Editor: An Nhiên
An Dương lập tức liền vui vẻ, xem như là người thức thời, lại không nghĩ tới A Đoàn sẽ như vậy, thần sắc lạnh lẽo, biểu tình rất phức tạp, lúc trầm ngâm lúc lại cười, thỉnh thoảng lại liếc nhìn A Đoàn, còn không mau đến dỗ ta! Từ trước đến nay A Đoàn đều không chiều theo tính tình của An Dương, thấy nàng như vậy, trực tiếp quay đầu nhìn Trần thị cười nói: “ A nương, ăn đài sen!”
“ Còn có ở phòng bếp, lá sen đã được đưa qua, chúng ta ăn cháo sen!”
“ Được, tối nay chúng ta ăn cháo sen, ăn thật nhiều nha!”
Chỉ cần cùng A Đoàn nói chuyện, Trần Thị sẽ 100% đáp ứng, A Đoàn hiểu lòng Trần thị, ánh mắt nhìn nhau cười như có như không.
Thấy A Đoàn không để ý tới mình, An Dương nhướng mày, nghĩ cũng không nghĩ trực tiếp đem lá sen trong tay vứt xuống đất.
“ Hừ!”
A Đoàn cúi đầu nhìn thoáng qua lá sen bị ném xuống đất, mặt không chút thay đổi ngẩng đầu, lẳng lặng nhìn An Dương, một phản ứng cũng không có, thậm chí ánh mắt còn không chớp một cái. Ngược lại với An Dương, kiên trì một hồi nhìn lung tung về bốn phía, cuối cùng lại yên lặng ngồi xổm đem lá sen nhặt lên.
“ Trượt tay…”
Hơi hơi bĩu môi, vừa ủy khuất vừa không biết phải làm sao.
Những người khác đã buồn cười không nhịn được, ngại An Dương là công chúa, không ai dám ở trước mặt nàng cười, chỉ là bả vai đều có chút run run, ngay cả Trần thị môi cũng mím thành một đường thẳng tắp. Tất cả mọi người đều nhìn nét mặt không thay đổi của A Đoàn, không biết nàng sẽ phản ứng thế nào.
Ai biết được A Đoàn lại gật đầu, chững chạc.
“ Trời nóng, lòng bàn tay thường ra mồ hôi, trượt tay cũng là chuyện bình thường.”
Tiểu Béo cầm ngón tay người bên cạnh mình cười trộm “ Cẩm Tú tỷ tỷ, mang công chúa đi rửa tay.’’
“ Ha Ha.” Cẩm Tú thật sự không nhịn được nữa, đặc biệt nhìn An Dương công chúa tủi thân sắp khóc đến nơi. A Đoàn lẳng lặng nhìn qua, mắt đen không nhìn ra cảm xúc gì. Cẩm Tú điều chỉnh thân mình nghiêm túc lại, cố gắng khống chế vẻ mặt của mình hướng về phía An Dương “ Mời công chúa theo nô tỳ.”
An Dương liếc mắt nhìn Hứa Tĩnh Ngữ còn đang nằm sấp dưới đất, bĩu môi theo Cẩm Tú rời đi.
nói thật, Hứa Tâm Dao thật sự không nghĩ đỡ Hứa Tĩnh Ngữ đứng lên, nàng ta thật phiền phức. Vừa rồi lúc An Dương công chúa vung roi, ý nghĩ cầu tình, đại bá mẫu ra lệnh liền không quản, cũng coi như là cho nàng bậc thang đi xuống. Nhưng hiện tại công chúa không có ở đây, tốt xấu gì mình cùng nàng ta cũng ở dưới một mái nhà, nên giữ cho nàng ta mặt mũi một chút.
Trong lòng thở dài, cất bước tới chỗ Hứa Tĩnh Ngữ.
Vừa đi đến bên cạnh A Đoàn liền dời tầm mắt lên người Hứa Tâm Dao, lúc ánh mắt Hứa Tâm Dao đang khó hiểu, tiến lên lôi kéo tay nàng ta “ Nhị tỷ, tỷ chắc cũng đã mệt, hay bảo nha hoàn đưa người về phòng đi.’’ Nghiêng đầu nói dáng vẻ thật đúng là đáng yêu. Hứa Tâm Dao nghĩ A Đoàn có phải hay không nhắm đúng lúc nàng muốn đỡ Hứa Tĩnh Ngữ, dừng động tác khom người lại, cũng cùng A Đoàn bắt đầu nói chuyện.
A Đoàn vùa nói chuyện vừa lôi kéo Hứa Tâm Dao đi về phía trước, dừng một chút, chân phải không động đậy được.
Cúi đầu nhìn, là Hứa Tĩnh Ngữ đang giữ lấy cổ chân của mình.
Hướng mặt Hứa Tĩnh Ngữ nhìn, không hề bỏ qua nét mặt oán hận nàng ta vừa mới thu hồi, rũ mi mắt, ngây ngô hỏi “ Đại tỷ tỷ muốn làm gì?” Hứa Tĩnh Ngữ không thể tin nhìn bộ dạng ngây thơ của A Đoàn “ Tam, tam muội muội, ngươi thế nhưng thật nhẫn tâm! Cho dù thân phận của ta hèn mọn, nhưng ta cũng là tỷ tỷ của ngươi!”
“ Đối với huyết mạch tương thân thế nhưng lại mặc kệ không màng!’’
một tay Hứa Tĩnh Ngữ túm lấy cổ chân A Đoàn, một tay chống xuống đất, căm tức nhìn A Đoàn.
A Đoàn đưa tay xoa xoa đầu của mình “ Là ta nhớ sai?’’ Nghiêng đầu cẩn thận suy nghĩ một hồi cuối cùng như trước xác định “ Là đại tỷ tỷ người nói, không liên quan đến An Dương công chúa. Nếu không liên quan đến nàng ấy, vậy là người sai, vậy còn muốn ta làm cái gì? Ta nhớ lầm, đại tỷ tỷ không có nói như vậy?’’
Hứa Tĩnh Ngữ trợn mắt há hốc mồm, không nghĩ tới A Đoàn dùng những lời này đổ lỗi cho mình, nhất thời sửng sốt, không biết nên đáp lại như thế nào.
“ Được, nhưng mà ngươi cũng không thể một câu cũng không hỏi a!”
Qua hồi lâu, Hứa Tĩnh Ngữ mới trông mong nói ra một câu không đau không nhột.
“ Ta vì cái gì phải hỏi?”
Chân A Đoàn vừa dùng sức tránh khỏi tay Hứa Tĩnh Ngữ.
Khóe miệng nhếch lên, trong mắt bình tĩnh “ Thái tử ca ca đã nói qua, gặp được người thế mạnh hơn ngươi, không quản sự tình nguyên nhân, quá trình, kết quả là vì cái gì, đều là lỗi của ngươi. không cần biết là ngươi đúng, gặp tình huống này cũng tuyệt đối không thể cãi, đều là ngươi sai.’’
“ Lúc trước đại tỷ tỷ đã nói chính mình sai, ta còn tưởng đại tỷ tỷ đã biết những lời này, hiện tại xem ra là ta nghĩ sai rồi.”
Ngồi xổm xuống bình tĩnh đối diện với ánh mắt Hứa Tĩnh Ngữ.
“ hiện tại, đại tỷ tỷ cảm thấy chính mình không sai, là An Dương công chúa sai?’’
hiện tại Hứa Tĩnh Ngữ thật sự kinh hãi, tay chống lui về sau hai bước, khuôn mặt hoảng sợ, giống như A Đoàn là hồng thủy cùng thú dữ. Tuy rằng chỉ gặp mặt A Đoàn vài lần, mỗi lần đều có Trần thị ở cùng. A Đoàn đều biểu hiện ra ngoài một mặt ngây thơ đáng yêu, lúc ở cùng Trần thị, cười đều rất vui vẻ.
một điểm phiền não cũng không có, giống như, một chút tâm tư dư thừa đều không có.
Lúc cùng An Dương đụng vách tường, vốn cho là lúc A Đoàn trở về, có thể châm ngòi ly gián thì quá tốt. không nghĩ tới, thật không nghĩ tới từ nhỏ sinh hoạt trong cung, tam muội muội chẳng sợ cái gì quy củ còn chưa bắt đầu học, thế nhưng cũng tinh khôn. Còn nhỏ như vậy, đã biết từng bước ép người.
Hết lần này lần khác đều là bộ dạng của tiểu hài tử!
Ngây thơ, khờ dại.
Hứa Tĩnh Ngữ thầm hận, cúi thấp đầu không nói câu nào. một lúc sau, bên tai truyền đến âm thanh của A Đoàn có chút đáng thương “ Đại tỷ tỷ nhanh trả lời!”
Ngẩng đầu nhìn thấy A Đoàn đang đấm đấm cẳng chân, môi vểnh lên “ Chân ngồi đến tê rần” Mắt to bình tĩnh nhìn, chờ Hứa Tĩnh Ngữ nhận sai.
“ Khụ, khụ khụ….’’
Hứa Tĩnh Ngữ thở hổn hển không được, rõ ràng là mình bị ép, ngươi ủy khuất cái gì cơ chứ!
Cuối cùng đều bị Trần thị cùng Hứa Tâm Dao coi thường, xung quanh nha hoàn đều có bộ dạng xem kịch vui, qua hồi lâu, Hứa Tĩnh Ngữ mới cúi đầu nói nhỏ một câu không thể nghe được “ Là ta sai…!” Tay trong áo hung hăng nắm chặt, gân xanh đều nổi lên.
A Đoàn lúc này mới vui vẻ, mắt lại thành hình trăng lưỡi liềm, khuôn mặt nhỏ nhắn thỏa mãn, đưa tay vỗ vỗ bả vai Hứa Tĩnh Ngữ nghiêm túc nói “ Thái tử ca ca cũng nói, biết sai mà sửa chính là đứa bé ngoan, đại tỷ tỷ biết sai, về sau sẽ không tái phạm.”
Thế nhưng lại bị con nhóc năm tuổi giáo huấn!
Hứa Tĩnh Ngữ hít một hơi thật sâu còn chưa kịp đáp lời, đã nghe thấy thanh âm A Đoàn hít khí, sau đó liền nhìn Tiểu Béo ngón tay chỉ cổ tay của mình “ Đại tỷ tỷ bị thương đã sưng thành thế này, a nương mau gọi đại phu đến!”
Qua một thời gian vết thương trên cổ tay bầm tím càng rõ ràng hơn, tay như người già, liếc mắt một cái có thể nhìn ra.
Trần thị xem kịch đã đủ, A Đoàn cũng cảm thấy đại cô nương đã nhận sai, lúc này nghe được A Đoàn nói như vậy, cũng liền vội vàng hùa ý nhìn một chút, cũng kinh hô “ đã thành như vậy, bọn nha hoàn đang làm cái gì, còn không mau đỡ đại cô nương trở về phòng nghỉ tạm đi!’’
Lại dặn Hứa Tĩnh Ngữ “ Ở trong phòng dưỡng thương thật tốt, thân thể tốt liền trở ra.’’
Cho dù là bị roi làm bị thương, dù An Dương dùng sức đánh, cũng không nặng cho lắm, nhiều nhất chỉ là nhìn có chút dọa người mà thôi. Nếu đã khiến Hứa Tĩnh Ngữ thảm như vậy, Trần thị cũng liền thành toàn cho nàng ta.
Vậy thì cứ ở trong phòng nuôi thật tốt, không có việc gì thì tốt nhất đừng đi ra.
Bị A Đoàn chèn ép lại bị Trần thị cấm túc, Hứa Tĩnh Ngữ sắc mặt đỏ lên, gắt gao cắn môi không nói một lời mặc cho nha hoàn đem mình đỡ đi ra ngoài.
Chờ Hứa Tĩnh Ngữ rời đi, Trần thị liền trực tiếp đem A Đoàn dùng sức ôm vào trong ngực “ Con này, tiểu yêu, như thế nào lại thông minh như vậy! Những lời này thật sự là Thái tử điện hạ dạy con?’’
Trần thị nhắc đến Thái tử, Hứa Tâm Dao cũng tập trung nhìn A Đoàn, bình tĩnh nhìn, không bỏ qua một chút gì.
Trong ngực Trần thị A Đoàn không ngừng vặn vẹo, đấu tranh một hồi lâu liền phát hiện không nhúc nhích được gì, trực tiếp ghé vào trong ngực Trần thị phồng miệng “ không phải, là Thái tử ca ca nói cho Tiểu Giang công công nghe, con ở bên cạnh nghe được vài câu.”
Nghiêng đầu nghĩ lại một phen.
“ Thái tử ca ca còn nói, nếu mình trong thế yếu, giữ lấy mạng là quan trọng nhất, mặc kệ như thế nào, sống sót mới có thể được việc. Tham sống sợ chết cũng tốt, nằm gai nếm mật cũng tốt, chỉ cần sống sót mới có thể tăng cường lực lượng của mình.’’
“ Chờ khi sở hữu tất cả rồi chuẩn bị tốt, xác nhận không có sơ hở, đến lúc đó tìm đến người đã từng lăng nhục mình.’’
A Đoàn đem lời nói hoàn chỉnh của Ngô Đồng thuật lại, sau đó liền phát hiện nương cùng nhỉ tỷ tỷ đều ngây người. Bĩu môi, dùng sức vặn vẹo từ trong ngực Trần thị thoát ra.
Trực tiếp giương giọng nói về phía sau kêu “ An Dương ngươi còn không ra, muốn trốn đến khi nào!’’
Trần thị cùng Hứa Tâm Dao hoàn hồn, theo A Đoàn nhìn về hướng sau, quả nhiên An Dương công chúa từ sau tấm bình phong từ từ đi ra, một mặt di chuyển một mặt không vui “ không phải ngươi bảo ta đi sao, ta phối hợp với ngươi như thế không tốt sao!’’
nói xong cũng không chờ A Đoàn trả lừoi, đột nhiên hăng hái chạy vài bước đến bên cạnh A Đoàn, mặt mày hớn hở “ Tuy rằng ta ở sau tấm bình phong nhìn không quá rõ ràng, nhưng mà nghe rất rõ!”
Lần đầu tiên thấy A Đoàn ngươi ép người, cảm giác cũng không tệ, ta còn tưởng rằng ngươi chưa bao giờ trách phạt ai!’’
Đừng nói trách phạt, An Dương cùng A Đoàn cùng nhau lớn lên, chưa bao giờ thấy nàng ấy đối với nô tài tức giận.
không để ý tới An Dương đang trêu đùa, A Đoàn đanh mặt lại “ Ta muốn đem chuyện ngày hôm nay nói với Hoàng hậu nương nương!’’
“ Tại sao?”
Ánh mắt A Đoàn nheo lại “ không cho Hoàng hậu giáo huấn ngươi, ngươi nhất định biến thành hình tượng công chúa điêu ngoa! Nhất định phải nói cho Hoàng hậu nương nương, ta tuyệt đối không muốn ngươi biến thành cái dáng vẻ ấy, rất xấu!’’
rõ ràng chính là Hứa Tĩnh Ngữ trêu chọc mình trước, mình vì mặt mũi A Đoàn nên đã rất nhường nhịn, là bản thân nàng ta lòng tham không đáy! Hơn nữa khi A Đoàn trở về mình liền thu tay, còn biết ý tứ của nàng, tốt khoe xấu che, trực tiếp đi theo nha hoàn tránh đi.
Thế nhưng còn muốn nói cho mẫu hậu biết!
So với Đậu Nga còn oan hơn!
Bộ ngực nhỏ của An Dương dồn dập co rút, gắt gao trừng A Đoàn. A Đoàn cũng không nhượng bộ, vẫn đanh khuôn mặt nhỏ lại, rõ ràng trên mặt hiện chữ nói là làm được. An Dương vểnh cái môi, trực tiếp đặt mông xuống đất bắt đầu khóc lóc om sòm.
Cả người không ngừng vung loạn, một chút hình tượng của công chúa cũng không có, một bên lăn loạn một bên khóc than còn một bên gào khan cổ “ A Đoàn là đại bại hoại, ta sẽ không bao giờ ….chơi với ngươi nữa’’