"Chị hai, bây giờ làm sao?" Thượng Quan Thái Hà nhìn Thượng Quan Nhu Vân hỏi.
"Làm sao là ý gì?" Thượng Quan Băng Nguyệt hỏi.
"Lốc xoáy ánh sáng đã biến mất, họ không thể trở về thời đại của họ được nữa." Thượng Quan Nhu Vân nói.
"Vậy là họ phải ở lại thời đại của chúng ta? Họ có thích nghi được không đây?" Thượng Quan Nhược Thủy thắc mắc.
"Các người có dự định gì không?" Thượng Quan Thái Hà nhìn năm vị vương gia hỏi.
"Ở lại thì ở lại. Có gì mà không được chứ!" Công Tôn Tuấn Kiệt nói.
"Vậy thì tạm thời cứ để họ ở lại đi." Thượng Quan Nhu Vân nói.
"Ở đây?" Thượng Quan Băng Nguyệt hỏi.
"Ừmk!" Thượng Quan Nhu Vân gật đầu.
"Không phải chiều nay các chị về Thượng Hải sao?" Thượng Quan Băng Nguyệt tiếp tục hỏi.
"Đúng vậy!" Thượng Quan Nhu Vân trả lời.
"Aiya,không cần phải hỏi nữa. Họ sau này sẽ do em chiếu cố." Thượng Quan Thái Hà nói.
"Kháng nghị, kháng nghị, phản đối, phản đối. Tại sao lại là em chứ?" Thượng Quan Băng Nguyệt kích động.
"Không em thì ai đây! Chuyện họ xuyên không chúng ta phải giữ bí mật. Cần người giúp họ thích nghi với cuộc sống ở đây, bây giờ cũng chỉ có em là có thời gian rãnh thôi." Thượng Quan Nhu Vân dịu dàng nói.
"Đúng vậy! Trước khi về Thượng Hải chị sẽ tạo cho họ lý lịch, mời vài người dạy họ những điều cần học." Thượng Quan Thái Hà nói.
"Chị ba, cứu em!" Thượng Quan Băng Nguyệt nhìn lại chỗ Thượng Quan Tử Quỳnh đang ngủ cầu cứu.
"Chị hai đã ra lệnh, chị ba đây cũng không có cách cứu em đâu." Thượng Quan Tử Quỳnh lạnh lùng lên tiếng. Thật ra từ lúc lốc xoáy ánh sáng xuất hiện thì cô đã thức dậy rồi chỉ vì cô không muốn dậy thôi.
"Em đúng là một cô bé xinh đẹp đáng thương mà ôôôôô..." Thượng Quan Băng Nguyệt ủ rũ từ từ đi lại sopha ngồi xuống cầm điện thoại lên tiếp tục chơi game"Chỉ có game là tốt nhất bây giờ."
"Con bé tính tình thẳng thắn nên mọi người đừng để ý, lại ghế ngồi đi." Thượng Quan Nhu Vân nói sau đó lại ghế Thượng Quan Tử Quỳnh đang nằm"Tiểu Quỳnh, ngồi dậy đi rửa mặt đi."
Thượng Quan Tử Quỳnh từ từ ngồi dậy, là chị em song sinh nên Thượng Quan Nhu Vân và Thượng Quan Tử Quỳnh giống nhau nhưng vừa nhìn liền có thể phân biệt được. Thượng Quan Tử Quỳnh đứng dậy đi vào nhà vệ sinh.