Liveshow của Kuro diễn ra vào tầm buổi tối đến đêm khua, từ 7h tối đến 9h tối, sau đó là giao lưu, chụp ảnh với fan đến tầm 10h. Từ 6h cái Anh đã ra khỏi nhà, nói là đi chen chỗ trước. Lam đến 6h45 mới bắt đầu đi, cũng nhắn tin báo cho Rin luôn:
- * Rin, tớ bắt đầu đến quảng trường GHI đây, cậu đi chưa?
1 lát sau thấy Rin trả lời:
- * Cậu đến đi. Tớ đến lâu rồi, đang chờ cậu đây.
Lam biết vậy liền lo lắng, ko biết Rin chờ có lâu ko, vội nhắn lại:
- * Tớ đang trên đường đi đến đó. Chờ nhé?
Rồi vội vàng sửa soạn để đi đến chỗ liveshow. Đến cổng quảng trường, đưa vé cho nhân viên kiểm tra rồi đi vào trong, Lam choáng ngợp khi nhìn thấy cảnh trước mắt: 1 biển người, à ko, phải là 1 đại dương người thì đúng hơn. Nhìn đâu cũng toàn người là người, đông đúc, chen lấn xô đẩy nhau. Có cả những fan cuồng mặc áo, đeo ruy băng cổ vũ, ko ngừng trao đổi về Kuro... Lam nhìn biển người mà đau đầu:" Rin ở đâu chứ? ". Đám người này, di chuyển ở trong đó đã khó, chưa nói đến chuyện đi tìm người. Lam bắt đầu lo lắng, Rin có chứng sợ đám đông, ko phải cậu ấy đang bị kinh sợ mà đứng ở 1 góc đấy chứ. Nghĩ vậy Lam rất lo, tuy sau mấy chục lần đi xe bus, Rin đã ko còn sợ như lúc đầu, nhưng đó là có Lam đi bên cạnh. Giờ Rin ở một mình, mà đây ko đơn giản là ' đám đông ', đây là cả biển người, tìm thế nào cũng ko thấy lối ra. Áp chế nội tâm muốn loạn lên, Lam từ từ suy nghĩ: Rin sợ đám đông thì sẽ ko đi vào bên trong, chỉ ở phía ngoài. Nghĩ vậy, Lam liền men theo mép biển người tìm Rin, hi vọng suy đoán của mình là đúng. Vừa tìm, Lam lại nhắn cho Rin:
- * Rin cậu ở đâu? Cậu sợ đám đông mà, sao lại ko chờ tớ ở ngoài cổng? Cậu giờ đang ở đâu? Tớ sẽ tìm.
Ở một nơi, Rin ngồi đọc tin nhắn của Lam mà cảm thấy ấm áp trong lòng, Lam quan tâm đến cậu. Ko muốn Lam lo lắng, Rin nhắn lại:
- * Hiện tại tớ ko ở đám đông đó đâu, cậu đừng lo. Giờ tớ ko thể gặp cậu được, nhưng... Lam, lát nữa cậu hãy nhìn lên sân khấu, tớ có 1 món quà dành cho cậu.
Lam sau khi đọc xong tin nhắn của Rin thì yên tâm hơn, nhưng vẫn nhắn hỏi lại:
- * Sao vậy? Cậu có chuyện gì à? Mà sao lại nhìn lên sân khấu? Ko phải cậu định gây chuyện gì đấy chứ?
Thấy Lam đùa mình, Rin bật cười, nhắn lại:
- * Tớ đúng là có việc nhưng ko phải là gây chuyện đâu. Yên tâm. Mà ngày mai Kuro có buổi giao lưu với fan nên sáng mai tớ cũng bận rồi, chiều mai cậu đi chơi với tớ được ko?
- * Được chứ.
- * Hứa nhé?
- * Tớ hứa.
- * Chắc chắn ko được nuốt lời đấy!
- * Chắc chắn! Cậu sao vậy? Lạ quá!
- * Tớ sợ cậu sẽ từ chối thôi.
- * Tớ đã hứa rồi mà, cậu yên tâm đi.
- * Được, vậy cậu xem liveshow đi nhé. Nhớ chú ý lên sân khấu đấy.
- * Được rồi.
Lam tắt máy, đứng chờ để xem buổi biểu diễn của Kuro ' thần thánh '.
...
Bỗng đèn sân khấu vụt tắt, cả biển người ' Oa ' lên, Lam cũng đoán được buổi biểu diễn đã bắt đầu. MC bước ra, đứng dưới ánh đèn duy nhất trên sân khấu, hình ảnh được chiếu ở màn hình lớn. Cô MC giới thiệu:
- Chào mừng các bạn đến với liveshow của Kuro ngày hôm nay.
- OA... KURO! KURO! KURO!
- Như các bạn đã biết, Kuro là... ( lịch sử về Kuro và chào mừng Kuro sang VN)... Và bây giờ xin mời ca sĩ Kuro!
Như chỉ chờ câu nói này của MC, cả biển người hét lên hưởng ứng. Màn hình lớn vụt tắt. Sân khấu xuất hiện thêm một ánh đèn chiếu theo Kuro. Từ trong cánh gà, Kuro đi ra sân khấu, cười tươi. Ngay lúc đó đám fan hét lên:
- KURO! KURO! KURO!
Vì Lam đứng ở ngoài cùng đám đông nên chỉ thấy có một bóng người đi ra. Vì màn hình lớn đã tắt nên cô cũng ko thấy được mặt Kuro. Khi Kuro đã đứng trên sân khấu, màn hình lớn bỗng hiện số ' 5 ' và bắt đầu đếm ngược. Đám fan cũng rất nhiệt tình đếm theo:
- 5!... 4!... 3!... 2!... 1!... 0!
Số ' 0 ' vừa điểm, màn hình lớn bỗng sáng lên, chiếu trực tiếp hình ảnh của Kuro trên sân khấu. Cả đám người lại hét lên:
- OA... KUROOOOOO...!
Lam nhìn màn hình lớn, kinh hãi:
- Ri... Rin?
Cô ko thể thốt lên câu nào nữa, đầu óc cô bây giờ đang xoay quanh một đống câu hỏi:" Sao lại chiếu hình Rin? Ko phải nên chiếu hình Kuro sao? Hay xảy ra sự cố gì? Nhưng nếu xảy ra sự cố thì fan Kuro phải biết rồi chứ, nhưng họ bình thường thế kia... Chả lẽ... Kuro... là Rin?!!! "