“ Sao còn chưa ngủ.” Quách Cao Minh mở cửa phòng ngủ bước vào, ánh mắt trước tiên nhìn về phía bên giường.
… Không ngủ được” Kiều Bích Ngọc liếc mắt nhìn anh, ủ rủ trả lời.
Tâm trạng cô không tốt, trở mình một cái, đưa lưng về phía anh.
Quách Cao Minh gần đây học được một ít điều trong cuộc sống chung giữa hai vợ chồng, anh đến gần, ngồi xuống bên giường, bàn tay to cố ý áp vào cái cổ ấm áp của cô.
“ Này, lạnh quát” Kiều Bích Ngọc quay đầu lại trừng anh: “Đem bàn tay heo của anh lấy ra đi” “ Nửa đêm anh không có trên giường, em không ngủ được sao?” Quách Cao Minh cố ý dùng giọng điệu mập mờ hỏi cô.
“ Quách Cao Minh, anh đừng có tự kỷ” Kiều Bích Ngọc rất muốn cười một tiếng, không biết gần đây Quách Cao Minh học được từ ai, trời vừa tối liền không còn nghiêm túc.
Quách Cao Minh nhìn thấy ý cười trên mặt cô, anh cố ý đưa tay véo mũi cô một cái.
Kiều Bích Ngọc không thoải mái, cọ cọ vài ba cái liền tránh thoát. Cô dứt khoát đem hai tay ôm lấy đùi anh, hàm răng sắc nhọn cách một lớp vải quần tây được làm bằng chất liệu quý giá cắn xuống.
Rõ ràng cắn người, còn chiếm cứ lấy chân anh không buông, miệng hỏi: “Quách Cao Minh, anh có cảm thấy em quá nhiều chuyện không?” Giọng điệu cô buồn buồn.
“Thật ra em cũng không muốn cái gì… Em chỉ nghĩ muốn giúp đỡ họ” Kiều Bích Ngọc nhỏ giọng lấm bẩm, cũng không ở trước mặt anh nhắc tới tên Châu Mỹ Duy cùng Bùi Hưng Nam.
Cho dù cô không nói, Quách Cao Minh cũng biết cô đang bận tâm chuyện gì “ Kiều Bích Ngọc, chồng em hiện tại có một việc cần em giúp” Anh cố ý chuyển chủ đề khác.
Kiều Bích Ngọc quay đầu lại, vẫn còn gối lên hai chân anh, hai má có chút ửng hồng: “ Thời gian nghỉ ngơi, anh đừng muốn”
“Em đang suy nghĩ chuyện không trong sáng gì vậy” Vẻ mặt Quách Cao Minh ngược lại rất đứng đắn: “Anh ở trong phòng làm việc cả đêm, hiện tại vai rất mỏi, muốn em xoa bóp giúp anh một chút.” Kiều Bích Ngọc lập tức xấu hổ không thôi.
Nhưng bởi vì cô quá lười, đến bò dậy cũng không muốn dùng sức, gối lên chân anh im lặng trong chốc lát: “ Anh muốn em giúp anh xoa bóp, vậy lát nữa anh cũng phải xoa bóp lại cho em” Cô lập tức cò kè mặc cả “Em giúp đỡ Châu Mỹ Duy nhiều như vậy, sao.
không nói giá cho cô ấy đi” Quách Cao Minh tiếp tục véo mũi cô Kiều Bích Ngọc giấy dụa tránh thoát khỏi móng vuốt của anh, đem mật chôn ở chân anh, lúc này mới chậm rãi đưa ra một đôi tay trắng nõn, trước tiên vịn lấy eo anh, ôm lấy bả vai, ghé sát cổ anh, sau đó mới miễn cưỡng chống người dậy.
Bị cô lề mề thực hiện như vậy, thân thể Quách.Cao Minh có chút phản ứng, cô còn không biết sống chết mà ghé vào ngực anh, một bộ dạng lười biếng không muốn dùng chút sức lực nào.
Sau đó cô còn ghét bỏ nói: “ Người anh cứng quá.. ngủ đến nửa đêm anh không nên lại ôm em” €ô muốn nói đến cơ thể đàn ông cường tráng rắn chắc, cơ thể phụ nữ lại trời sinh mềm mại Quách Cao Minh rõ ràng hiếu sai ý.
“ Đừng đùa với lửa” Anh có chút khó chịu, giọng nói khàn khàn Mấy ngày nay dì cả cô tới thăm, bọn họ coi như nghỉ ngơi Kiều Bích Ngọc không biết nội tâm anh đau khổ, dứt khoát đem đầu tựa lên vai anh, thở dài: “ Bùi Hưng Nam cùng Mỹ Duy giải hoà, tình cảm vợ chồng rất tốt:
Giọng nói của cô hơi lạc, lầm bầm lầu bầu rất khẽ: “ Nhưng bây giờ nhà họ Bùi lại nói em dạy hư.
Mỹ Duy, tên đáng chết Lục Khánh Nam cũng nói em xúi dục Mỹ Duy ly hôn… Em rõ ràng không có” Quách Cao Minh nghe cô nói, sắc mặt có chút khó coi.
Kiều Bích Ngọc giống như đã tự nghĩ thông suốt: “… Sáng mai em muốn dậy sớm, muốn cùng ông nội tranh luận, tranh thủ thời gian thăm cặp thai song sinh nhiều một chút”
Cô ngồi thẳng người lên, sau đó rất thuận tay vỗ vỗ anh, ngón tay trắng nõn chỉ về phía bên kia giường: “Quách Cao Minh, anh đến ghế mát xa bên kia năm một lát đi, bây giờ em không có thời gian đấm bóp cho anh đâu, em muốn đi ngủ”
Cô nói với giọng điều đó là đương nhiên Quách Cao Minh sắc mặt phức tạp nhìn cô cứ như vậy năm lại trên giường, đắp lên chăn bông em anh lửa nóng toàn thân, sau đó chính mình lại đi ngủ, người phụ nữ vô trách nhiệm này.
“ Kiều Bích Ngọc, lần này anh sẽ ghi nợ” Cả người Quách Cao Minh bây giờ rất không thoải mái, nghiêm mặt nhìn qua cô, nghiêm túc nói với cô một câu, sau đó liền đứng dậy vào phòng tắm đội nước lạnh.
Kiều Bích Ngọc năm trên giường lăn một vòng, trực tiếp đem lời anh vào tai này ra tai kia.
Cô cảm thấy mình hợp với Quách Cao Minh, chỉ vậy thôi, rất bình thường, không có dính nhờn như những cặp tình nhân khác, ngược lại: “ Mỹ Duy dường như rất thích Bùi Hưng Nam..” Tình cảm vợ chồng bọn họ đem ra so với cô cùng Quách Cao Minh có lẽ sâu đâm hơn. Kiều Bích Ngọc không hiểu, quên đi, không nghĩ nữa.
Sáng sớm hôm sau, Luey vốn dĩ muốn qua ăn ké, lại phát hiện trong nhà không có ai, quan trọng nhất là trong nhà không có đồ ăn.
“ Liên minh của hai người giải tán rồi sao?” Lucy trực tiếp gọi điện thoại cho Kiều Bích Ngọc hỏi.
“ Liên minh cái gì?” Kiều Bích Ngọc vừa tỉnh ngủ, đầu óc có chút không theo kịp.
Luey cách một cái điện thoại lạnh lùng chế nhạo: “ Tôi đã sớm đoán được rồi, ý chí Châu Mỹ Duy không đủ vững vàng, lo lắng của cô xem như thừa rồi” “Mỹ Duy hôm qua phát sốt, phải nhập viện.”
“Ừm, còn có… Bùi Hưng Nam và cô ấy dường như đã giải hoà, nhà họ Bùi nói Mỹ Duy có thế sinh đứa bé ra, nhưng họ lo lắng Bùi Thanh Tùng không chấp nhận được đứa bé, nên tạm thời sẽ nuôi bên ngoài..”
Kiều Bích Ngọc cầm di động, đem chuyện ngày hôm qua tỉ mỉ kể lại cho Luey nghe một lần “ Chuyện quái quỷ gì thế?” Lucy cau mày, cô từ trước đến nay không muốn phản ứng trước những chuyện lộn xộn trong nhà.
Đồng ý sinh con, nhưng lại nuôi bên ngoài? Khiến cho đứa bé giống như con riêng, chẳng lẽ không xấu hổ sao? Kiều Bích Ngọc lung tung nói một câu: “Tình yêu khiến con người ta tê liệt” Luey vẻ mặt khinh thường hừ một tiếng: “ Tình yêu khiến não con người hỏng mất” Nếu không phải não bị hỏng mất, có thế nghĩ ra cách giải quyết kỳ quái như thế sao? Cô cảm thấy nhà họ Bùi, kế cả Châu Mỹ Duy, tất cả nên đi kiểm tra lại não, chắc chắn não có vấn đề.
Lucy không muốn quan tâm đến việc người khác có vấn đề hay không nữa, cô ta quan tâm hỏi một câu: “ Bữa sáng của tôi phải làm sao?” Mấu chốt là cô ta còn chưa ăn sáng đâu.
Kiều Bích Ngọc mặt mày không chút biểu tình, cô cảm thấy đám người Lục Hưng Nam cả ngày nói cô tùy hứng, so với với Lucy, cô lập tức cảm thấy mình còn hiền lương thục đức, tỉ mỉ săn sóc hơn.
Ý nghĩ đầu tiên trong đầu tên Lucy này vĩnh viễn luôn là lợi ích của bản thân mình trước, thật sự là một con người thực tế.
“ Xế chiều hôm nay Mỹ Duy có thể xuất viện” Kiều Bích Ngọc nhắc nhở cô ta “ Vậy sáng mai tôi lại tới” Đầu óc Lucy nhanh chóng tính toán: ” Không đúng, cô ấy có lẽ sẽ không quay lại đây nữa” “ Cô ấy còn muốn trở về đây ở, nhà họ Bùi bên kia hy vọng cô ấy ở bên ngoài an tâm dưỡng thai.
Về sau sinh đứa bé ra, cũng tạm thời nuôi bên ngoài Luey chậc chậc một tiếng: “ Cảm giác như bạn của cô, Châu Mỹ Duy giống như tình nhân được nhà họ Bùi nuôi bên ngoài vậy” Trời cao an bài cho mọi người xuất thân không giống nhau, khi đã có chênh lệch, có người sẽ cảm thấy hèn mọn, nhưng nếu quá hèn mọn, Luey cảm thấy sẽ bị coi thường.
Sắc mặt Kiều Bích Ngọc lập tức trở nên khó coi: “Này, cô đừng nói lung tung” “ Ok, ok, tôi chỉ quan tâm đến một ngày ba bữa của tôi thôi” Lucy rất thức thời im lặng.
“ Thuận tiện nhắc nhở cô, ông chủ có lẽ không thích cô xen vào chuyện nhà họ Bùi. Nếu cô chỉ đơn giản là muốn xen vào việc của người khác, đến cuối cùng, kẻ xui xo chắc chắn là những người trong nhà họ Bùi” Quách Cao Minh bình thường quen với việc cưng chiều cô, cho dù bị cô chọc tức anh vẫn cố chịu đựng, làm sao có thể để một đám người ngoài bắt nạt tiểu bảo bối của anh.
Những người trong nhà họ Bùi nếu nói quá mức, khẳng định sẽ gặp xui xẻo.
Kiều Bích Ngọc quả nhiên là tội đồ, a di đà phật “ Này, cô nói cái gì đấy!” Kiều Bích Ngọc nhíu mày hỏi qua điện thoại.
Luey giống như đang nói đùa, chỉ cười mà không đáp.
‘Vừa vặn, cô ta cũng thích nhất là nhìn thấy người khác không may mắn.
Thời gian từng ngày trôi qua, Châu Mỹ Duy đã đạt được thỏa thuận với nhà họ Bùi, tạm thời an tâm ở lại biệt thự của Kiều Bích Ngọc.
“ Bùi Hưng Nam hẹn tớ buổi chiều cùng đi xem nhà”
Vừa ăn trưa xong, Châu Mỹ Duy liền đứng dậy muốn thu dọn bát đũa, rất vui vẻ nói * Cậu ngồi xuống đi, để bát đũa đấy mình dọn cho”
Kiều Bích Ngọc gần đây rất chăm chỉ làm việc nhà, cô nhân tiện hỏi: ” Cậu không định sống ở đây à?” Châu Mỹ Duy có chút ngượng ngùng gật đầu “Mình sống ở đây suốt, cũng làm phiền tới cậu”
“Không có gì, dù sao nhà bên này cũng không có người ở” Giọng điệu Kiều Bích Ngọc nhàn nhạt, cũng không có ý ép buộc Châu Mỹ Duy phải ở lại đây hay đi. Dù sao bọn Lục Khánh Nam, Lucy cũng thường nhắc nhở cô không nên xen vào chuyện của người khác.
Châu Mỹ Duy ấp úng: “ Kiều Bích Ngọc, thật ra Bùi Hưng Nam không tệ như cậu nghĩ đâu, anh ấy cũng có nỗi khổ tâm.” Kiều Bích Ngọc lập tức xua xua tay: ”
Các cậu cảm thấy tốt là được, không cần nói với mình” Cô không muốn nghe những chuyện khổ tâm gì đó của Bùi Hưng Nam Châu Mỹ Duy im lặng cúi đầu xuống, sắc mặt có chút buồn: “Kiều Bích Ngọc, có phải mình đã làm phiên cậu rồi không?”
“ Cậu khách sáo với mình làm gï? Cậu đừng nghĩ nhiều như vậy. Phụ nữ có thai phải giữ tâm trạng tốt mới được” Kiều Bích Ngọc bê một đống bát đũa bẩn, hỏi: “Mỹ Duy, cậu hẹn Bùi Hưng Nam mấy giờ? Ở đâu? Có cần mình lái xe đưa cậu qua không?” Cô vừa nói, vừa đi đến phòng bếp rửa bát đũa.
Lần trước lúc cô rửa bát ở nhà họ Quách, Quách Cao Minh dào dạt hứng thú đứng một bên quan sát, cảm thán vợ anh đảm đang cỡ nào, Kiều Bích Ngọc ở đây đeo tạp đề làm việc nội trợ, đã làm rất thuận tay.
Châu Mỹ Duy nhìn bộ dạng cô như vậy, cười cười, biết mình không cần khách sáo với Kiều Bích Ngọc, dù sao mọi người đều đã quá quen thuộc.
Châu Mũ Duy đứng bên cạnh hồ bơi nhìn Kiều Bích Ngọc rửa bát đũa, tùy ý nói một câu: “ Kiều Bích Ngọc, cậu có đồng ý làm mẹ nuôi của con mình không?” Chuyện này tối hôm qua lúc ăn cơm bọn họ đã đề cập với mẹ Bùi. Truyện Light Novel
Nếu có một người mẹ nuôi như Kiều Bích Ngọc, một người cha nuôi như Quách Cao Minh, đối với đứa bé mà nói chính là một món quà tuyệt vời. Vẽ sau bất kể làm cái gì đều có nhà họ Quách giúp đỡ, con của Châu Mỹ Duy sinh ra cũng là ở vạch đích rồi.
Mặc dù có chút trèo cao nịnh bợ, nhưng Kiều Bích Ngọc cùng cô ta không phải người ngoài, nên Châu Mỹ Duy vẫn nói ra Làm mẹ nuôi của đứa bé sao? Tay Kiều Bích Ngọc nặn ra một quả bong bóng, không suy nghĩ nhiều, trực tiếp đồng ý: “Được” Bốn giờ chiều, Kiều Bích Ngọc lái xe đưa Châu Mỹ Duy đến một trung tâm mua bán nhà đất để mua nhà mới.
“ Bùi Hưng Nam còn chưa tới” Kiều Bích Ngọc bất mãn nhìn đồng hồ lớn của trung tâm, tên này lại dám đế một phụ nữ có thai chờ đợi.
Biết gần đây Kiều Bích Ngọc đối với nhà họ Bùi rất không hài lòng, Châu Mỹ Duy lập tức tìm cớ: “Anh ấy có nói với mình là có cuộc họp quan trọng, là do mình tới sớm”
Kiều Bích Ngọc nhìn thấy Châu Mỹ Duy sốt ruột thay chồng, trong tâm oán thầm, cũng không nói gì nữa “ Chào cô, cô tới xem nhà sao? Cô thích nhà bao nhiêu phòng ở, hay muốn đầu tư?”
Nhân viên môi giới nhà đất bưng hai tách trà tới, nhiệt tình trò chuyện với họ Châu Mỹ Duy ngượng ngùng cười cười: “ Tôi chờ chồng tôi tới cùng xem” “Mua nhà nhất định phải dùng tiền của người đàn ông, haha, chồng cô yêu thương cô thật đấy” Nhân viên môi giới nói chuyện đặc biệt ngọt ngào.
Châu Mỹ Duy má hơi ửng đỏ, cũng mỉm cười.