Lâm Phong đang chuẩn bị tới công ty thì ông nội tới,Lâm Phong vừa nhìn thấy ông nội anh đã hiểu ngay chắc chắn Quỳnh đã gọi điện mách lẻo ông chuyện gì rồi nên ông nội mới tìm anh nhanh như thế
-Ông nội…ông tới sao không gọi để con tới đón ạ.
-Ờ ông có việc đi qua nên tạt vào thăm cháu luôn thế công việc vẫn tốt cả chứ?
-Dạ công việc của cháu vẫn tốt ông ạ, ông nội cứ yên tâm nhé.
-Vậy thì ông yên tâm rồi..
Hai ông cháu ngồi uống trà ở phòng khách ông nội vào thằng vấn đề luôn
-Lâm Phong dạo này cháu lăng nhăng với ai hả?
-Ông nội buồn cười thật tự dưng lại nói cháu lăng nhăng là sao ạ, cháu khẳng định với ông nội là không có ai chung tình bằng cháu đâu ạ.
-Thật thế sao?
-Thật ạ.. ông nội phải tin cháu chứ cháu là cháu của ông nội đấy ạ.
-Thế sao cái Quỳnh nó nói với ông là cháu thờ ơ lạnh nhạt lắm , cái Quỳnh nó đang nghi ngờ cháu có người khác đấy.
-Cháu thề là cháu không có ai, ông cũng biết cháu và Quỳnh không ở gần nhau cô ấy bận đi quay phim suốt nên cháu có muốn tình cảm với cô ấy cũng khó mà, do tính chất công việc của cháu và Quỳnh khác nhau nên đôi lúc cả cháu và Quỳnh đều cảm thấy cô đơn lạc lõng là thế đó ông nội, còn chuyện cháu có người khác là không thể ông nội nhé?
-Tốt nhất là hai đứa cưới đi để lâu lại nhiều chuyện ý.
-Không được đâu ông ơi, nghề diễn của Quỳnh bây giờ mới bắt đầu mà ông .
-hai đứa không thiếu tiền nên không cần phải lo gì nữa giờ việc quan trong nhất chính là hai đứa hãy kết hôn và sinh cháu nội sinh cháu đích tôn cho gia tộc đi những việc khác hai đứa không cần lo đâu.
Lâm Phong thấy ông Nội quả quyết như vậy nên anh chiều theo ý ông
-Vâng vâng thế bây giờ ông muốn cháu làm gì ạ?
-Cháu hãy gặp rồi xin lỗi cái Quỳnh đi mình là bạn trai phải biết chiều bạn gái của mình một chút con hiểu ý ông không hả?
-Vâng con hiểu mà… mai cháu sẽ gặp Quỳnh ạ.
-Ừ còn bây giờ cháu gọi điện cho Quỳnh trước đi.
-Vâng lát cháu gọi ạ.
-Ừ thế ông về đây, hôm nào cái Quỳnh rảnh cháu đưa quỳnh sang nhà ông ăn cơm nhé?
-Vâng ạ ông nội về cẩn thận ạ.
…..
Lâm Phong tiễn ông nội ra cổng ông nội vẫn không quyên dặn Lâm Phong phải gọi điện làm lành với Quỳnh trước , Lâm Phong gật đầu đồng ý để ông nội anh vui lòng , Lâm Phong đi vào nhà anh lấy điện thoại gọi cho Quỳnh nhưng Quỳnh không nghe máy thế là anh cũng thôi không gọi nữa đúng kiểu gọi cho có vậy..
Quỳnh là diễn viên trẻ nên xung quanh có nhiều người theo đuổi mà lần này Quỳnh chán Lâm Phong thật rồi cô chán khi cô lúc nào cũng là người chạy theo Lâm Phong để cầu xin tình yêu từ Lâm Phong rồi lần này cô nhận lời đi chơi cùng một bạn diễn nam cùng đóng phim với cô nên khi Lâm Phong gọi cô không nghe máy .
Ngày hôm sau Lâm Phong gọi điện cho Quỳnh để xin lỗi nhưng Quỳnh vẫn không nghe máy anh thở dài và nghĩ
“Không lẽ mình phải tới tận đoàn phim để làm lành với Quỳnh ư”
Sau đó Lâm Phong gọi điện cho một người bạn nhờ họ đặt cho một bó hoa hồng lớn và anh mua cho Quỳnh một đôi giầy hàng hiệu rồi mang tới tận chỗ Quỳnh đang quay phim thế nhưng khi anh tới đoàn phim thì Quỳnh không có ở đó , rốt cuộc là Quỳnh đi đâu, Lâm Phong hỏi ông đạo diễn thì ông ấy bảo Quỳnh xin nghỉ 3 ngày để đi du lịch cùng bạn trai rồi
-Bạn trai nào chứ, tôi là bạn trai của cô ấy đây mà.
Cô bạn diễn cùng Quỳnh vốn ganh ghét Quỳnh nên tìm cách phá Quỳnh nên thấy bạn trai Quỳnh tới là cô mách lẻo luôn
-Quỳnh đi chơi với bạn trai ở Phan Thiết rồi, bạn trai cô ấy tên Quang Tuấn cũng là bạn diễn cùng mà trong phim họ là một đôi yêu nhau nên họ phải đi du lịch cùng nhau để tìm nguồn cảm hứng để diễn sao cho chân thật chứ?
-Cô nói thật sao?
-Tôi dối anh thì tôi được cái gì, hai người này thường xuyên đi cùng nhau mà , có bạn bè nào mà đi du lịch một nam một nữ với nhau như vợ chồng thế không?
-Cám ơn cô.
-Nếu anh không tin thì cứ vào facebook Quang Tuấn mà tìm có khi anh tìm thấy cái gì đó hay ho đấy… Quỳnh thì không đăng đâu nhưng Quang Tuấn thì tôi có thấy anh ta đăng nắm tay bạn gái rồi đấy..
Lâm Phong không nói gì anh đi thẳng ra xe thì trợ lý của anh gửi hình ảnh cho anh , tấm ảnh Quỳnh ôm trai lạ ở Phan Thiết … nhìn thấy bạn gái mình trong vòng tay người khác nhưng anh không nổi giận anh mỉm cười
“Như vậy cũng tốt mình có lý do để chia tay với Quỳnh rồi, ông nội sẽ không trách được mình , và mình cũng không thấy ngại với ông nội khi chia tay Quỳnh nữa rồi.”
Lâm Phong gửi ảnh thân mật với trai lạ của Quỳnh cho ông nội xem cùng lời nhắn
“Cháu tới trường quay tìm Quỳnh nhưng người ta nói Quỳnh xin nghỉ 3 hôm để đi Phan thiết chơi với bạn trai mà tiếc là không phải là cháu trai của ông nội, xem ra cháu mọc sừng dài cắm xuống đất luôn rồi ông nội ạ”
Rồi Lâm Phong lái xe đi về anh nhìn bó hoa hồng và túi quà trong xe anh thở dài
“Giờ vứt cái của nợ này đi đâu được nghỉ”
Sau đó Lâm Phong chợt nhớ tới Trà cô gái nghèo khó nhưng lại rất đặc biệt
“Hay là mình mang qua cho Trà nhỉ, vứt đi cũng uổng mà”
Thế là Lâm Phong lái xe vòng lại nhà hàng Bia Hà Nội mà Trà đang làm việc Trà không có điện thoại nên anh không gọi được mà giờ bê hoa vào anh lại ngại nên anh nhờ người vào gọi Trà hộ anh mấy phút sau Trà đi ra
-Anh Phong anh tìm em à?
-Ừm em lên xe đi.
-Em đang làm việc mà .. có việc gì không ạ?
-Em mở cửa xe đi..có đồ cho em đấy.
Trà miễn cưỡng mở cửa xe ra cô thấy một bó hoa hồng to và một túi quà
-Hoa hồng ư..,?
-Cho em đấy…
-Sao lại cho em chứ?
-Anh mua để dỗ bạn gái nhưng bạn gái anh đi theo thằng khác rồi mà bỏ đi thì uổng quá nên anh mang đến cho em cho đỡ uổng , em nhận đi.
-Trời em không thích dùng đồ thừa của người khác đâu, anh mang cho người khác giùm em cái… hazzz em thì bận bao việc mà anh còn gọi em ra đây để nói mấy câu vô nghĩa này à, thôi đi về đi để em còn làm việc tiếp.
-Ơ em chê tiền của anh giờ hoa hồng em cũng chê luôn hả?
-Nói thật với anh cái nhà trọ của em bé như thế mang cái bó hoa này về chắc chật hết cả phòng em luôn đấy, anh mang đi giùm em đi nhé?
-Thế em không nhận thì em bỏ đi giúp anh vậy?
Trà thở dài rồi gật đầu
-Cũng được…
Sau đó Trà bê bó hoa hồng lớn đó lại thùng rác ngay gần đó bỏ luôn sau đó cô vẫy tay chào Phong rồi chạy nhanh vào nhà Hàng Bia làm việc tiếp trước sự ngỡ ngàng của Phong
“Trời đất ơi cô ấy vứt bó hoa của mình đi thật…1000 bông hoa hồng cũng không có giá trị trong mắt cô ấy…”
Lâm Phong lái xe về anh thấy hơi khó chịu trước thái độ dửng dưng của Trà… anh bắt đầu suy nghĩ về Trà nhiều hơn..vừa về tới biệt thự đã có gái chờ anh rồi cô ấy là Linh người yêu cũ của anh nghe tin anh thất tình là tới an ủi anh ngay
-Anh Phong .., anh đi đâu về vậy ạ?
-Anh đi có việc em tới tìm anh có việc gì không?
-Thế cứ phải có việc gì mới được tới tìm anh à, em nhớ anh em tới thăm anh có được không?
-Ừ cũng được.
Linh ra ôm cổ Phong và nói
-Em nghe nói bạn gái anh đang đi du lịch Phan Thiết với người đàn ông khác à…. Anh có đau lòng lắm không để em an ủi anh cho anh bớt đau lòng nhé?
Lâm Phong đẩy Linh ra và nói
-Em về đi .. và đừng bao giờ như vậy nữa chúng ta kết thúc lâu rồi mà.
-Em biết là chúng ta đã kết thúc cho dù em có níu kéo anh thế nào thì anh cũng không đồng ý quay lại với em nhưng hôm nay em đến chỉ muốn an ủi anh thôi chứ em không có ý gì khác nữa đâu ạ… em biết là anh đang rất đau lòng vậy để em xoa dịu nỗi đau giúp anh nhé..
Linh vừa nói vừa cởi cúc áo của Phong nhưng Phong gạt ra và nói thẳng
-Anh không thích ăn lại đồ cũ… kể cả người yêu cũ cũng thế … anh sẽ không dùng lại… về đi trước khi nổi cáu.
Linh sầm mặt lại cô hậm hực bỏ về… Lâm Phong thở dài anh là vậy không bao giờ có ý sẽ quay lại với người cũ , gái vây quanh anh rất nhiều nhưng anh lại không có tính trăng hoa ..chơi bời anh yêu ai anh là anh yêu thật lòng và chung thuỷ nhưng nếu anh phát hiện mình bị cắm sừng thì anh tuyệt đối không bao giờ tha thứ đó cũng là lí do mà Linh muốn níu kéo anh muốn quay lại để chuộc lỗi lầm của mình cũng không còn cơ hội nữa, Anh đẹp trai soái ca gia đình tài phiệt thế nhưng cứ yêu cô nào là bị cô đó cắm sừng..nhưng nguyên do cũng là do anh cả vì anh thờ ơ lạnh nhạt và không thèm ngủ với bạn gái thì anh mọc sừng cũng không oan ức đâu,tình yêu mà không có tình dục thì là tình đồng chí à, Lâm Phong cũng không biết tại sao bản thân mình lại như vậy anh chỉ biết tự an ủi bản thân mình là anh chưa gặp đúng người để yêu thôi vì chưa có cô gái nào khiến anh say mê cả cô nào cũng mê tiền cô nào cũng giống như bình hoa di động đẹp thật đấy nhưng đầu óc thì trống rỗng mà Lâm Phong thì không thích những cô gái như vậy.
Sau đó Lâm Phong lại nhớ tới Trà nhớ tôi cô gái nghèo khổ nhưng tính thì bà già còn mắng anh ngay trước cửa nhà Hàng Bia nữa , cô gái chê tiền của anh còn ném bó hoa hồng của anh vào thùng rác bất giác anh mỉm cười sau đó anh tự vả vào miệng
“Gì đây … mình nhớ tới cái cô gái khó hiểu đó ư… không đâu mình làm sao mà nhớ tới cô gái điên khùng đó được chứ”
Lâm Phong tự nói thế nhưng sau đó hình ảnh Trà cứ hiện lên trong tâm trí của anh… sao kỳ lạ vậy anh chưa bao giờ nghĩ về cô gái nào nhiều như vậy cả..?
[..]