Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 577



CHƯƠNG 577

Bên ngoài mưa gió càng ngày càng lớn hơn, tiếng sấm gào thét, giống như muốn hủy diệt thế giới đầy tội ác này, nhưng nội tâm Vương Nhất lại vô cùng yên tĩnh, không nhúc nhích, cứ để cho Lý Khinh Hồng ôm.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, anh cảm nhận được bả vai của Lý Khinh Hồng đang khẽ rung động.

Cô cố gắng nhịn tiếng khóc đi, nhưng vẫn bị Vương Nhất nhận ra.

anh nhìn tia chớp không ngừng lóe ra, giọng nói trầm thấp, cũng có chút bất đắc dĩ: “Anh đã hứa, sẽ không để em khóc nữa, sao em lại khóc nữa rồi?”

Lý Khinh Hồng nín khóc mỉm cười, nhưng hai mắt vẫn đỏ như trước, ôm Vương Nhất ôm chặt hơn: “Em không muốn anh giết người, mặc kệ người khác đối xử với chúng ta như thế nào, chúng ta cũng không thể làm như vậy, anh có Tử Lam, còn có em — chúng em năm năm qua không có anh, bây giờ không muốn lại mất đi anh nữa.”

Vương Nhất không nói gì, nặng nề nhắm mắt lại.

Lúc Vương Nhất trầm mặc, toàn bộ phòng ăn cũng một khoảng không yên tĩnh, Kim Thúy Như, Thẩm Tử Kiện, tất cả các cậu chủ của các nhà khác đều tâm tình phức tạp, hoặc sợ hãi nhìn anh.

Sau đó, tất cả mọi người phát hiện, sát ý lạnh như băng trong phòng, giống như thủy triều, rút lui từng chút từng chút một.

Khi Vương Nhất mở mắt lần nữa, trên người anh không còn sát khí nữa, trên mặt còn mang theo một nụ cười nhu hòa: “Được, anh đồng ý với em, không giết người.”

Trong lúc nói chuyện, cổ tay vừa dùng sức, Lương Ý Hành nửa sống nửa chết bị treo ở bên ngoài đã được Vương Nhất ném trở vào.

Chỉ là, anh ta mặt mũi tràn đầy sợ hãi, hai mắt dại ra, ngay cả sức lực đứng lên cũng không có.

Vương Nhất ngay cả nhìn cũng không nhìn anh ta một cái, chậm rãi xoay người lại, nhu hòa nhìn Lý Khinh Hồng: “Anh chỉ là không muốn người khác làm tổn thương em.”

“Em cũng vậy”

Lý Khinh Hồng đỏ mắt nói: “Kỳ thật, nếu như thời gian quay ngược trở lại năm năm trước, em vẫn sẽ không chùn bước cứu anh.”

Cả người Vương Nhất chấn động, trên mặt lại hiện lên vẻ áy náy.

Đây chính là Lý Khinh Hồng, từ đầu đến cuối, cô luôn là một người lương thiện.

“Hừ.”

Kim Thúy Như ở một bên nhìn Vương Nhất và Lý Khinh Hồng đang ôm nhau, trên khuôn mặt cổ điển cũng hiện lên vẻ không vui, nặng nề hừ một tiếng, mắt lạnh nhìn về phía Thẩm Tử Kiện và những cậu chủ kia: “Mấy cậu còn không mang anh ta đi?”

Thẩm Tử Kiện lúc này mới chợt giật mình phản ứng lại, sắc mặt âm ngoan nói một câu: “Chuyện này chưa xong đâu!”

Sau đó nhanh chóng đỡ Lương Ý Hành sợ tới mức đi không được đứng lên, rời khỏi phòng ăn.

Những anh chàng công tử khác thấy thế, cũng trong nháy mắt giống như mất đi người cầm đầu, vội vàng chạy trốn.

Tâm tình Kim Thúy Như lúc này mới thoáng tốt lên một chút, nhưng vẫn là vẻ mặt tối tăm.

Thư ký phía sau tò mò nhìn Vương Nhất một cái, trong mắt kinh ngạc, xem ra, cô chủ rất quan tâm người đàn ông này…


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv