- Đáng ghét!
Bằng đạo nhân mặc dù hội tụ Tinh Không Nguyên Khí dùng để ngưng tụ bảy cảnh đồng tu cần bốn mươi chín đạo thần thông đã dư sức có thừa, nhưng cũng không chịu được Hạng lão tổ, Long Hòe lão tổ cùng với Lục Bình ba người thay nhau tiến lên nhiều loạn.
Lúc này phần lớn tinh lực của Bằng đạo nhân toàn bộ dùng trên ngưng tụ thân thể thần thông mới, thật không thể toàn lực ngăn trở đám người Lục Bình quấy rầy, nhưng mà cũng không nghĩa là lão ta đã không sức đánh trả.
Một cổ sương mù đen mông lung tố tạp bạo lệ khí hung ác âm độc xông ra từ sau lưng Bằng đạo nhân, rồi sau đó giống như chương ngư đưa ra từng cánh tay quấn quanh tới đám người Lục Bình. Đấy rõ ràng là Sinh Linh sát trước đó Bằng đạo nhân dùng để ngưng tụ Tinh Không Nguyên Khí cuối cùng cố hóa thành thân thể!
Loại thiên địa hung vật ngưng tụ hung sát chi khí của sinh linh của một phương thế giới khi tử nạn rất dễ xâm nhiều tâm trí của tu sĩ, ô nhiễm chân nguyên tu sĩ, hủ hóa thân thể tu sĩ, linh bảo, là âm độc đeo bám khó chịu nhất.
Tương truyền khai thiên ban đầu, trong thiên địa lệ khí vẫn đục, đường tu hành rất thảm hại, khai thiên thất tổ lấy đại pháp lực tiêu nhị hóa giải thiên địa hung vật. Nhưng trong thiên địa sinh linh ra đời biến mất chính là chí lý đại đạo, khai thiên thất tổ tuy có thể lấy đại thần thông hóa giải nhất thời, lại không thể đủ hóa giải một đời. Vì vậy thất tổ ở Bắc Bằng nguyên lối đi lấy thần thông truyền thừa của mỗi người bày bổn nguyên chi võng, trừ dùng để thủ hộ phương thế giới này ra, một hữu dụng khác chính là hóa giải lệ khí sau khi sinh linh tử nạn của phương thế giới này, khiến cho thế gian thanh minh, làn gió tu chân đại thịnh!
Truyền thuyết những thứ hung sát khí đó đều bị tổn nguyên chi võng loại bỏ sau đó lệ khí tiêu hết, làm gì nghĩ tới những thứ đồ này lại bị Bằng đạo nhân âm thầm sử dụng, hôm nay lại càng dùng chúng để trong tố thân thể!
Có thể tưởng tượng, một khi Bằng đạo nhân thần thông ngưng tụ tu vi khôi phục, hơn nữa lão ta xử tâm tích là mấy vạn năm lợi dụng ma la tai ương thu la Sinh Linh sát của phương thế giới này ngưng tụ mà thành thân thể, thực lực không biết sẽ tăng trưởng đến trình độ nào.
Hạng lão tổ không chút nghĩ ngợi, trong tay ném lên một đạo linh quang đảo đi tới một cổ Sinh Linh sát chạy tới phía ông ta. Linh quang giữa không trung phồng lớn thành một cây Thiên Quân Bổng. Nó chính là linh bảo của Linh Minh Lão Viên lưu lại sau khi vẫn lạc, sau đó không biết ông ta làm trao đổi gì với hai người Long Hòe lão tổ, Lục Bình, hậu thiên linh bảo không thua khai thiên thần khí kia cũng rơi vào trong tay của ông ta.
Sinh Linh sát cố nhiên được xưng đệ nhất thiên hạ hung sát, cũng phải xem phần lượng có mười phần hay không. Thiên Quân Bổng dầu gì cũng là binh khí vừa tay của Viên đạo nhân năm đó, vừa khéo hậu thiên linh bảo. Không đợi một cổ Sinh Linh sát tới mục nát Thiên Quân Bổng, lập tức sớm đã bị thần khí này một gậy đập tan thành mây khói.
Hạng lão tổ đồng thời tế lên hai món hậu thiên linh bảo khai thiên thần khí như vậy, ngay cả ông ta gọi ra Phách Quy Chân Linh chi thân, một thời gian cũng sắc mặt đỏ lên, hiện nhiên gánh nặng không nhẹ.
Long Hòe lão tổ lại đem bản mệnh linh bảo cầm trong tay hóa thành một cây đại thụ che trời, cũng là một mặt bích chướng đen nhánh đứng vững tạo thành theo đại thụ. Một cổ Sinh Linh sát xông về ông ta phút chốc tiếp xúc song phương liền triển khai tranh đoạt.
Long Hòe lão tổ chống lên bích chướng hiển nhiên không bì kịp Sinh Linh sát, nhưng thắng ở cái là do toàn lực xuất thủ có thể lấy thần thông bổn nguyên cuồn cuộn chống đỡ lên mặt bích chướng này.
- Vạn Độc Thương Khung Bích?
Bằng đạo nhân nhìn nhìn Long Hòe lão tổ, sau lại nhìn một chút Hạng lão tổ một bên khác, không kiềm chế được ý giễu cợt trong lòng nữa. Tiếng cười quỷ dị vọt ra khiến trong lòng mọi người phát hoảng.
- Năm đó nếu không phải đầu Vương Bát kia phản qua một kích, bổn tôn muốn giải quyết con rắn bốn chân vẫn tốn hao một phen khí lực nhiều hơn, thậm chí muốn giữ được Chân Linh không mờ đều không phải là một chuyện dễ. Ta chưa từng nghĩ hôm nay huyết duệ của con rắn bốn chân cũng dùng tới thủ đoạn của đầu Vương Bát đó, thật là buồn cười!
- Hừ!
- Hừ!
Hai tiếng hừ lạnh không hẹn mà cùng vang lên. Hạng lão tổ cùng với Long Hòe lão tố hai người mắt nhìn thắng, phảng phất đối với Bằng đạo nhân lựa chọn che mắt bịt tại không nghe vậy. Họ chỉ để ý ép lấy hai đạo Sinh Linh sát ở đấy, rồi sau đó càng thêm mãnh liệt tập nhiều Bằng đạo nhân. Trong lúc nhất thời Bản Nguyên Tinh Khí tán loạn càng phát ra lợi hại, Bằng đạo nhân lần nữa ngưng tụ bản nguyên thần thông trở ngại lớn hơn.
- Tiên nhân ân oán cùng bọn ta có quan hệ gì đâu, bọn ta chỉ cầu mạng sống thôi. Nếu Bằng lão tổ có thể buông ra lối đi của phương thế giới này, mặc cho bọn ta đi tìm con đường trường sinh, bọn ta cần gì phải liều chết đánh một trận? Nhưng hôm nay bọn ta sinh tử treo một đường, chính là Giao huyết mạch tu sĩ dùng Quy đạo nhân thần thông, Bằng huyết mạch tu sĩ tập Giao đạo nhân khai thiên kiếm thuật, đó cũng chỉ là vì mạng sống thôi!
Hóa Huyết Thần Châm vốn tà dị, Hồ Điệp Tiên Tử vừa cứng cỏi nói, vừa coi Sinh Linh sát như không có trực tiếp ngự sử Hóa Huyết Thần Châm xuyên qua, thừa dịp ngay lúc Bằng đạo nhân luống cuống tay chân lần nữa đánh lén, lần này là ánh mắt đi về phía thân thể của Bằng đạo nhân.
Bằng đạo nhân hừ lạnh một tiếng, nói:
- Ngây thơ!
Lão ta đương nhiên không nói không coi vào đầu thủ đoạn của Hồ Điệp Tiên Tử. Thân thể tuy bởi vì ngưng tụ bản nguyên thần thông không thể động đậy, trong miệng đột nhiên thổi ra một hợp chân nguyên tinh thuần.
Một cổ tinh nguyên quanh quẩn trước người lão ta, hóa thành một con bằng điều màu vàng. Hai cánh khai ích, lập tức như tên rời cung giữa hư không xẹt qua một đạo lưu quang, theo sát cổ của bằng điều tìm tòi, mổ về phía Hóa Huyết Thần Châm.
Không ngờ Hồ Điệp Tiên Tử lần này đã có lần trước dạy dỗ. Một châm này của bà ta chẳng qua là hư đâm. Một đoàn huyết vụ nổ lên, Bằng điểu lập tức mổ không, thần châm đã xuất hiện hư không định đầu Bằng đạo nhân trong một đoàn bản nguyên hà lưu kinh vị bị cắt tỉa rõ ràng.
Giống như một cái kim may vít bay một cọng tơ trên một tấm thêu, Hóa Huyết Thần Châm không ngừng ra vào, lại đốt cháy tan một đoàn bổn nguyên nguyên khí mà Bằng đạo nhân thật vất vả lắm mới điều chế được.
Bằng đạo nhân rống giận liên tiếp, nhưng trong lúc nhất thời lại vô kế khả thi. Lão ta chỉ có thể hết sức đem bốn nguyên nguyên khí còn sót lại nhét vào trong cơ thể, tận lực nhiều ngưng tụ một đạo bản nguyên thần thông, cũng tốt khôi phục một phần tu vi thực lực.
Ngay vào lúc này, Bằng đạo nhân hộ “Chà” một tiếng, trong giọng nói ít nhiều có mấy phần kinh ngạc. Lúc lão ta đảo mắt nhìn, thì ra là trước người của Lục Bình không biết vì sao khi đó chống lên một mặt hộ tráo màu vàng tím, mặc cho một cổ Sinh Linh sát đó tứ ngược như thế nào, nhưng thủy chung không làm gì được hộ tráo kia chút nào.
Hạng lão tổ cùng với Long Hòe lão tổ mặc dù đỡ được Sinh Linh sát, nhưng bọn họ dựa vào là chân nguyên tự thân đại lượng hao tổn, còn Hồ Điệp Tiên Tử Hóa Huyết Thần Châm dù không mục nát cô Sinh Linh sát, nhưng bản thân bà ta có thành tựu không giống bình thường đối với không gian thần thông. Cả người phi độn lên như xuyên hoa hồ điệp vậy, Sinh Linh sát muốn khóa lại thân hình của bà ta cũng không phải là nhất thời có thể có hiệu quả.
Nhưng khơi khơi Lục Bình dựa vào một đạo hộ thân thần thông phổ không, không ngờ lại có thể khí định thần nhàn chặn vật hung sát nhất của phương thế giới này. Đây làm sao không khiến cho Bằng đạo nhân kinh dị...
- Phương thế giới này nếu như nói còn có cái gì có thể cùng Sinh Linh sát ganh đua cao thấp, đó chính là Vạn Độc Mẫu Dịch!
Bằng đạo nhân thở dài nói:
- Chưa từng nghĩ độc đan tinh hoa mà năm đó đầu Vương Bát kia dùng để ám toán con rắn bốn chân cũng rơi vào trong tay của ngươi. Bổn tồn vốn kinh dị một mình người nhận tộc tu sĩ làm sao có thể đi tới hôm nay, không ngờ ngươi cũng phải là hậu thủ của con rắn bốn chân năm đó bày ra chứ? Chẳng qua bốn tôn không ngờ con rắn bốn chân lại có dũng khí đem hậu thủ bố trí trên người nhận tộc tu sĩ!
Danh tiếng của Vạn Độc Mẫu Dịch bởi vì một đoạn công án khai thiên ban đầu mà thanh danh hiển hách ở tu luyện giới, không nói Long Hòe lão tổ cùng với Hạng lão tổ, chính là Hồ Điệp Tiên Tử cũng không nhịn được nội tâm kinh ngạc nhìn sâu hoắm mấy lần về phía Lục Bình.
Từ khi tiến vào thông đạo đại trận tới nay, thực lực của Lục Bình từng bước một triển hiện, đồng dạng là Chân Linh đệ nhất cảnh viên mãn cảnh giới tu vị mặc dù lần nữa làm Long Hòe lão tổ cùng mọi người kinh ngạc, nhưng đám người Long Hòe lão tổ thủy chung vẫn coi thường Lục Bình một cái. Đó không liên quan Lục Bình tu luyện năm tháng nông cạn, mà là bởi vì duyên cớ huyết mạch truyền thừa.
Nhân tộc huyết mạch là bác tạp nhất, tu luyện ban đầu, trừ Thất Đại Bản Nguyên chúc tính, còn có bảy loại bất đồng huyết mạch, đó tạo cho bốn mươi chín loại phương hướng có thể tu luyện. Mà tiềm lực của con người luôn có hạn, có khả năng lựa chọn càng nhiều, người tiềm lực vô hình trung hiển nhiên sẽ bị phân mỏng càng nhiều.
Nếu như vậy, nhân tộc tu sĩ muốn thuần hóa chủ tu huyết mạch đã khó khăn càng thêm khó khăn. Huống chi so sánh yêu tộc, đặc biệt là so với thân làm thất tổ huyết mạch cao cấp yêu tộc, nhân tộc không có truyền thừa ký ức, được thất tổ di trạch ít hơn. Tu sĩ tu luyện tuy nhanh, nhưng đồng cấp tu sĩ cùng yêu tộc so sánh, thực lực lại phổ biến kém hơn. Họ chỉ có thể dựa vào số lượng để đền bù sự thăng bằng giữa nhân yêu hai tộc. Đây cũng là duyên cớ Bằng đạo nhân trước đó nhận định mấy vị lão tổ khác mặc dù có giữ lại hậu thủ cũng không lựa chọn nhân tộc tu sĩ.
Hôm nay Bằng đạo nhân một lời nhận định Lục Bình giống với đám người Long Hòe lão tổ, Hạng lão tổ như vậy, đồng dạng là người được tuyển định của thất tổ bố cục vạn năm sau, mọi người lúc này mới chợt hiểu, cho tới nay họ cũng xem thường vị nhân tộc tu sĩ ở tu luyện giới xông xuống thanh danh lớn như thế.&