Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 794



CHƯƠNG 794

“Cô thua rồi.”

Giọng nói của cô ta vô cùng lạnh lùng, giống như tuyên án tử hình cho Hồng Phật.

Ánh mắt tràn ngập ý lạnh của Hồng Phật vào lúc này cực kỳ kinh hãi, đồng tử co rút, không dám nhúc nhích.

Cô ta có thể cảm nhận được con dao kề trên cổ, đang truyền ra những luồng ý lạnh vốn có của kim loại, thậm chí cô ta ngay cả nuốt nước bọt cũng không dám, sợ trong quá trình nuốt nước bọt, bị cứa rách cổ họng.

Nhìn một màn này, Vương Nhất cũng cười lạnh nhạt.

Lãnh Nhan từng ám sát anh, hơn nữa suýt chút nữa thì thành công, thực lực của cô ta rất thâm sâu.

Đối đầu với Hồng Phật chỉ là chơi đùa mà thôi, căn bản không cần dùng hết sức.

“Đây mới là sát thủ thật sự.”

Giọng nói của Lãnh Nhan không chứa đựng tình cảm: “Sau này đừng tự gọi mình là sát thủ nữa, sỉ nhục danh xưng sát thủ.”

Trong lòng Hồng Phật cực kỳ kinh hãi, vẻ mặt tái nhợt hồi lâu, sau đó gương mặt của cô ta lập tức trở nên dữ tợn.

“Chỉ biết đánh lén, tính là phụ nữ gì chứ, có dám đối kháng chính diện với tôi không?”

Lãnh Nhan bật cười, cái sát thủ theo đuổi là một kích trí mạng, ai chơi chính diện với cô chứ?

Chính diện không phải là sát thủ, mà là lính đánh thuê—

Nhìn ra tính trẻ con không phục của Hồng Phật, Lãnh Nhan cũng cảm thấy vui, dịch con dao ra.

“Vậy được, nếu cô thua không phục, tôi đánh tới khi cô phục thì thôi!”

Khi con dao rời đi, Hồng Phật lập tức cười lớn: “Kế khích tướng cỏn con, cô vậy mà lại cắn câu, thật là cực kỳ ngu xuẩn — Đây là cơ hội duy nhất của cô rồi!”

Khựng lại một chút, cô ta lại chỉ huy những con sâu này: “Đi, chui vào cơ thể của cô ta cho tao, ăn sạch nội tạng của cô ta!”

Vốn tưởng rằng Lãnh Nhan sẽ sợ, dù sao cô gái bình thường không phải đều sợ rắn độc sâu độc này hay sao, nhưng Lãnh Nhan không những không sợ, ngược lại lạnh lùng nhìn những con sâu độc này, vẻ mặt mỉa mai, không hề che đậy.

“Không phải là đối kháng chính diện hay sao? Sao lại chơi ăn gian rồi?” Cô ta trêu đùa.

“Ha ha ha, ai chơi chính diện với cô, làm ăn, tôi chỉ là một đứa trẻ 9 tuổi mà thôi, chưa phát triển hoàn toàn, đánh nhau với cô, như vậy không phải là tìm chết hay sao?”

Hồng Phật vẫn chưa ý thức được ý trong lời Lãnh Nhan, vẫn cười lớn nói: “Nhiều sâu như vậy bò kín cả người của cô, tôi xem cô sẽ làm như nào—”

Tuy nhiên ngay sau đó, tiếng cười của Hồng Phật đột nhiên ngừng lại, sau đó giống như thấy ma, hai mắt trợn tròn, rất là đáng yêu.

Chỉ thấy Lãnh Nhan thuận tay lấy ra một cái bật lửa, nghịch trong lòng bàn tay, trên mặt nở nụ cười đùa cợt: “Nơi này là tầng hầm, nhiều năm không có mở, cái khác không có, cái không thiếu nhất là các – bon – đi – ô – xít, cô nói xem tôi đốt thì sẽ như thế nào?”

“Đừng đừng đừng—”

Sắc mặt của Hồng Phật thay đổi, vội vàng xua tay, muốn ngăn Lãnh Nhan đốt lửa.

Tuy nhiên, đã muộn rồi.

Tạch—

Lãnh Nhan bật bật lửa, sau đó thuận tay ném vào trung tâm đàn sâu đó.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv