ từ trong phòng Cố Y thì những nơi khác trong viện nàng không cảm giác được, xem ra tuy là cho phép nam nhân đeo mặt nạ vào trong, như Cố gia cũng không lơ là chút nào, quá nửa cao thủ đều được phái qua đó âm thầm đề phòng.
Cố Thường đi đến gian ngoài liền nhìn thấy Cố phu nhân một mình ngồi đó uống trà, vội vàng tới hỏi: "Sao nương lại ở đây?"
Cố phu nhân chỉ vào gian trong rồi dựng thẳng ngón trỏ đặt ở bên môi ra hiệu nàng chớ lên tiếng.
Cố Thường không hỏi nữa, nhẹ nhàng từng bước đi tới cửa gian trong, vừa lúc nghe được giọng nói nam nhân mà cũng không tính là xa lạ với nàng: "Ta không hề thành thân với nàng ta, nàng đừng tức giận nữa, theo ta trở về đi."