Quả dừa này lớn khoảng một cái đầu, vỏ ngoài cực kỳ cứng rản, Tang Ba cầm cục đá đập mấy lần mới nứt ra một chút.
Tang Ba mang dừa về giải quyết vấn đề nước uống, nước của mấy quả dừa này khá ngọt.
Mặt dày mà nhìn Tang Ba uống một ngụm trước, xác nhận không có độc, lập tức ùa lên.
Đối với đám Ngụy Bắc này thì việc sử dụng linh hoạt những dao kéo hiện đại không khó, một đám cầm lưỡi lê giết người, chặt dừa, nhìn bộ dáng hưng phần ngu ngốc của họ, giống như đào được bảo tàng vậy.
Hoàn cảnh khó khăn, tuy cùi dừa không có gì ngon, nhưng bây giờ trở thành đồ ăn nhai cũng rất thơm, ngay cả Quách Cao Minh cũng cầm lấy một miếng ăn.
Ngoài ra, Tang Ba còn đào một số thực vật có tinh bột gần giống với khoai lang khoai tây về, rễ cây dài vẫn còn dính bùn đất, vỏ ngoài màu nâu đỏ, nhìn khá giống một quả đấm, phải hơn mười ký, còn lớn hơn so với đầu.
Dùng dao mổ bên trong ra thì phần thịt quả màu vàng cam, khá giống khoai lang, Kiều Bích Ngọc từ khi vào đảo tới nay, mỗi ngày đều ăn thịt, cô đã ăn tới phiền, có thể thì khá tin tưởng Tang Ba, cô liền cầm một miếng lên bỏ vào trong miệng.
Hành động này dọa Quách Cao Minh, anh lập tức kêu cô nôn ra, cũng không biết có độc hay không, có tác dụng phụ nào không.
Một đám người vây quanh Kiều Bích Ngọc la hét, lo lắng, Kiều Bích Ngọc ừng ực một tiếng nuốt xuống, không có cảm giác không thoải mái, giống như nhai một quả táo giòn giòn vậy, quả này vừa ngọt nhưng cũng có chút chua.
Tang Ba nghe bọn họ đối thoại, cảm thấy có chút xấu hổ.
Bởi vì Tang Ba cũng chưa từng ăn hoa quả trên đảo thứ ba, chẳng qua là Tang Ba thấy những trái này khá giống với những thứ trước đây từng ăn, lỡ như những thứ anh ta mang về cho thú con có độc thì làm sao bây giờ. Trước đây thật lâu, Tang Ba từng thấy có người hoang dã từng ăn lầm quả dại mà chết.
Tang Ba biết mình không thông minh giống đám ‘nhở này.
Tang Ba càng nghĩ, cảm thấy mình không chăm sóc thú con này, rất có thể sẽ hại chết cô ấy.
Anh ta ngồi trong góc, trên người vẫn ướt nhẹp nước mưa, tướng mạo Tang Ba có chút hung ác, con ngươi xanh đen mê man giống như đang rơi vào suy nghĩ sâu xa.
Đầu óc Tang Ba không tốt lắm, đang ngẩn người.
Căn cứ theo sách cố miêu tả, vị trí của quan tài đá của đảo thứ ba này nằm ở tâm bão của hòn đảo, lực hấp dẫn điện tự cực mạnh có thể thay đổi toàn bộ từ trường của trái đất và gây ra núi lửa, sóng thần, nếu máy bay bay tới gần chỗ này, hay các con tàu khổng lồ đi tới đây sẽ bị lực hút này kéo lại, ngay cả sao chổi và thiên thạch cũng sẽ bị va vào hòn đảo này?
Quách Cao Minh kinh ngạc nhìn về phía anh ta, mọi người đều ăn ý không ngắt lời Rafael nói.
“Quan tài đá kia đúng là vừa vuông vừa dài, phần lộ trên mặt đất rất giống một chiếc quan tài, nhưng nó cũng không phải là quan tài.
Hiện tại có rất nhiều trang lấy nội dung của bên mình về đăng. Các bạn cố gắng vào trang nguồn trên hình đọc để chúng mình có động lực ra chương mới. Chứ các bạn cứ đọc ở trang khác, trang nguồn không có người đọc, thì chúng mình đành lòng phải dừng lại. Chúng mình luôn mong nhận được sự ủng hộ của các bạn. Chúc các bạn luôn vui vẻ!
Rafael nói đến đây, đáy mắt có chút cười nhạo, tức giận Trước đây Rafael cũng cho rằng đó là một chiếc quan tài, dù sao quan tài đá là do sách cổ ghi lại, chưa ai nhìn thấy được thực, anh ta cho rằng một phần ba quyền trượng của đảo thứ ba này chắc chắn ở trong quan tài, kết quả không có gì cả.
“. Một thiên thạch khổng lồ cảm sâu vào lòng đất ở trung tâm đảo nhỏ, nó chỉ lộ ra một phần dài có hình vuông, khá giống với một quan tài bằng đá, bên dưới quan tài chôn sâu xuống đất, không ai biết nó sâu cỡ nào. Phía trên quan tài đá bị người ta ép một thiên thạch nhỏ khác vào.”
Chỉ là thiên thạch nhỏ trong miệng Rafael cũng nặng hơn một nghìn ký.
Lúc đó anh ta cầm một số công cụ hiện đại từ đảo thứ hai, lợi dụng nguyên lý đòn bẩy, vất vả lắm mới cạy được thiên thạch nhỏ ngàn ký này ra ngoài, kết quả phát hiện, quan tài đá trong truyền thuyết căn bản không phải là quan tài gì, không phải rỗng ruột, càng không tìm được quyền trượng anh ta mong muốn.
Nhưng Rafael cũng không ngờ, chẳng qua anh ta chỉ cạy một miếng thiên thạch nhỏ thôi, lại thay đổi kết cấu từ trường của cả hòn đảo này.
Như trong truyền thuyết nói ‘Dời nắp của quan tài’ sẽ khiến thiên thần nổi giận.
“Rafael sao anh lại thất đức như vậy, anh cạy thiên thạch ra, sao không đặt nó trở lại?”
Hầu Tử nhớ lại thiên tai đáng sợ mà người hoang dã trên đảo trải qua, nhịn không được mà hùng hùng hổ hổ đứng lên.
‘Vẻ mặt Rafael như mọi việc không liên quan đến mình, chậm rãi nói tiếp: thấy tôi và bá tước có thể nâng nổi một thiên thạch một ngàn ký?”
Rafael bị mọi người xa lánh, chắc chắn không có bao nhiêu người đồng hành, cộng thêm tính tình cổ quái của anh ta, cho dù có người đi cùng với anh ta cũng sẽ bị anh ta hoài nghị, thói quen của anh ta là làm việc đơn độc.
Kiều Bích Ngọc bừng tỉnh, cho nên anh ta cạy ‘quan tài đá’ này, bởi vì nhân phẩm quá kém không có người trợ giúp, một mình anh ta không có năng lực để ‘quan tài đá’ lại chỗ cũ.
Hờ, quả nhiên là bị mọi người xa lánh.
Kể từ sau khi biết chuyện này, tộc trưởng người hoang dã mỗi ngày nhắc mãi muốn Rafael nói vị trí của ‘quan tài đá ra.
Với tính cách của Rafael, anh ta chắc chắn không bằng lòng nói ra.
Hi sinh cái tôi hoàn thành mục tiêu tập thể.
‘Vứt bỏ dục vọng cá nhân, thành toàn cho nghĩa lớn. Những thứ như vậy, trong mắt Rafael đều là đồ bỏ đi.
“… Mấy người tốt nhất nên giúp tôi tìm được một phần ba quyền trượng của đảo thứ ba, nếu không mọi người phải chết cùng nhau”
Rafael nói rất nhẹ nhàng, bộ dáng của anh ta như kiểu không màng sống chết, đám người Ngụy Bắc nắm chặt tay muốn đánh anh ta Mẹ kiếp, mày không muốn sống, còn muốn kéo mọi người chết cùng.
Tên Rafael biến thái này.
“… Quyền trượng của đảo thứ ba phải đi đâu tìm?”
“Không biết” Rafael trả lời qua loa một câu.
Nhưng anh ta nói không sai, quả thực không biết.
Sau khi ăn uống no đủ, tất cả mọi người đều suy nghĩ vấn đề này, tuy Rafel hèn hạ vô sỉ, nhưng tình huống hiện tại cũng chỉ có thể giúp anh ta sớm tìm được một phần quyền trượng, sau đó đặt quan tài đá trở về vị trí cũ, hi vọng kịp ngăn được tai họa lớn ập tới Căn cứ theo kinh nghiệm lúc trước.
Quyền trượng thông thường đều bị cao nhân có quyền lực nhất bên trong đảo chiếm giữ.
Quyền trượng của đảo người hoang dã, trước kia là do tộc trưởng người hoang dã phụ trách trông coi, Quách Cao Minh lợi dụng con trai Lôi Nạp của tộc trưởng mà giao dịch, ép tộc trưởng giao ra.
Mà quyền trượng của đảo thứ hai là do thủ lĩnh của dòng tộc Strozzi trông coi, bị Rafael trộm đi Còn quyền trượng ở đảo thứ ba?
Thủ lĩnh của đảo thứ ba là ai?” Kiều Bích Ngọc hỏi vấn đề này đã nói thẳng tới trọng điểm.