Editor: huyetsacthiensu
Trần thị lười quản chuyện hôn nhân của Hứa Tĩnh Ngữ nhưng Trình thị lại không như vậy, hai vị tiểu thư tuổi cũng không cách nhau xa lắm, năm nay cũng đã mười năm tuổi đến tuổi nên định hôn sự, chờ mộtthời gian cũng không thấy có động tĩnh gì, nhịn không nổi nữa nên đến hỏi, rất nóng lòng muốn gả Hứa Tâm Dao ra ngoài. Trần thị biết các nàng quan hệ vẫn luôn không tốt, nhưng không nghĩ đến lại vội vã như vậy.
Ở đây, phần lớn con gái khoảng mười lăm tuổi đã tính đến chuyện hôn sự, muộn một chút hoặc muốn giữ con gái bên cạnh lâu hơn chút thì mười sáu bàn hôn sự cũng được.
Duỗi tay kéo A Đoàn đến ngồi xuống bên cạnh mình, bóp cổ tay nàng rồi nhìn lòng bàn tay. Vết thương ở lòng bàn tay hình như nặng hơn, vết thương trên mặt đã đóng vảy, còn vết thương ở đây nhìn vẫn còn có màu đỏ tươi. Công dụng của thuốc rất tốt, nhưng mà lúc dùng tay vẫn có chút đau đớn, khôngngẩng đầu căn dặn Cẩm Tú “Tiểu thư hôm nay dùng thìa.”
Cẩm Tú chỉ tới đỡ.
Trình thị rất sốt ruột, cũng biết Trần thị chỉ là không muốn lấy việc này làm lý do. Nhưng mà, thật sự rất gấp! Quan hệ với đại tiểu thư không tốt là việc của nàng, nhưng mà nếu đại tiểu thư không bàn chuyện hôn sự thì nhị tiểu thư cũng không thể bàn chuyện hôn sự được, bên này không thể đợi thêm được nữa. Miễn cưỡng cười cười nói lại lần nữa “Việc này vẫn là ở chỗ đại tiểu thư thôi, càng kéo dài thì càng không tốt…”
Vốn định nói nếu chuyện hôn sự của đại tiểu thư kéo dài quá lâu, các muội muội về sau cũng sẽ bị người đời chỉ trích, nhưng lời nói đến miệng lại nuốt trở về. Muội muội cũng chỉ có A Đoàn cùng Tâm Dao, hôn sự của Tâm Dao mình đã có tính toán, hôn sự của A Đoàn càng không cần phải nói. Từ khi sinh ra hôn sự của A Đoàn đã được định đoạt, hôn sự của đại tiểu thư dù tốt hay xấu cũng không ảnh hưởng chút gì đến A Đoàn.
Chỉ nhìn Trần thị chê cười.
Trần thị dường như rất mệt, ôm A Đoàn nửa tựa vào bên cạnh nàng, như cười như không mở miệng “Đại tiểu thư mặc dù được nuôi dưỡng bên cạnh ta, ngươi cũng nửa đường mới vào cửa, mấy năm nay ngươi cũng nhìn thấy, ta với đại tiểu thư cũng không thân cận. Ở dưới cùng một mái nhà, nhưng mỗi ngày cũng chỉ có nửa khắc đến thỉnh an ta.”
Chỉ cần Trần thị chịu nói chuyện, Trình thị sẽ không phải là người đi nhờ cậy, liên tục phụ họa khôngngừng.
Trần thị tiếp tục cười nói “Ta cũng giống ngươi coi như đã thấy rõ ràng, không phải con gái do chính mình sinh ra, nói cho cùng cũng cách lòng, cho dù có nhiệt tình cũng không làm ấm được người lạnh lùng.”
Vừa rồi là phụ họa, bây giờ lại cực tán đồng, vội vàng gật đầu “Cũng không phải muội sợ Dao Dao! Muội luôn nghĩ nó mất mẹ, muốn đối xử tốt với nó một chút, phụ thân nó cũng đã phó thác bảo muội đối tốt với nó. Nhưng mà muội làm thế nào để đối tốt với nó đây? Ngay cả một câu nói thân mật cũng khôngnói được với nhau. Tim người cũng là máu thịt, cũng cần chung sống mới có thể có cảm tình được.”
“Tẩu cũng biết, muội với nó cũng chỉ gặp mặt một chút lúc ăn cơm mà thôi.”
Hai người này ngươi tới ta lui, nói ra cảm giác cùng cảnh ngộ. A Đoàn run run khóe miệng, nhún vai, nhắm mắt tựa vào ngực Trần thị không muốn nghe. Người không biết còn tưởng Đại tiểu thư, Nhị tiểu thư là người không hiểu chuyện, thực tế rõ ràng là cả nhà không hướng về nhau.
Đây chính là nghệ thuật nói chuyện, hôm nay đã hiểu được hoàn toàn.
Con gái của mình, một động tác nhỏ của nàng Trần thị cũng có thể biết nàng đang suy nghĩ cái gì, biết nàng đang không kiên nhẫn lại kinh ngạc, trên mặt cười không ngừng, đưa tay nắm chóp mũi của A Đoàn khẽ lắc, trừng mắt: mẫu thân đang dạy con, nếu không làm gì có tâm trạng mà nói với nàng ta nhiều như vậy, con còn không biết tiếp thu!
A Đoàn tránh đầu khỏi tay Trần thị, sau đó toàn thân nhào vào ngực Trần thị, không thèm đế ý.
Trần thị cúi đầu trừng đỉnh đầu A Đoàn, cuối cùng vẫn nhượng bộ không ép nàng, ôm chặt người hơn chút nữa. Nếu A Đoàn không nghe, cũng không cần cùng Trần thị nói tới nói lui, chỉ đạo “Nó không thân cận với ta, ta cũng sẽ không nhúng tay vào việc hôn nhân của nó, việc hôn nhân của cô nương cần thận trọng, việc này ngươi nên để cho Lý di nương xử lý đi, nàng mới là mẹ ruột của đại tiểu thư.”
“Nếu trong lòng ngươi sốt ruột, tìm Lý di nương thương lượng là được, không cần phải đến hỏi ta.”
Để Lý di nương xử lý sao? Trình thị ngạc nhiên. không nghĩ Đại phu nhân ngày thường nhìn thấy có vẻ dễ nói chuyện, hóa ra cũng không như bề ngoài đâu! Có dù là di nương của Quốc công phủ, vẫn chỉ là di nương! một di nương thì làm sao có thể tìm được mối hôn sự tốt chứ? Nếu như nàng có chút thủ đoạn, có thể làm lung lay Quốc công gia, thì còn có khả năng tìm được mối hôn sự tốt.
Nhưng mà mấy năm nay số lần Đại lão gia gặp nàng đếm trên hai đầu ngón tay còn chưa hết!
Đại cô nương đã hoàn toàn đắc tội nàng rồi, nếu không cũng sẽ không buông tay sạch sẽ như vậy. không trách được mấy năm nay Đại tiểu thư thường xuyên tìm A Đoàn gây rắc rối, tuy rằng mỗi lẫn cũng không làm gì được A Đoàn nhưng đến nhiều cũng sẽ làm cho người ta thấy phiền! Còn nghĩ rằng Trần thị sẽ niệm tình con gái Hứa gia mà lưu tình, không ngờ là là đang chờ thời cơ.
Đại tiểu thư không được lòng người, mẹ cả không quan tâm, mẹ ruột thì vô dụng.
Mối hôn sự này, sợ là khó khăn…
Cũng đã nói như vậy, chỉ cần biết được ý của Trần thị là được rồi, cũng không ở lại lâu, đứng lên nói“Đứa nhỏ vẫn đang chờ muội về, muội xin cáo lui trước.” Trần thị gật đầu, A Đoàn vội vàng chui ra từ trong lòn Trần thị đứng dậy tiễn Trình thị ra cửa. Trở về thấy Trần thị đang bình tĩnh nhìn mình.
A Đoàn bất đắc dĩ, bước nhanh về phía trước làm nũng “Mẫu thân ~.”
“Đừng đến đây!” Vung tay lên, đưa tay chỉ trán A Đoàn, nói với vẻ không biết làm sao “Ta đang dạy con, nếu không làm gì có tâm trạng mà nói nhiều như vậy chứ? Con thì hay rồi, bịt tai không nghe, trốn còn nhanh hơn ai hết!” A Đoàn không nói lời nào, đứng tại chỗ bĩu môi, hoàn toàn là bộ dáng vò đã mẻ lại sứt.
Trần thị ngữ khí vui vẻ “Con nói một chút xem, nếu là con, con sẽ xử lý như thế nào?”
Quệt miệng, mắt đảo một vòng mới nói “Nếu như là con, con sẽ tìm cho nàng một mối hôn nhân, mộtmối hôn nhân ít nhất bên ngoài là môn đăng hộ đối.”
“Ở bên ngoài?”
“Ý con là sẽ không thật sự đi hỏi thăm tình huống nhà trai sao?”
A Đoàn không tra lời câu hỏi của Trần thị, ngược lại nhin Trần thị “Con cảm thấy mẫu thân làm như vậy không tốt, tuy rằng làm như vậy sẽ khiến nàng khổ sở, nhưng không phải người cũng đem thanh danh của mình làm hỏng sao? Mặc dù nàng không phải con gái ruột của mẫu thân, nhưng mọi người đều biết nàng ta được nuôi bên cạnh người, lúc này đột nhiên buông tay, người bên ngoài sẽ lại đàm tiếu.”
Thấy A Đoàn thật sự nghiêm túc suy nghĩ vấn đề này, còn biết quan tâm mình, ý không biết làm sao vừa rồi đã tan thành mây khói, thân mật nắm tay A Đoàn, cười nói “Con cho rằng mấy năm nay ta làm không công sai? Lần nào trong nhà có yến hội mà ta không nàng theo chứ? Nàng lại đối với ta như thế nào?”
“Còn có các tiểu thư ở trường học kia, nhìn nàng như thế nào?”
Nghe Trần thị hỏi, A Đoàn cũng suy nghĩ lại.
Trong nhà có yến hội hoặc là lúc được mời làm khách, lúc nào nên đưa mẫu thân cũng đưa đại tỷ theo, cũng giới thiệu cho mọi người biết. Nếu đạ tỷ an phận, không luôn đi đến chỗ tụ tập của các đích nữ, bị bọn họ không nhìn đến lại trở về nói những lời âm dương quái khí (nghĩa đen là khí quái lạ trong trời đất, nghĩa bóng chỉ những người lời lẽ, cử chỉ quái đản, kỳ lạ hoặc lời nói, thái độ không chân thành, khiến người ta đoán không ra); sẽ không làm cho các vị phu nhân trong kinh đều biết thứ nữ của Quốc công phủ là người tâm cao khí ngạo (kiêu ngạo) ngay cả mẹ cả cũng dám chống đối.
Về phần bạn học, đại tỷ luôn không chịu chơi cùng thứ nữ, những quý nữ thì không để nàng vào trong mắt, con gái quan nhỏ nàng lại không để họ vào trong mắt, nhân duyên thật sự không tốt.
Còn phụ thân, trước kia còn thường xuyên hỏi thăm đại tỷ, từ lúc nào thì đã bắt đầu dần không hỏi đến nữa? Hình như là từ lúc mẫu thân đưa đại tỷ ra ngoài thì bắt đầu đúng không? Cúi đầu, vừa nghĩ cũng hiểu được, chắc là những phu nhân kia bên gối thổi gió hoặc ngẫu nhiên nhắc qua vài lần, một số lời truyền đến tai phụ thân.
Nghĩ rõ ràng tất cả, mày nho nhỏ của A Đoàn nhăn lại. Bản thân cũng tưởng rằng mẫu thân không thậtsự so đo với dại tỷ. Nhưng bây giờ nghĩ đến, hành động bình thường đã từng bước đưa đại tỷ vào vực sâu, hơn nữa, người còn chưa trách cứ, tất cả mọi người sẽ cảm thấy là do bản thân nàng ta tự chuốc lấy.
Từ lúc hai người bắt đầu nói chuyện Cẩm Tú đã cho tất cả nha hoàn đều lui xuống, còn mình thì canh giữ ngoài cửa. Vẻ mặt Trần thị nghiêm túc, hai tay đặt lên bải vai A Đoàn, nhìn vào mắt nàng nóinghiêm túc “Mẫu thân biết con còn nhỏ, cũng biết tâm tư của con không đặt ở đây, nhưng mà mẫu thân không thể không làm như vậy.”
“Con nhìn xem, đây là tỷ tỷ con, đây cũng chỉ là phủ Quốc công, nhìn tầm thường nhưng đã có sát chiêu mỗi bước, nơi con phải đến trong tương lai, lại càng nguy hiểm hơn gấp trăm ngàn lần. không cần biết con có nguyện ý hay không, cho dù bây giờ con không muốn học, con cũng phải nghe phải nhìn, khôngthể không kiên nhẫn, không thể tránh né, có biết không?”
Giống như tình huống này của đại tỷ con, nếu về sau con gặp tình huống tương tự, không thể lặp tức ra tay, vậy thì phải có kiên nhẫn. Tất nhiên, việc này có một điều kiện, điều kiện là con có hoàn toàn nắm chắc việc xảy ra phía trước hay không, nàng không thoát được lòng bàn tay của con. Chỉ cần nắm chắc được cái này, một năm hai năm mười năm cũng không sao.”
“Nhẫn nại vài năm, dù sao cũng không áo ảnh hưởng gì, về sau có thể cười mà nhìn nàng khóc.”
“Con phải nhớ kỹ, chết thật ra rất thoải mái, càng hận ai, càng không nên để cho nàng chết dễ dàng.” nói đến đây Trần thị dừng lại, hạ mắt xuống, trong mắt lóe qua tia hối hận cùng chưa hết giận.
rõ ràng nói ra lời độc ác nhẹ nhàng như vậy, nhưng Trần thi vẫn cười, A Đoàn cũng không thấy sợ hãi, nhiếu nhất cũng là có chút xa lạ, chưa từng thấy mẫu thân như vậy, trợn mắt nhất thời không trả lời, mày nhíu lại. Trần thị cũng không ép nàng, chỉ khôi phục dịu dàng, cười đưa tay vuốt chân mày A Đoàn.
“Con còn chưa nói cho ta biết, nếu là con, con sẽ làm như thế nào?”
A Đoàn mở lớn hai mắt “Hướng vào việc của đại tỷ mà nói. Nếu là con, con sẽ tìm cho nàng một cuộc hôn nhân ngoài mặt môn đăng hộ đối thấp gả (nhà chồng có điều kiện thấp hơn). sẽ điều tra nhà trai, nhưng mà không phải điều tra nhân phẩm, tướng mạo của hắn mà là tính cách. Đại tỷ tâm cao khí ngạo, luôn muốn bay lên chỗ cao, tất nhiên sẽ tìm một người yếu đuối mới có thể làm cho con yên tâm.”
sẽ cho ngươi con đường sống, nhưng sẽ đem móng vuốt của ngươi chém đứt.
Trần thị gật đầu, hiểu được ý của A Đoàn. Nhưng vẫn có chút bất mãn, tuy theo ý nghĩ như vậy có thể không cần bận tâm kê cao gối ngủ, nhưng không nắm chắc tuyệt đối, luôn sẽ có tai họa ngầm. Mở miệng muốn nói lại chưa nói gù, chỉ đưa tay sờ đầu A Đoàn. Bây giờ nàng còn nhỏ, còn chưa trải qua mưa gió, có thể kỹ như vậy, thật ra cũng tốt.
Đổi cách nghĩ khác, mọi chuyện nên lưu lại một con đường, có thể là con đường chết, cũng có thể lại chính là đường sống của mình, phải xem tâm tính của người kia như thế nào.
Đương nhiên, những lời này không thể áp dụng đối với bạch nhãn lang (sói mắt trắng: ý chỉ người vong ân phụ nghĩa) Hứa Tĩnh Ngữ.