CHƯƠNG 987
“Không sao, đừng lo lắng.”
Vương Nhất lại nhẹ giọng an ủi một tiếng, sau đó xoay người, từ trong tay Ngụy Thương Kiều nhận lấy bao lì xì, vẻ mặt tràn ngập ý cười.
Ngay lập tức, đồng tử của Lý Khinh Hồng hơi co rút, trong đôi mắt đỏ hoe trần ngập sự thất vọng.
“Cảm ơn bác gái.”
Ngụy Thương Kiều gật đầu, khẽ cười nói: “Đứa trẻ ngoan.”
“Ha ha ha ha…”
Hiện trường lại nổ ra một trận cười không đúng lúc.
“Cậu ta thật sự nhận rồi, ăn mày—”
Lý Tinh Sở ôm bụng, cười tới mức chảy nước mắt.
“Anh ta cũng chỉ xứng với chút tiền như vậy, 300 triệu, còn không đủ tiền cho em mua một bộ quần áo—”
Lý Tử Âm cũng cười tới đau bụng.
“Khinh Hồng, đây là người chồng mà em tìm, 300 triệu cỏn con thì đập được cậu ta rồi.”
Lý Minh Hổ đi tới trước mặt Lý Khinh Hồng, lạnh lùng nói.
“Vương Nhất, anh thật sự quá khiến tôi thất vọng.”
Tần Hồng Long đi tới trước mặt Vương Nhất, khinh thường nói: “Loại người giống như anh, không xứng có được cô Lý!”
Nói xong thì bốp một tiếng, đánh rơi bao lì xì trong tay Vương Nhất.
Ngay lập tức, xấp tiền màu đỏ rơi hết ra sàn, tuy nhiên không ai liếc nhìn.
Vương Nhất lặng lẽ khuỵu người xuống, nhặt từng tờ tiền rơi trên sàn lên bỏ vào trong bao lì xì.
Một màn này, nụ cười trên mặt Ngụy Thương Kiều lập tức biến mất, thay vào đó, là sự khinh bỉ.
Bà ta không thèm liếc nhìn Vương Nhất nữa, giống như coi anh không tồn tại.
“Anh tại sao phải nhận, thiếu 300 triệu này sao?”
Lý Khinh Hồng đi tới trước mặt Vương Nhất, trong mắt tràn ngập sự thất vọng.
Cô trăm phương nghìn kế bảo vệ Vương Nhất, không để anh chịu sỉ nhục, kết quả thì tốt rồi, chủ động để người ta sỉ nhục.
“Bà ta là mẹ của Tuyết Nhi, anh không thể không nhận.”
Vương Nhất không tức giận, nhìn gương mặt xinh đẹp vừa tức giận vừa đau lòng trước mắt, khẽ nói: “Đây là lần đầu tiên gặp mặt, không thể để Tuyết Nhi khó xử.”
Lý Khinh Hồng trợn to mắt, sau đó hai mắt đã ươn ướt.
Cô hiểu, nguyên nhân Vương Nhất nhận, là vì bà ta là mẹ của Lý Tuyết Nhi, không muốn em ấy kẹp ở giữa mà khó xử.
“Vậy cũng không được, em không muốn anh tiếp tục vì em mà chịu ấm ức.”
Giọng nói của Lý Khinh Hồng mang theo sự nghẹn ngào.
Cô cũng biết, Ngụy Thương Kiều sỉ nhục Vương Nhất, là vì oán hận đối với cô.
Ngụy Thương Kiều không dám ra tay với cô, cho nên chỉ có thể ra tay với Vương Nhất.
Vương Nhất lắc đầu: “Sẽ không.”