“Họ muốn em đi thi vào thứ năm tuần sau.” Bùi Thanh Mạch hít một hơi dài.
Bùi Thanh Thiển nhìn thấy vẻ lo lắng trên gương mặt của cậu em trai, lập tức hiểu ra: "Căng thẳng à?"
“Dạ.” Bùi Thanh Mạch cúi đầu.
Ngày nào chị cũng bận, sau giờ tan sở cũng không quên dạy bù cho cậu, nhưng từ trước đến nay chị chưa bao giờ phàn nàn lấy một câu.
Còn cậu chỉ mới đối mặt với kỳ thi chuyển cấp, mà đã không thể chịu đựng nổi...
Có phải là quá kém cỏi không?
Bùi Thanh Mạch nhỏ giọng giải thích: "Em cảm thấy không biết rất nhiều câu. Sợ sẽ không thi đậu vào lớp 10."
Nhưng nếu không thi đậu lên cấp 3, cậu sẽ phải tiếp tục ở lại ngôi trường này...
Mà Cố Tư lại luôn đối đầu với cậu.
Nói không chừng có thể một ngày nào đó, Cố Tư thừa dịp không ai bên cạnh sẽ lại đánh cậu.
Cậu không sợ đánh nhau với người ta, chẳng qua là vì Cố Tư coi trời bằng vung, đánh nhau với người ta rồi sau này bị trả thù thì có thể để người trong nhà xử lý...
Nhưng cậu không thể.
“Nếu đã như vậy.” Bùi Thanh Thiển dựa vào quầy bếp: “Vậy hôm nay em có muốn học bổ túc gấp không?”
“Được không ạ?” Mắt Bùi Thanh Mạch sáng rực lên.
Bùi Thanh Thiển gật đầu: "Đương nhiên."
Bùi Thanh Mạch cất xong bát đũa đã rửa sạch, vội vàng lao vào phòng khách: "Em đến đây!"
Bùi Thanh Thiển đi theo sau cậu.
Bùi Thanh Mạch chạy vọt vào toilet, rửa tay sạch sẽ, ba chân bốn cẳng đi tới bên cạnh bàn trà, lấy ra một tập câu hỏi sai của mình, đưa cho Bùi Thanh Thiển.
Bùi Thanh Thiển mở ra nhìn nhìn một chút rồi hỏi: "Em đã nhớ hết các công thức trong sách chưa?"
"Rồi ạ!” Bùi Thanh Mạch gật đầu như giã tỏi.
“Vậy thì tốt.” Sau khi sắp xếp những câu hỏi sai, Bùi Thanh Thiển mới bắt đầu giảng cho Bùi Thanh Mạch.
Lúc mới bắt đầu lắng nghe những gì Bùi Thanh Thiển nói, Bùi Thanh Mạch vẫn còn cảm thấy mơ hồ, sau khi Bùi Thanh Thiển đưa ra cách giải của mình, cậu mới bừng tỉnh hiểu ra.
Bùi Thanh Mạch nhận lấy tập câu hỏi sai: "Chị, hình như em hiểu rồi, chị chờ em một lát!"
“Không sao.” Bùi Thanh Thiển nhìn cậu cắm đầu viết đề toán, dường như không cần đến cô nữa, cô buông thả đi tới ghế sô pha nằm, lấy điện thoại di động ra, thản nhiên lướt web.
Trên trang web cũng không có quá nhiều nội dung mà cô hứng thú...
Bùi Thanh Thiển chuyển sang weibo, sau khi lướt giao diện chính một lúc, một bức ảnh đập vào mắt cô.
Cô mở ra.
Trong bức ảnh, ánh mắt cô dịu dàng, vẻ mặt Cố Thừa Viễn trông rất ngạc nhiên, như thể không dám tin rằng cô lại hôn anh.
Một lúc lâu sau, Bùi Thanh Thiển mới cố nén chua xót trong lòng, quay sang đọc bình luận trên weibo.
Quả nhiên đều là đang mắng chửi cô vì có một người chồng tốt như Mộ Diễn Chi mà còn mập mờ dây dưa với Cố Thừa Viễn.
Cũng có một số người lại thay cô phản bác lại, nói rằng dựa vào cái gì mà Mộ Diễn Chi có thể qua lại với mối tình đầu mà cô không thể tìm người đàn ông khác?
Cô đọc đi đọc lại bình luận mấy lần, muốn nói gì đó, gõ một đoạn bình luận dài, nhưng cuối cùng lại xóa đi từng chữ một...
Sau khi thoát khỏi Weibo, cô nhấp vào trình duyệt, sau khi nhập link trang web một cách thành thạo, một giao diện đăng nhập hiện ra.
Cô suy nghĩ một lúc rồi nhập tài khoản và mật khẩu.
Vài giây sau, đăng nhập thành công.
Đây là một diễn đàn hỗ trợ rất bí mật, số người biết trang web này không nhiều...
Thông thường đều là những nhân tài hàng đầu được những công ty lớn chọn ra mới có quyền đăng nhập.
Mấy năm trước cô đã may mắn đạt được thành tích này, cũng có đủ tư cách để đăng nhập vào diễn đàn này.
Diễn đàn này hiển thị đều là những hạng mục khó khăn mà các công ty tạm thời không có cách nào thúc đẩy.
Độ khó của hạng mục rất lớn, sau khi hoàn thành, thù lao mà công ty trả đương nhiên sẽ không ít.
Bùi Thanh Thiển lướt màn hình.
Bây giờ cô đang rất cần tiền.
Sáng nay công ty xảy ra một số chuyện khiến cô nhận thức được vô cùng rõ ràng.
Đó chính là chỉ cần cô không trả hết số nợ, thì cho dù sau này Cố Thừa Viễn và Joanna có hợp lại chán ghét cô như thế nào đi chăng nữa, cô cũng chỉ có thể chịu đựng.
Vì để thay đổi tình hình này, cách tốt nhất đó chính là tìm thêm việc khác...
Sau khi kiếm đủ tiền, trả hết số tiền này, cô sẽ không phải bị ai ngáng đường nữa.
Tầm mắt Bùi Thanh Thiển rơi vào một hạng mục được trả thù lao rất cao, may thay đó cũng là hạng mục mà cô rất rành.
Cô bấm vào, trong bài đăng không nói rõ ràng bất cứ thông tin gì, chỉ để lại một số điện thoại, để những ai quan tâm có thể gọi điện trực tiếp cho người đó.
Quá chảnh...
Tuy nhiên cô không quan tâm.
Bùi Thanh Thiển thấy em trai vẫn còn đang cắm cúi làm bài tập, cô nghĩ trong chốc lát cậu sẽ không tìm cô, cho nên cầm điện thoại bước vào phòng ngủ, gọi vào số điện thoại đó: "Alo?"
Nghe thấy giọng nói bên kia, cô lập tức sững sờ.
Sao có thể là anh?