Lúc chạy đến dưới tầng, Bùi Thanh Thiển đã ngồi vào trong xe.
Nhìn bóng lưng Bùi Thanh Thiển rời đi, trái tim Mộ Diễn Chi như bóp chặt, tay dùng sức nắm chặt quần áo trước ngực, cảm thấy vô cùng mờ mịt.
Không phải là anh thích Joanna sao?
Vì sao lúc Bùi Thanh Thiển rời đi, anh lại đau lòng như vậy?
Vì sao lại khó chịu?
Nhưng nếu như anh không thích Joanna, vậy tại sao lúc ở chung với Joanna lại có cảm giác vui vẻ, tại sao?
Mộ Diễn Chi không hiểu, mà bây giờ anh cũng không có thời gian nghĩ đến những chuyện này, trước mắt anh chỉ biết là nhất định phải đuổi theo Bùi Thanh Thiển.
Liên lạc với người lái xe thuê, bảo người lái thuê chở anh đuổi theo xe của Bùi Thanh Thiển, lúc này anh mới từ từ thả lỏng ra.
Người lái xe thuê cũng rất nhiệt tình, nhìn thấy dáng vẻ mệt mỏi của Mộ Diễn Chi, không nhịn được bèn mở miệng hỏi: "Đại ca muốn theo đuổi người ta à?"
"Vợ tôi." Mộ Diễn Chi lạnh nhạt trả lời.
Người lái xe thuê nói tiếp: "Phụ nữ chính là nhiều chuyện như vậy, ở nhà chồng đánh rắm lớn một chút cũng phát sinh mâu thuẫn, hở ra là bỏ nhà đi, anh cũng không nên nuông chiều cô ấy như vậy!"
Dáng vẻ anh ta như là người từng trải, làm cho Mộ Diễn Chi càng thêm khó chịu: "Chúng tôi không có mâu thuẫn ồn ào!"
"Vậy cô ta chính là đồ thần kinh!" Người đàn ông lái xe thuê đứng về phía Mộ Diễn Chi vô điều kiện.
Mộ Diễn Chi hoàn toàn không cảm kích: "Là tôi bảo cô ấy dọn ra khỏi nhà."
"..." Người lái xe chửi rủa, định nói câu ‘vậy là do anh còn gì’ nhưng lại nuốt trở vào.
Hơn nửa đêm, nhà trai bảo nhà gái dọn ra khỏi nhà, bây giờ lại theo đuổi theo người ta?
Đầu óc có vấn đề đúng không?
Người lái xe thuê nghĩ như thế nhưng vẫn không lên tiếng.
Một đường theo sau xe Bùi Thanh Thiển đến khách sạn Norton, người lái xe thuê đang chuẩn bị xuống xe, lại bị Mộ Diễn Chi ngăn cản. Anh ở cửa ra vào nhìn Bùi Thanh Thiển đi vào trong sảnh nói gì đó, sau đó Bùi Thanh Thiển trả tiền, lễ tân đưa cho cô một tấm thẻ phòng.
Cô nở nụ cười với nhân viên lễ tân rồi đi lên tầng.
Mộ Diễn Chi nhìn nụ cười của Bùi Thanh Thiển, tự nhiên sinh ra cảm giác chua xót.
"Đại ca." Người lái xe thuê cũng đã lớn như vậy rồi mà đây lần đầu thấy chuyện này, có vợ mà không biết quý trọng, đuổi người ta ra khỏi nhà: "Có thể tính tiền được không, để tôi còn đi nữa?"
"Đậu xe dưới hầm để xe đi." Đầu Mộ Diễn Chi ngẩng lên.
Người lái xe thuê nghe lời, bèn lái xe đi.
Mộ Diễn Chi trả tiền cho người lái xe thuê, nhưng cũng không lên tầng, mà là chỉ nằm ở trong xe.
Bùi Thanh Thiển ở khách sạn này...
Anh vậy mà cảm thấy rằng chỉ có nghỉ ở trong khách sạn này mới khiến bản thân có cảm giác an toàn.
Mộ Diễn Chi hít sâu một hơi, đột nhiên thấy mình thật vô dụng, anh lấy điện thoại di động ra, bấm số điện thoại của bà nội.
"Mộ Diễn Chi, cháu phải thành thật nói rõ cho bà biết, có phải là do tiểu yêu tinh Joanna kia quay về, nên cháu mới ly hôn với Thanh Thiển đúng không?"
Trước đó chưa gặp Bùi Thanh Thiển, anh và Joanna cùng nhau lớn lên, mặc dù bà nội không có hảo cảm gì Joanna, nhưng cũng không quá ghét cô ta.
Thế nhưng từ sau khi Bùi Thanh Thiển xuất hiện, cái gì cũng thay đổi.
Bà nội và mẹ đều vô cùng yêu thích Bùi Thanh Thiển, lúc Joanna chưa trở về, đã nhiều lần nhắc nhở anh, không được quay lại với Joanna!
Nếu không sẽ đoạn tuyệt quan hệ với anh.
Mộ Diễn Chi không hiểu Bùi Thanh Thiển có mị lực gì mà có thể khiến hai người phụ nữ thấy là ngứa mắt nhau lại đều thích cô như vậy.
Anh có chút đau đầu: "Lần này cháu gọi điện thoại tới tìm bà, chính là vì việc bà vừa nói."
"Chuyện gì?" Bà nội đề phòng, hỏi: "Bà cảnh cáo cháu, nếu là chuyện muốn lấy hộ khẩu để ly hôn với Bùi Thanh Thiển thì không cần bàn nữa !"
Chỉ cần bà còn sống, tuyệt đối sẽ không để cho hai người ly hôn!