Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 501



CHƯƠNG 501

Người thanh niên đó còn không biết ngày chết của mình đến rồi, vẫn không biết đủ mà mắng: “Tôi đã ấn còi rồi, nó còn chạy qua như không giống thấy, đâm chết cũng là đáng đời—”

Bụp—

Lời nói bỗng dừng lại, cú đấm của Vương Nhất đã đấm vào mặt của anh ta.

Cú đấm này ẩn chứa sự phẫn nộ của Vương Nhất, trên mặt người thanh niên lập tức máu thịt bắn ra, sống mũi bị gãy.

Cơ thể của anh ta cũng như con diều đứt dây, bay ra ngoài rất xa.

“Cậu chủ!”

Ba vệ sĩ thấy vậy thì sốc, vội vàng chạy tới bên cạnh người thanh niên, đỡ anh ta lên.

Anh ta đau đớn ôm mũi, nhếch nhác từ dưới đất bò dậy: “Anh ta vậy mà dám đánh tôi, các anh còn ngây ra đó làm gì, lên cho tôi!”

Ánh mắt của ba vệ sĩ đó lập tức trở nên lạnh lẽo, dùng tư thế đánh bọc sườn mà đi về phía Vương Nhất.

Chỉ thấy cơ thể của Vương Nhất thẳng tắp, một chân giẫm mạnh lên mặt đất.

Rầm—

Đường nhựa lập tức nứt ra.

“Tôi chỉ cần mạng của cậu ta, ai dám bước lên thì chết cùng với cậu ta.”

Lời nói lạnh nhạt vang vẳng, ba vệ sĩ đó vậy mà không ai dám bước lên.

“Anh, anh…”

Người thanh niên đó kinh sợ trợn to mắt, không ngờ người đàn ông này lại có lực lượng như này.

Nhưng anh ta vẫn nói kiểu không sợ chết: “Anh có biết tôi là ai không? Tôi tên Tôn Huy Vương, là người của nhà họ Tôn!”

“Ổ?”

Nghe thấy ba chữ này, Vương Nhất cũng nở nụ cười rạng rỡ: “Tôn Kiều và Tôn Chính Vũ là gì của cậu?”

Mấy ngày trước ở trong bữa tiệc của nhà họ Kim, trong số người của nhà họ Tôn, anh không có thấy người này.

Tôn Huy Vương sững người, liếc nhìn Vương Nhất mấy lần, không ngờ anh vậy mà biết ba và chị gái của mình, sẽ không phải là người quen của ba và chị gái chứ?

Vì vậy đã nói: “Đừng tưởng rằng quen biết ba và chị của tôi thì có thể không sao, tội chết có thể miễn, tội sóng khó thoát, anh đánh tôi như nào, tôi cũng sẽ đánh anh như thế!”

Nụ cười trên mặt Vương Nhất càng sâu hơn: “Vốn gia tộc tuyến hai giống như nhà họ Tôn các cậu, tôi là khinh thường đối phó, nhưng các cậu cứ không có mắt, cứ muốn chọc giận tôi!”

“Mặt của chị cậu bị hủy rồi, đây chỉ là một cảnh cáo, còn cậu đâm tôi thì có thể, nhưng cậu suýt nữa đâm con gái của tôi, hôm nay cho dù Thiên Vương Lão Tử tới, cũng không cứu được cậu!”

“Cái gì? Mặt của chị tôi là anh hủy!”

Nghe thấy lời của Vương Nhất, cả người Tôn Huy Vương chấn động, ánh mắt nhìn sang Vương Nhất cũng trở nên kinh sợ.

Anh ta từng thấy gương mặt đó của Tôn Kiều, máu tươi ướt đẫm, bị tàn phá dã man, thậm chí ngũ quan cũng mơ hồ rồi, đến nay vẫn ở trong bệnh viện cấp cứu, anh ta không ngờ, người trước mắt là hung thủ.

Vương Nhất lạnh lùng nhìn anh ta, ánh mắt giống như đang nhìn một cái xác không có sự sống, từ từ cất bước về phía anh ta.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv