Kiều Bích Ngọc là một tội nhân.
Cô đã chứa chấp người bạn tốt của mình và còn bị nghi ngờ là xúi giục người khác ly hôn, xâm hại đến cuộc sống hạnh phúc của vợ chồng người khác, đây là một tội ác tày trời.
“Hừ” Kiều Bích Ngọc đang mặc một chiếc tạp dề hình mèo Ba Tư màu tím nhạt, mái tóc đen dài đã được búi cao, vài sợi tóc còn đọng nước đang vương trên chiếc cổ trắng nõn nà của cô. Khuôn mặt trắng trẻo xinh đẹp, đôi mắt sáng ngời nhưng đầy sự tức giận.
Tay trái chống eo, tay phải cầm chiếc máy hút bụi không dây sử dụng như cây quyền trượng. Cô nổi cơn thịnh nổ với hai người đàn ông đứng trước cửa nhà.
Đừng đứng ở cửa nhà tôi, mau biến đi cho tôi.
Ở khu biệt thự, trước cửa có một chiếc sân nhỏ, trước sân có hàng rào bé. Lúc Khánh Nam và Bùi Hưng Nam không dám đến gần cổng, họ chỉ dám đứng ngoài hàng rào, cố gắng thương lượng với cô.
Lục Khánh Nam bị kéo qua để làm người làm hòa: “Kiều Bích Ngọc, cô đừng có mà nhiều chuyện, gọi Châu Mỹ Duy ra đây, để hai vợ chồng bọn họ nói chuyện.”
Chưa để anh nói xong, Kiều Bích Ngọc tức giận: “Cứ nhìn thấy anh là tôi lại nổi điên lên, mau cút đi cho tôi!” Cô lập tức phi chiếc máy hút bụi không dây trên tay phải, Lục Khánh Nam kinh hãi né tránh Nhìn chiếc máy hút bụi không dây cao cấp bị vỡ tan tành dưới chân Chúa tôi, may mà không trúng đầu.
“Kiều Bích Ngọc, cô muốn giết tôi à!”
ˆGiấu Châu Mỹ Duy ở đây không phải là cách, chúng tôi muốn nói chuyện với cô ấy” “Nói cái gì mà nói, lại muốn cùng cả nhà ép cô ấy phá thai sao? Các anh đúng thật là tán tận lương tâm, các anh chờ đấy, tôi vào bếp lấy dao.
ra Nghe thấy vậy, mặt Lục Khánh Nam biến sắc, anh vội vàng nấp sau lưng Bùi Hưng Nam, xin đừng làm hại những người vô tội như anh.
“Kiều Bích Ngọc, tôi chỉ muốn gặp cô Bùi Hưng Nam im lặng hồi lâu đột nhiên lên tiếng. Khuôn mặt anh không hề tỏ ra sợ hãi, lời nói nhẹ nhàng mà kiên quyết Kiều Bích Ngọc đứng ở cổng sau, cau mày nhìn anh.
Cô ấy nói vào bếp lấy dao chỉ dọa được mỗi Lục Khánh Nam, còn Bùi Hưng Nam thì không sợ hãi chút nào. Kiều Bích Ngọc ném chiếc máy vừa rồi cũng chỉ muốn dọa bọn họ, cô không muốn làm vậy nhưng thôi kệ vậy.
Nhưng rõ ràng là tâm lý của Bùi Hưng Nam vững hơn hẳn Lục Khánh Nam.
“Châu Mỹ Duy không muốn gặp anh” Kiều Bích Ngọc nói với giọng lạnh lùng nhưng vô cùng nghiêm túc chứ không hề giễu cợt.
Ánh mắt Hưng Nam lộ rõ vẻ thất vọng nhưng vẫn đứng đó một cách lặng lẽ.
Châu Mỹ Duy rất ít khi từ chối ai, cô vốn không biết phải từ chối như thế nào. Nhưng lần này, cô đã chuyển ra khỏi nhà ba ngày rồi, anh tưởng rằng ba ngày vừa qua sẽ khiến cô bình tĩnh trở lại, nhưng không, điện thoại di động của cô luôn tất máy, thực sự không có cách nào để gặp mặt Giờ Kiều Bích Ngọc đã chặn anh và đóng cửa lại rồi.
Mấy ngày nay cô ấy sống tốt không?” Bùi Hưng Nam đột nhiên hạ giọng như cầu xin và hỏi cô.
Kiều Bích Ngọc bối rối và không thể chịu.
đựng nổi khi có người cầu xin cô Nếu như đối phương hung dữ, cô đánh người ta là chuyện đương nhiên. Nhưng nhìn dáng vẻ thất vọng của Bùi Hưng Nam, cô không biết phải làm thế nào bây giờ.
Kiều Bích Ngọc bối rối: “Mỹ Duy! Mỹ Duy mấy ngày nay tất nhiên là sống tốt rồi! Tôi mang tất cả những thứ tốt nhất trong nhà qua đây, còn mua cho cô ấy rất nhiều đồ bổ nữa… Chúng tôi sống.
cùng nhau ở chỗ này, vui biết nhường nào, lại còn không có phiền muộn gì cả” Kiều Bích Ngọc nói một tràng.
Tóm lại, điều cô ấy muốn nói là Châu Mỹ Duy sống ở đây rất tốt và những người đàn ông xấu xa như họ hãy mau rời đi đi.
Lục Khánh Nam nghe được chút thông tin từ lời của Kiều Bích Ngọc thì là sau khi Châu Mỹ Duy chuyển tới đây, Kiều Bích Ngọc dường như cũng chuyến theo. Chẳng trách sao Quách Cao Minh gần đây lại nổi điên như vậy.
Châu Mỹ Duy không hòa hợp với mọi người trong gia đình nên rời đi, thế là người bạn tốt của cô cũng đi theo.
Bùi Hưng Nam bình thường cũng được coi là một người giỏi ăn nói, cũng là cao thủ đàm phán Thế nhưng không hiểu sao anh đứng ở bên ngoài ngôi nhà này, ánh mắt tuyệt vọng nhìn vào ô cửa kính, cố gắng nhìn người phụ nữ đang sống trong ngôi nhà. Anh im lặng không biết nên nói gì, anh cảm thấy có lỗi với Châu Mỹ Duy.
Kiều Bích Ngọc không đủ kiên nhẫn: “Lẽ nào lại như vậy, các anh thực sự muốn tôi đuổi thì mới chịu đi sao?” May mà cô không trực tiếp ra tay, thay vào đó cô rút điện thoại ra, tức giận gọi cho bên quản lý cộng đồng.
“Các anh làm ăn kiểu gì mà để chó mèo vào đây thế hả!” “Xin lỗi, chúng tôi sẽ giải quyết ngay ạ” Là khu dân cư hạng sang, chỉ phí cho dịch vụ bảo vệ an toàn mỗi năm cực kỳ đắt đỏ, nhưng đổi lại chất lượng dịch vụ cũng rất tốt. Lục Khánh Nam và Bùi Hưng Nam nhanh chóng bị mời ra ngoài Kiều Bích Ngọc nhìn hai người được mời ra ngoài với vẻ mặt lộ rõ sự xấu hổ. Lục Khánh Nam nghiến răng nói nhất định phải mua biệt thự ở đây để trút giận.
Kiều Bích Ngọc thở dài trong lòng, những người ở đây làm việc thực sự hiệu quả. Ngay lúc này, một giọng nói trong trẻo quen thuộc vang lên sau lưng cô.
… Tôi thực sự không hiểu tại sao cô lại thích tọc mạch như vậy, điều đó đâu có tốt đâu!” Kiều Bích Ngọc quay đầu lại, ngạc nhiên nhìn thấy Lucy đang đứng trước mắt.
“Sao cô lại vào được đây?” Lucy chạy đến ngay sau lưng cô.
Luey nhìn cô bắng một ánh mắt đầy khinh bi, lười giải thích, đó chỉ là một mánh khóe vụn vặt mà thôi.
Không chờ Kiều Bích Ngọc hỏi, Lucy đã tự mình mở cửa phòng một cách quen thuộc rồi hét lên: “Trưa nay ăn gì thế?” Cô ấy bước vào cứ như thể là nhà của mình vậy.
Người phụ nữ này thật là tự nhiên thái quá mà.
Kiều Bích Ngọc vội vã đuổi theo sau, đóng sâm cửa lại, tức giận nói: “Này này! Mỹ Duy không phải là người hầu của cô, đừng có mà gọi đồ ăn ở chỗ chúng tôi, đây không phải là nhà hàng”
Châu Mỹ Duy bưng một nồi canh gà lớn từ trong bếp đi ra, cô nở một nụ cười thân thiện “Không sao đâu! Không sao đâu! Thêm một người thêm một đôi đũa thôi mà”
Lucy rất hài lòng với thái độ phục vụ của Mỹ Duy, cô tự mình chạy vào bếp rửa tay, ngồi thẳng lưng trên bàn ăn nói: “Ăn thôi! Ăn thôi!” thật sự hiếm khi thấy cô hào hứng như vậy.
Có thực mới vực được đạo. Đọc full tại truyen.one nhé
Dù sống dù chết, lên núi đao xuống biến lửa, chẳng phải đều là vì chiếc bụng này sao? Nhìn Châu Mỹ Duy có tài nấu ăn như vậy, sự ưu ái của Lucy dành cho Mỹ Duy lại tăng thêm một bậc.
Lần sau nếu đám người của Bùi Hưng Nam lại tới, cứ báo với tôi, tôi không tính phí, cam đoan trong vòng một tháng bọn họ sẽ không tới nữa” Lucy gắp một miếng cánh gà sốt xì đầu ngọt lịm, rất vừa miệng, điều này khiến cô rất vui Nếu Lucy đã ra tay thì chắc chắn sẽ khiến họ tới lò hỏa táng một cách nhanh chóng.
Ngay cả Kiều Bích Ngọc cũng thấy sợ. Châu Mỹ Duy sợ hãi xua tay: “Không! Không cần đâu” Lucy đang ăn một miếng thịt gà trong miệng nhìn bọn họ, thực ra cũng không ra tay đâu, cô nói: “Thật là chán mài” trong thế giới của cô không có chuyện liếc mắt đưa tình, chỉ cần nhìn không thuận mắt là xử.
Còn chuyện khó xử giữa vợ chồng họ, nói thẳng ra là cô ấy sẽ không giải quyết Nhìn xuống con cá mú to vừa hấp xong được đặt trên bàn, những món này ngon thực sự, trước đây cô toàn ăn đồ ăn nhanh, chủ yếu là ở nhà hàng. Tất nhiên là ăn những món sang trọng và cao cấp hơn, nhưng những món ăn nấu ở nhà này, sau khi đi ngang đường ăn một lần là đã thấy thích rồi.
Nhìn những món ăn trên bàn, cô miễn cưỡng kết bạn với hai người phụ nữ này.
“Đừng quên những việc tôi đã bảo cô làm” Kiều Bích Ngọc nhắc nhở.
Lucy đang nhai miếng thịt bò xào ớt xanh trong miệng, hai tay thì cố gắng bóc vỏ tôm hùm Úc, con cá mú to vừa rồi giờ chẳng còn gì ngoài xương.
“Tôi biết rồi! Tôi biết rồi!” cô nóng nảy, nuốt thức ăn và mơ hồ đáp.
Kiều Bích Ngọc hết nói nổi. Hình tượng mạnh mẽ và lạnh lùng của Lucy đã bị sụp đổ ngay tức khắc, cô ta ăn thực sự là..” “Ây da, ăn đã thực sự mài!” Châu Mỹ Duy cười đắc ý: “Thích thì ăn thêm đi! Ngày mai tôi sẽ nấu nhiều món hơn” Với tỉnh thần lạc quan, khi nhìn Lucy ăn nhiều như vậy, cô cũng cảm thấy muốn ăn nhiều hơn.
Dạo gần đây, Mỹ Duy bị ốm nghén do mang thai, ăn gì cũng cảm thấy khó chịu. Đọc full tại truyen.one nhé
Ăn thêm chút cháo khoai lang với hạt kê nhé!” Kiều Bích ngọc nhìn Mỹ Duy có chút thương cảm.
Hôm qua, sau khi Châu Mỹ Duy ăn một miếng thịt bò, thịt bò vẫn còn trong miệng cô đã xoay người, chạy một mạch vào nhà vệ sinh, mở nắp bồn cầu nhè bỏ.
Hai người hỏi cô ốm nghén là gì, mặc dù Kiều Bích Ngọc là người từng trải nhưng cô thực sự không biết, khi cô mang thai cái gì cũng ăn. Bảo sao Quách Cao Minh bảo cô câu đó, cũng may là cô đã quen với kiểu cách của anh.
Ba người phụ nữ ở trong căn biệt thự sang trọng tinh tế, ăn uống no say xong, thả mình trên chiếc ghế trường kỷ trong phòng khách. Châu Mỹ Duy còn chu đáo pha một ấm trà đen cho họ.
“Tôi đã sớm nói rồi, sao phụ nữ phải kết hôn chứ, sống như thế này không phải tốt sao” Nhấp một ngụm trà, Lucy thở dài một cách. thoải mái, sau đó liếc nhìn bụng của Châu Mỹ Duy.
“Đứa bé trong bụng cô, nếu như sinh nó ra, cô có phiền không nếu tôi chơi với nó một chút” Cô nói một cách tùy ý, sinh con ra cũng giống như nuôi thú cưng vậy. Thú cưng là thứ chỉ cần dùng thời gian, tất nhiên chủ nhân có thể bắt nạt nó khi khó chịu, Châu Mỹ Duy giật mình, khuôn mặt ngại ngùng, không biết phải đáp thế nào.
“Đừng bắt nạt con tôi” “Yên tâm đi, nhiều nhất là tôi bắt nạt thôi, ngoài ra không ai có thể bắt nạt nó, tôi sẽ dạy nó cho” “Cô định dạy cái gì?”
“Những kỹ năng sinh tồn cơ bản.. Nếu như là con trai thì chắc chắn nó sẽ cứng rắn hơn một chút, chẳng lẽ giống mẹ nó” Luey lộ vẻ chán ghét rồi nói thêm: “Nếu là con gái thì phải mạnh mẽ hơn, chứ sao ngốc nghếch được”
Kiều Bích Ngọc gật đầu đồng ý: “Đúng”
“Nếu là con trai thì có thế chơi cùng với cặp song sinh của tôi, nhà họ Quách có rất nhiều quần áo mới và rất nhiều đồ chơi.
“Tôi thích bé gái hơn” Châu Mỹ Duy rất chu đáo, cô vào bếp mang một đĩa hoa quả cất sẵn ra, Kiều Bích Ngọc và Lucy lại tiếp tục ăn.
Châu Mỹ Duy mỉm cười khi nghe cuộc thảo luận sôi nổi giữa hai người về đứa bé trong bụng cô là trai hay là gái. Cô cảm thấy thật ấm áp, đây là điều mà trước đây cô chưa từng trải qua ở nhà họ Bùi, hoàn toàn khác biệt! Những người nhà họ Bùi không thích con cô, họ không muốn đứa trẻ này sinh ra một chút nào.
Nghĩ đến nhà họ Bùi và Bùi Hưng Nam, khuôn mặt thanh tú của Châu Mỹ Duy thoáng buồn Nhưng cô cố gắng che giấu đi, cô không muốn Kiều Bích Ngọc biết, không muốn người bạn tốt của mình phải lo lắng.