Bạch Liên Quán, một loại lâu quán đặc biệt nổi tiếng vì chỉ phục vụ thiên tài Linh Nhân cảnh dưới 20 tuổi là con cháu của đại tộc Linh Sư cảnh viên mãn trong Liễu Thanh thành hoặc tại bên ngoài. Chỉ cần một người dù nam hay nữ có thể bước vào cửa quán, tất cả đều nói lên rằng họ chính là con cháu thiên tài của một thế gia to lớn nào đó.
Tại bên trên lầu ba đầy sang trọng, lịch thiệp của quán với những chiếc bàn đôi, bàn đơn, bàn nhóm cùng ánh đèn nến nhè nhẹ. Những âm thanh to nhỏ trò chuyện, vui cười của đông đúc tầng lớp thiếu niên nam nữ thiên tài ở bên trong lẫn từ ngoài thành pha cùng với mùi đàn hương thanh nhạt, dịu ấm quanh quẩn khắp lầu. Những tiếng ca hát, từng tiếng đàn múa tại trung tâm lầu của những nữ nhân nóng bỏng, hấp dẫn, da thịt trắng tựa tuyết lại còn mềm mại cùng bờ môi đỏ mộng quyến rũ.
Vô Thường ngồi ở chiếc bàn đôi còn lại duy nhất của quán nằm gần cửa sổ, hắn sau khi kêu lên sáu món đạm mạc, thanh tao gồm rau muống xào tỏi, canh bí đỏ (canh bầu), một chén cơm, cá ngừ kho mặn, thịt bò xào hành tây, đậu phụ chiên ướp xả. Những món này thật sự khiến người đi ngang qua nhìn hắn bằng ánh mắt chê bai nghèo nàn.
Hắn cứ thế ngồi nơi đó vừa nhấm nháp rượu “nước suối trong”, vừa thưởng thức âm nhạc, lại vừa lắng nghe thông tin từ các cuộc trò chuyện giữa các vị thiên tài xung quanh.
-Lão Tam a, nghe nói là ngươi sắp lấy vợ rồi phải không?
-Bậy bạ, ta còn đang muốn vươn đến đỉnh phong, lấy vợ làm gì?
-…
-Gì hả? Ngươi bị từ hôn? Thấy chưa, ta đã nói từ trước là cái con ả chết tiệt đó sẽ bỏ người theo tên khốn kia mà không nghe.
-Haizzz, ta giờ mới biết thì cũng đã muộn rồi.
-…
-Cái quái gì, ngươi… ngươi nói ngươi tối hôm qua đã bị một tiểu nha hoàn cưỡng hiếp?
-Xong rồi, đời ta xong rồi con đâu, khả năng tu luyện của ta giờ đã bị người phá, ta chẳng khác gì phế vật.
-…
-…
Cách bàn Vô Thường 5m, tại một chiếc bàn nhóm với bốn nam, ba nữ đang sum vầy bàn luận. Lúc này, một thiếu nữ vận áo xanh nhạt chợt hỏi.
-Các ngươi đoán thử xem, ai sẽ là quán quân của kỳ tuyển chọn nhân tài năm ngày tới của Thái Ất Tông, tông môn thuộc hạng to lớn nhất Tiêu Nguyên Đại lục đây?
Một thanh niên 19 tuổi mặc áo trắng nhiều, xanh ít liền lên tiếng.
-Ta dù không đoán được chính xách vì thực của họ dường như là ngang nhau, nhưng mà vị trí quán quân chắc chắn thuộc về một trong Bát đại thiên tài của Liễu Thanh thành chúng ta.
-Không sai. Phạm Thái 18 tuổi, Linh Nhân cảnh tầng 3 của Bát đại gia tộc Phạm gia. Bạch Mỗ Mỗ 17 tuổi, Linh Nhân cảnh tầng 3 của Bát đại gia tộc Bạch gia. Khánh Hòa 18 tuổi, Linh Nhân cảnh tầng 3 của Bát đại gia tộc Khánh gia. Khang Lâm 17 tuổi, Linh Nhân cảnh tầng 2 đỉnh của Bát đại gia tộc Khang gia. Huỳnh Thị Thủy 17 tuổi, Linh Nhân cảnh tầng 2 đỉnh của Bát đại gia tộc Huỳnh gia. Trịnh Yến 18 tuổi, Linh Nhân cảnh tầng 3 của Trịnh gia, tộc thị của Bát đại gia tộc Hoàng gia. Vũ Nhật Phi 18 tuổi, Linh Nhân cảnh tầng 3 của Bát đại gia tộc Vũ gia. Tào Nhược Hân 17 tuổi, Linh Nhân cảnh tầng 3 của Bạch Liên Quán. Quán quân kỳ này của cuộc tuyển nhân tài Thái Ất Tông chỉ có thể là một trong tám người này.
Một thanh niên 19 tuổi khác mặc áo nâu nâu lên tiếng khẳng định.
Tiếp đó, một nam thanh niên 18 tuổi mặc áo trắng toàn phần nói.
-Thật ra nếu loại bỏ Khang Lâm và Huỳnh Thị Thủy chỉ có thực lực Linh Nhân cảnh tầng 2 đỉnh phong, quán quân chỉ nằm trong sáu người kia mà thôi.
-Theo lý ngươi nói thì đúng nha, nhưng nếu họ đọ Thần thông thì chưa chắc ai hơn ai đâu.
Một thiếu nữ 17 tuổi mặc áo hồng có chút đậm chen miệng nhỏ vào, tiếp đó nàng lại nói.
-Bất quá thì ta nghe người đồn, Bạch Mỗ Mỗ có Tâm Đan là Hỏa, Trịnh Yến lại có Tâm Đan là Thủy nên nếu có chiến đấu, Bạch Mỗ Mỗ sẽ có phần yếu kém hơn.
Trong ngũ hành, Thủy khắc Hỏa, thế nên trong chiến đấu cùng cấp bậc, tu luyện giả sở hữu Thủy Tâm Đan tất yếu sẽ có phần nhỉnh hơn một chút so với tu luyện giả sở hữu Hỏa Tâm Đan vì vốn pháp tắc thiên địa đã ràng buộc thành chân lý.
-Ồ, vậy thì Bạch Mỗ Mỗ sẽ có cơ hội thắng Phạm Thái vì Phạm Thái sở hữu Mộc thuộc tính a.
Một thanh niên 19 tuổi khác mặc áo xạm trắng nghe thế liền nói.
Thanh niên áo nâu nâu gật đầu tỏ vẻ.
-Ừm, xem ra giữa tám người cũng đã có một vài người khắc chế lẫn nhau. Tiếc là năm người còn lại chúng ta vẫn chưa biết được họ sở hữu Tâm Đan loại gì, không thì có lẽ chúng ta đã dự đoán được kết quả ai là quán quân của cuộc tuyển chọn nhân tài năm ngày tới.
"Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng", thế nên một vị thiên tài và dòng tộc sau lưng sẽ không bao giờ tiếc lộ Tâm Đan của họ thuộc loại gì, công pháp tu luyện ra sao cho mọi người biết. Muốn có thông tin, cách duy nhất chỉ là quan sát họ chiến đấu, bày ra ra thực lực.
Bát đại thiên tài Liễu Thanh thành cũng thuộc hạng người bí ẩn như vậy.
-Quán quân, cũng chưa hẳn là một trong Bát đại thiên tài danh chấn khắp Liễu Thanh thành này đâu.
Bất chợt lúc này, thiếu nữ vừa tròn 18 tuổi mặc áo lụa vàng nhạt bất ngờ lên tiếng sau khi đã im lặng một thời gian khá lâu. Nàng nói.
-Theo ta được biết thì ở bên ngoài thành, tại một vài gia trang hay mảnh đất tư nhân của các gia tộc thế lực độc lập cũng có rất nhiều thiên tài mạnh mẽ mà họ có khả năng đọ sức được với Bát đại thiên tài. Chưa hết, những quốc gia nhỏ bé phụ thuộc vào Tiêu Châu quốc, phụ thuộc vào Liễu Thanh thành nằm ở gần cạnh cũng không sai biệt có một vài vị thiên tài nổi danh, khẳng định cũng sẽ đến đây để dự tuyển. Các ngươi có từng nghe qua tên Độc thiếu Lăng Trí chưa?
-Độc thiếu Lăng Trí?
-Tên lạ quá.
-Này ta chưa nghe qua đâu, tiểu tử phương nào vậy a?
-Hắn có lẽ không thuộc Liễu Thanh thành chúng ta.
-Lăng Trí? Ta nhớ ra rồi.
Trong lúc ba nam, hai nữ không hề có chút ấn tượng với người tên Lăng Trí, thanh niên mặc áo trắng nhiều, xanh ít chợt nhớ ra một vài thông tin hắn nghe được từ các cuộc bàn tán của con cháu thiên tài có niên kỷ trên 20 tuổi trong gia tộc. Hắn nghiêm nghị nói mọi người vì nhân vật Lăng Trí này khá rợn người.
-Lăng Trí là thập thất hoàng tử của Chân Lăng quốc, một quốc gia nhỏ cách Liễu Thanh thành chúng ta gần một vạn dặm phía Tây. Tên Lăng Trí này trời sinh may mắn có được thiên phú phản tổ, vượt qua đời tổ tiên dựng nước 58 sợi xích trước kia mà đạt đến 72 sợi xích, thuộc vào lớp thiên tài “bá đạo” giống như Bát đại thiên tài, hắn là một người sở hữu Độc Tâm Đan. Nghe người nói, vào hai năm trước khi hắn chỉ có tu vi Linh Nhân cảnh tầng 1 đã từng đối chiến và diệt trừ ba tên ác bá Linh Nhân cảnh tầng 3 có thiên phú 66 sợi xích ở ngoài Yến Ô Lĩnh, cách Liễu Thanh thành ba ngàn dặm. Một trận chiến này chính là dệt lên tên tuổi huy hoàng của hắn.
Thanh niên vừa dứt lời thì trừ thiếu nữ áo vàng, cả năm người còn lại đều kinh hãi trợn mắt.
-Hơn một sợi xích tất mạnh gấp đôi, hơn hai sợi xích là mạnh gấp 4, hơn ba sợi xích là mạnh gấp 8, hơn bốn sợi xích là mạnh gấp 16, hơn năm sợi là gấp 32, hơn sáu sợi là gấp 64 lần. Trong khi đó, cứ mỗi lần cao hơn một tầng tu vi ở người cùng thiên phú sẽ mạnh hơn gấp 10 lần, cao hơn hai tầng tu vi là mạnh gấp 100 lần. Vậy là… vậy là… vậy là Lăng Trí không những có biện pháp bù đắp được 36 lần chênh lệch sức mạnh mà còn có thể giết được người? Quá kinh khủng đi, thật đúng là không hề thua kém gì so với chiến tích của Bát đại thiên tài bổn thành.
Thanh niên mặc áo nâu nâu khẽ tính toán bài toán sức mạnh giữa Lăng Trí và ba ác bá cao hơn Lăng Trí hai bậc tu vi liền kinh hãi không thôi.
Hai bên rõ ràng có cách biệt 36 lần sức mạnh, vả lại còn là ba chọi một vậy mà đều bị Lăng Trí giết chết. Đây quả là việc quá mức kinh người.
Tiếp đó, thanh niên mặc áo xạm sau một giây suy tư nói.
-Theo ta nghĩ, có lẽ là do Thần thông của hắn lợi hại, chứ nếu không thì với cách biệt 36 lần sức mạnh giữa đôi bên, ta không nghĩ còn nguyên nhân nào khác thuyết phục hơn khiến hắn có thể giết được địch nhân.
Thanh niên áo trắng nhiều, xanh ít tán thành nói.
-Ừm, bất quá nếu đem so sánh với Bát đại thiên tài của Liễu Thanh thành chúng ta đều có thiên phú 78, 79 sợi xích, trong hai năm nay hắn trừ phi đã có tu vi tầng 5 để bù đắp sự chênh lệch thiên phú, không thì vẫn không thể tranh giành được vị trí quán quân kỳ tuyển nhân tài của Thái Ất Tông.
-…
-…
Tại một bàn ba người thanh niên, ngồi ở một nơi cách Vô Thường năm chiếc bàn ngã về hướng đông.
-Haizzz…
Thanh niên ngồi bên phải thở dài, hắn nói.
-Đối thủ của chúng ta không đơn giản chỉ là người của Đào gia, Lĩnh gia, Nam gia đều là các đại gia tộc độc lập bên ngoài thành giống Liêu gia chúng ta, mà còn là các thiên tài tựa như hoàng tử, công chúa ở các nước láng giềng. Quan trọng hơn hết là Bát đại thiên tài được người đồn đại vô cùng mạnh mẽ của Liễu Thanh thành.
-Hừ, với thiên phú 77 sợi xích của ta và A Phàm, cùng thiên phú 78 sợi xích của ngươi lại còn sợ sao. Bát đại thiên tài thì như thế nào, một đao của ta chẻ xuống đều nát vụn.
Thanh niên ngồi bên trái lạnh nhạt nói.
Nối tiếp, thanh niên ngồi giữa cũng chợt hiếu kỳ hỏi.
-Không biết khi đoạt quán quân cuộc thi tuyển, phần thưởng mà Thái Ất Tông ban tặng sẽ là gì đây?
-Rất khó để có thể phán đoán, nhưng chỉ cần nằm trong top 10 người đứng đầu thì khẳng định sẽ nhận được phần quà ban thưởng vô cùng giá trị trước khi tiến đến sơn môn Thái Ất Tông sát hạch tuyển chọn đệ tử.
Thanh niên bên phải nghiêm chỉnh nói.
Thanh niên bên trái cũng thêm vào.
-Phần thưởng tất nhiên là rất giá trị, nhất là ở vị trí ba hạng đầu, nghe đâu còn có khả năng là một bộ công pháp mạnh mẽ của Thái Ất Tông, có nó, tu luyện được nó trước ngày sát hạch vậy thì chẳng khác gì hổ mọc thêm cánh. Đến lúc đó chúng ta lại có cơ hội to lớn một lần nữa dương danh vào bảng vàng, đỗ thứ hạng cao nhất của cuộc sát hạch và giành về phần thưởng khổng lồ cho gia tộc.
Ngay lập tức, thanh niên bên phải nhìn thanh niên bên trái nhàn nhạt quát.
-Bớt ảo tưởng đi, ngươi làm như dễ trải qua cuộc sát hạch của Thái Ất Tông lắm đấy. Hừ, chỉ cần gia nhập được Thái Ất Tông đã là vinh quanh rất lớn rồi.
-…
-…
Ở một vị trí bàn khác, nơi mà có hai thanh niên là hai người bằng hữu lâu rồi mới gặp lại, họ đang có vẻ mặt dâm dâm nhìn nhau trò chuyện.
Thanh niên đằng trước lên tiếng.
-Nói về những đại mỹ nhân có thể được lọt vào top mười hạng đầu cuộc tuyển nhân tài lần này của Thái Ất Tông, Đào gia ta chắc chỉ có mỗi ngũ tiểu thư với thiên phú 78 sợi xích là có khả năng tranh đoạt.
-Ha hả, vậy Nam gia ta may mắn hơn Đào gia ngươi một chút rồi, Nam gia ta có hẳn một cặp song bào phượng đều có thiên phú 78 sợi xích nha.
Thanh niên đằng sau khẽ lộ nụ cười chế giễu thanh niên đằng trước, sau đó hắn quay trở lại vẻ mặt cười cười, thòm thèm nói.
-Về phía Liêu gia, bọn người này chỉ toàn đực rựa nên không có khả năng. Lĩnh gia thì nếu ta nhớ không lầm thì Lĩnh Diệu Linh là người có khả năng cao nhất.
Tiếp sau đó, cả hai liên tục lời qua nói lại.
-Ừm. Ta có nghe đến thập nhị công chúa của Hồng Long quốc gần cạnh có thiên tư 77 sợi xích kinh người, sắc đẹp cũng thuộc hạng nghiêng nước nghiêng thành cũng là một ứng cử đi.
-Công chúa à? Vài ngày trước ta cũng đã từng gặp thập lục công chúa của Tư Hà quốc, chỉ là không biết thiên phú của nàng thế nào, có đủ để đoạt lấy một trong mười hạng đầu không.
-Haizzz, mà tại sao chúng ta lại cứ nói đâu xa. Tại Liễu Thanh thành này không phải đã có ba đại mỹ nữ sắc nước hương trời nằm trong Bát đại thiên tài gì gì đó sao.
-À, ý ngươi nói là Trịnh Yến, Huỳnh Thị Thủy và Tào Nhược Hân vang danh khắp thành?
-Không sai…
-…
-…
-Nè nè, ngươi bị điếc hả, sao ta gọi mãi ngươi không trả lời ta vậy?
Bên tai Vô Thường lúc này bỗng văng vẳng lên tiếng “hót” thánh thót của một thiếu nữ trẻ tuổi, điều đó khiến hắn từ trong giấc ngủ ngồi lập tức mở đôi mắt mờ mịt ra nhìn về phía đối diện.