Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 932



CHƯƠNG 932

Lý Tuyết Nhi ngồi sau lưng không thể tưởng tượng nổi mà nhìn xuống phía dưới, bỗng nhiên lại nhìn về phía Vương Nhất, kinh ngạc che miệng.

“Anh rể, bọn họ đến đây để tiễn anh…”

Lý Khinh Hồng cũng nhìn anh, mặc dù không nói chuyện, nhưng mà ánh mắt đã nói rõ hết thảy.

Vương Nhất thu hồi tầm mắt, anh cười nhạt, nhưng không lên tiếng.

Thế là ánh mắt của Lý Khinh Hồng và Lý Tuyết Nhi lại càng trở nên rung động.

Đám người này đại diện hơn một nửa thế lực thành phố Thiên An, thế mà lại đến đây tiễn Vương Nhất.

Vèo.

Lúc này, máy bay cất cánh hướng đến Yên Kinh.

Nhìn những đám mây to ở bên ngoài cửa sổ, ánh mắt của Vương Nhất trở nên thâm thúy.

Bởi vì nơi mà anh sắp đến chính là trung tâm nước H, Yên Kinh, thành phố với cái tên “tứ cửu cổ thành”.

Nơi đó đã được lưu truyền hàng nghìn năm, có rất nhiều gia tộc mạnh mẽ, khi lịch sử huy hoàng dần dần mất đi theo dòng thời gian, nó đã tạo ra cửu đại vương tộc đứng trên đỉnh cao ở nước H.

Vương tộc Yên Đô.

Dường như là cảm nhận được cái gì đó, Lý Khinh Hồng nhìn Vương Tử Lam đang ngủ say ở trong ngực, bàn tay lạnh buốt cũng nắm chặt lấy cổ tay của Vương Nhất.

Vương Nhất ném cho cô một ánh mắt yên tâm: “Tất cả đã có anh.”

Từ Thiên An đến Yên Kinh khoảng ba tiếng đồng hồ, đến giữa trưa, máy bay đã hạ cánh đúng giờ ở sân bay Yên Kinh.

Vương Nhất ôm Vương Tử Lam ra khỏi sân bay, cùng Lý Khinh Hồng và Lý Tuyết Nhi tiến vào Yên Kinh. Ánh mặt trời không nắng gắt, ngược lại còn có vẻ nhẹ nhàng khoan khoái.

Anh lạnh lùng nhìn quanh bốn phía, những tòa nhà cao tầng san sát nhau, xe cộ tấp nập, đâu đâu cũng có thể nhìn thấy nam nữ trẻ tuổi mặc quần áo có thương hiệu nổi tiếng.

Miếu nhỏ thần linh lớn, ao cạn rùa nhiều, ai mà có thể đảm bảo rằng nam nữ đang đi ở ven đường không phải là một cô chủ hay cậu chủ của một hào môn nào đó.

Đây chính là sức hấp dẫn của Yên Kinh, thu hút biết bao nhiêu người hướng về nó, cũng đã chôn vùi vô số linh hồn.

Lý Khinh Hồng ở bên cạnh thì có vẻ phức tạp, bước đi trên con đường Yên Kinh, hít thở không khí Yên Kinh, thân thể cô run lên nhè nhẹ.

Trở về chốn cũ, cận kề nỗi nhớ, cho dù trong quá khứ cô trẻ tuổi bồng bột lấy cứng chọi cứng với gia tộc, nhưng vẫn không có cách nào xóa đi sự thật rằng cô xuất thân từ nơi này.

Đây chính là nhà của cô, gốc rễ của cô, là ở đây.

“Chị ơi…”

Dường như là Lý Tuyết Nhi cũng nghĩ đến cái gì đó, nắm chặt lấy cổ tay Lý Khinh Hồng, biểu cảm nghiêm túc: “Chị yên tâm đi, nếu như đám người ở trong nhà dám bắt nạt chị thì em chính là người đầu tiên đứng ra giúp đỡ chị, người nào đến thì em sẽ dạy dỗ người đó…”

Trong lòng Lý Khinh Hồng rất cảm động, nhưng mà cô vẫn lắc đầu: “Chị không sao đâu, chỉ là sợ những người kia khiến Vương Nhất phải khó xử…”

Lý Tuyết Nhi giật mình, sau đó lại nghĩ ra cái gì, bộ dạng lại hung dữ: “Anh rể cũng giống như thế, ai mà dám gây chuyện, xem xem em có đánh nát răng người đó không…”

 


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv