CHƯƠNG 1080
Lục Kiệu sững sờ, sau đó khẽ cười: “Nhớ rõ tôi là chuyện anh nên làm.”
“Tôi nghe nói chuyện trước đó rồi, anh từ chối vé vào cửa nhà họ Hạ tặng, không tệ, rất có giác ngộ.”
Một loạt lời nói tự cho là bản thân tốt đẹp khiến Vương Nhất nghe mà nhíu mày.
Lục Kiệu còn chưa ý thức được, cũng móc một tấm vé vào cửa giống hệt tấm trước đó từ trong ngực ra: “Đây là nhà họ Lục cho anh…”
“Không có hứng thú!”
Lục Kiệu còn chưa nói hết lời, Vương Nhất đã vô tình cắt ngang lời của anh ta.
Lãnh Nhan đạp chân ga, chiếc xe nhanh chóng chạy qua người anh ta, vé vào cửa anh ta lấy ra sớm đã không cánh mà bay.
Lục Kiệu sửng sốt tại chỗ rất lâu mới nhận ra rằng mình bị từ chối, lập tức thẹn quá hóa giận: “Vương Nhất, từ chối lòng tốt của nhà họ Lục tôi, anh sẽ phải hối hận!”
Trong xe, trên mặt Vương Nhất tràn đầy không kiên nhẫn, anh thật sự chịu đựng những cậu ấm hào môn này đủ rồi.
Cũng may anh đã trở về, bằng không, vừa nghĩ đến chuyện sau này Lý Khinh Hồng phải lấy loại người như vậy, anh liền tức không chịu nổi.
Đúng lúc này, điện thoại vang lên, nhìn dãy số hiển thị trên màn hình, vậy mà lại là Đồng Yên Nhiên gọi đến.
“Ngài Vương, bây giờ anh ở Giang Thành sao?”
Trong điện thoại, giọng điệu của Đồng Yên Nhiên hơi mang vẻ lo lắng.
Nghĩ lại khi mình và Lý Khinh Hồng đến Yến Kinh, Đồng Yên Nhiên và Bạch Yến đều có việc gấp tìm mình, Vương Nhất cũng bình tĩnh lại, hỏi: “Có chuyện gì?”
Đồng Yên Nhiên lập tức nói: “Ngài Vương, nếu như anh ở Giang Thành thì tốt quá rồi, tôi và Bạch Yến cũng đang trên đường đến Giang Thành.”
Vương Nhất sững sờ: “Các cô đi Giang Thành làm gì?”
“Đi tham gia buổi đấu giá của Giang Thành.”
Đồng Yên Nhiên nói ra: “Ông già sắp không xong rồi, bác sĩ nói chỉ còn một tháng, tôi nghĩ rồi, dù nói thế nào thì ông ta cũng là ba tôi, có thể kéo dài một ngày thì kéo dài một ngày, đúng lúc trong buổi đấu giá Giang Thành có một cây nhân sâm nghìn năm, tôi muốn mua lại.”
Vương Nhất nghe vậy, đây không phải là buổi đấu giá Hạ Khiêm và Lục Kiệu nói sao?
Nhưng chuyện này liên quan gì đến mình.
Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc full và miễn phí nhé.
Dường như Đồng Yên Nhiên đã biết nghi ngờ của Vương Nhất, nói tiếp: “Ông già sắp không xong, vội vã muốn gả tôi đi, cho nên, anh có thể đi theo giúp tôi không?”
Vương Nhất lập tức nghe ra ý tứ trong lời nói của Đồng Yên Nhiên, sắc mặt cũng đột nhiên thay đổi, đây không phải là làm bạn trai giả của cô ta sao?”
“Chuyện này sao có thể?”
Vương Nhất không hề suy nghĩ, lập tức từ chối.
Trong điện thoại, giọng điệu Đồng Yên Nhiên lập tức trở nên vô cùng sốt sắng: “Ngài Vương, tôi biết anh đã kết hôn, chỉ cần anh xuất hiện với tư cách bạn trai tôi, tạm thời ứng phó với ông già nhà tôi một chút thôi.”
Dừng một lát, Đồng Yên Nhiên nói tiếp: “Ngài Vương, anh là người từng trải, biết phải lấy một người mình không thích là chuyện đau khổ cỡ nào, Đồng Yên Nhiên tôi tự thấy đã giúp anh không ít việc, anh nhẫn tâm nhìn tôi phải chịu sắp xếp của gia tộc sao?”