Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 4



CHƯƠNG 4

Sau đó, sắc mặt lại trở nên châm chọc: “Anh chính là tên vô dụng bỏ trốn khỏi hôn lễ với cô Kim năm năm trước, hóa ra vẫn còn sống.”

Năm đó, chuyện hôn sự của hai nhà họ Lý và nhà họ Kim ầm ĩ đến mức cả thành phố đều biết, thậm chí đến bây giờ vẫn là chủ đề để người khác bàn tán.

“Anh là?”

Lúc này, Vương Nhất mới chú ý đến chàng trai trẻ đẹp trai ở bên cạnh Lý Mộng Đình, cau mày.

“Tôi là bạn trai của Mộng Đình, Trần Cảnh.”

Chàng trai trẻ khẽ ôm lấy Lý Mộng Đình, sự khiêu khích trong ánh mắt không hề che giấu: “Mộng Đình đã nói với tôi rồi, bởi vì anh, nhà họ Lý mới bị nhà họ Kim phá hủy. Hơn nữa lệnh truy nã của nhà họ Kim với anh vẫn chưa hủy bỏ, còn dám quay lại Thiên An, lá gan cũng lớn đó.”

Vương Nhất rơi vào trong sự trầm tư, đột nhiên ánh mắt trở nên phức tạp nhìn Lý Mộng Đình: “Mộng Đình, là như vậy sao?”

Lý Mộng Đình cắn chặt môi, sắc mặt không ngừng thay đổi.

Cuối cùng, cô ta không giãy giụa nữa, khuôn mặt bình tĩnh, nói với Vương Nhất: “Anh đã không chết, vậy tôi không giấu giếm nữa, tôi biết anh trở về là vì cái gì, là vì tôi, đúng chứ?”

Trong mắt Lý Mộng Đình đột nhiên trở nên chán ghét: “Anh hãy chết tâm đi, tôi không muốn bạn trai của tôi hiểu nhầm, anh hại nhà tôi ra nông nỗi này, tôi vừa nghĩ đến anh đã cảm thấy buồn nôi.”

“Nhìn dáng vẻ của anh, cũng không biết năm năm qua anh làm cái gì, không nhà không xe, sau này cô gái nào muốn gả cho anh chứ?”

“Trần Cảnh thì không như vậy.”

Lý Mộng Đình chuyển chủ đề, còn chủ động khoác cánh tay Trần Cảnh: “Anh ấy đã từng nói, sẽ giúp đỡ sự nghiệp của nhà tôi, anh ấy mới là chân mệnh thiên tử của tôi.”

“.…”

Đúng vậy, Vương Nhất chỉ khẽ thở dài.

Năm năm sống trong quân ngũ, anh đã coi nhẹ tình yêu nam nữ, cũng càng quý trọng tình thân với Lý Mộng Đình.

Chỉ tiếc là….

Vật còn mà người đã thay đổi!

Ánh mắt của Vương Nhất từ đầu đến cuối vẫn bình tĩnh, không nói chuyện với bọn họ nữa, đi thẳng vào phòng khách.

Anh muốn đi xem bệnh tình của ba, vừa hay, anh cũng biết một chút về đông y.

“Đứng lại, ai cho phép anh đi vào?”

Trần Cảnh cười khẩy một tiếng, chuẩn bị giữ lấy vai Vương Nhất.

Mặc dù Lý Mộng Đình đã không thích Vương Nhất, nhưng dù sao bọn họ cũng là thanh mai trúc mã lớn lên cùng nhau, vừa nghĩ đến điều này, Trần Cảnh lại cảm thấy cả người không được thoải mái.

Vì vậy, định dạy dỗ anh ra trò…

Đột nhiên, Vương Nhất quay đầu lại, lạnh lùng nhìn anh ta.

Lúc này, Trần Cảnh giống như rơi xuống hầm băng, bị dọa đến mức bịch một tiếng, mông ngồi trên mặt đất.

Đó là ánh mắt như thế nào?

Coi thường sinh mạng!


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv