Bộ phận chăm sóc khách hàng hoàn toàn bị chia cắt. Nhưng kì lạ là không khí lại thay đổi theo chiều hướng tích cực. Các vị tiền bối trước kia không vừa mắt với những việc mà những người trẻ làm thì bây giờ, thứ người trẻ làm không tốt, họ càng thấy có lợi.
Từ chối Quách Bình mở tiệc ăn mừng. Mạch Đinh chạy về nhà. Vừa mở cửa, còn chưa tháo giày An Tử Yến đã nói: “Đồng hồ báo thức”.
“Chỉ quan tâm đến đồng hồ báo thức! Hôm nay nguy hiểm thật đó. Em còn lo anh bị cách chức”. Đây mới là chuyện Mạch Đinh muốn nói. Chứ không phải là ba cái đồng hồ rách kia.
“Nếu trong vòng mười phút mà không tìm hết ra đây cho anh. Em nên lo lắng cho chính mình đi”.
“Em cũng vì tốt cho anh thôi. Nếu hôm nay không phải là em. Nói không chừng cả họp anh cũng đến trễ. Rồi sẽ bị Thôi hộp phê bình. Anh phải cảm ơn em mới đúng”. Vì quản lý Thôi và An Tử Yến không hợp nhau nên Mạch Đinh liền dựa vào đặt điểm cấu tạo khuôn mặt của quản lý Thôi mà đặt cho ông ta một biệt danh.
An Tử Yến không nói gì nữa. Mạch Đinh còn nghĩ sự lên án của mình quá nặng nề. Cậu nói tiếp: “Em không có giận anh. Chỉ là nói vậy thôi. Bây giờ em đi nấu cơm”.
Cơm nước xong xuôi. Hai người đang nằm trên giường xem phim. An Tử Yến đột nhiên nhìn đồng hồ rồi đi vào phòng ngủ: “Mạch Đinh, vào đây”.
“Làm sao?”. Mạch Đinh bấm dừng phim lại rồi đi vào phòng ngủ. An Tử Yến nói: “Nhắm mắt lại”. Lời thoại này đích thị là phim thần tượng rồi. Tim Mạch Đinh đập loạn xạ. Bình thường nếu như lời thoại này xuất hiện thì chính là lúc nam chính có điều bất ngờ muốn tặng có nữ chính. Mạch Đinh nhắm mắt lại, An Tử Yến đưa cậu đến chính giữa phòng: “Đợi”.
“Vâng”. Mạch Đinh cảm động gật đầu.
Một phút trôi qua. Tim Mạch Đinh giật bắn lên. Tiếng chuông báo thức vang lên như phim kinh dị. Mười chiếc đồng hồ báo thức đồng thời cùng rung. Xuyên thủng cả màng nhĩ. Lúc mua cậu cũng không ngờ đồng hồ báo thức mà cũng có uy lực như vậy. Mạch Đinh cài đặt tất cả vào lúc tám giờ. Cho nên sáng hay tối cùng giờ nó đều sẽ kêu lên. Đây chính là điều bất ngờ mà An Tử Yến dành cho cậu. So với phim thần tượng thì quá là khác nhau. Cậu nhìn bốn phía. An Tử Yến không có ở đây. Hắn đã chạy nhanh ra ngoài đóng cửa, che lỗ tai lại rồi.
“An Tử Yến!”.
“Em không phải muốn anh cảm ơn em sao? Đây là quà đáp lễ. Bây giờ em muốn cảm ơn anh à?”
Ghê tởm. Đáng giận. Xấu xa.
An Tử Yến ngồi trên ghế salon. Nhấn nút play tiếp tục coi phim. Mạch Đinh cũng nhanh chóng ngồi xuống cạnh hắn. Cậu không muốn bỏ lỡ bất kì chi tiết nào. Cũng như không muốn bỏ lỡ bất cứ phút giây nào ở cạnh An Tử Yến. Cậu xem một lát rồi ngã người vào lòng An Tử Yến.
Hôm sau, Vương tổng giá lâm đến bộ phận chăm sóc khách hàng. Vốn còn tiếng nói chuyện nhưng ngay lập tức cả căn phòng im như tờ. Chỉ còn sót lại tiếng lật giấy cùng âm thanh gõ bàn phím. Mạch Đinh nghĩ, không hỗ danh là lãnh đạo. Quả nhiên có khách phách. Qua chuyện ngày hôm qua, ấn tượng của Mạch Đinh đối với vương tổng đã có sự biến chuyển rất lớn. Trước kia cậu chỉ cho rằng Vương tổng là người có tiền. Nếu như cậu cũng có loại khí phách đó. Có thể tương lai không xa cũng trở thành lãnh đạo không? Suy nghĩ của Mạch Đinh thật có tính logic.
An Tử Yến đang tựa vào bàn làm việc của Quách Bình nghe báo cáo. Vương tổng đi đến cạnh An Tử Yến: “Lên sửa máy tính”. Lại sửa máy tính?! Sự nghiêm túc hôm qua sao không thấy nữa? An Tử Yến hạ mi mắt: “Tôi nói, máy tính cùi bắp của ông nên ném sớm đi”.
“Tôi dùng quen rồi”.
An Tử Yến bỏ mặt Vương tổng về lại phòng làm việc. Một phút sau đem một chiếc laptop mới ra đưa cho Vương tổng: “Coi như hối lộ ông, đem đi đi”. Ngay trước mặt tất cả các đồng nghiệp, An Tử Yến đang nói cái gì vậy?! Hối lộ phải là chuyện bí mật mới đúng chứ.
âCáºu cho tôi có Ãch lợi gì. Tôi không dùng máy nà y Äượcâ.
âVÆ°Æ¡ng tá»ng, ông cÅ©ng không phải muá»n giúp quản lý Thôi má»i Äến Äây là m trá»
nãi công viá»c của tôi chứ?â. Nói chuyá»n tháºt trá»±c tiếp. Nếu Mạch Äinh có thá». Cáºu nhất Äá»nh sẽ nhéo tháºt mạnh hắn từ phÃa sau. NhÆ°ng mà cáºu không phải An Tá» Yến. Cáºu là má»t nhân viên cấp dÆ°á»i rất quy cÅ©.
âCáºu nói chuyá»n vá»i ai Äấy?â
âVá»i ôngâ. An Tá» Yến dừng lại má»t chút, cà u mà y nhẹ: âTôi giúp ông chuyá»n tà i liá»u sang máy má»i. Sau nà y Äừng tìm tôi nữaâ.
âCó bao nhiêu ngÆ°á»i còn ngóng trông tôi tìm Äến. Cáºu Äây là thái Äá» gì?â
Hai ngÆ°á»i vừa nói vừa Äi vá» hÆ°á»ng thang máy. Quan há» của bá»n há», tháºt tình Mạch Äinh không lý giải Äược. Rõ rà ng hôm qua trong phòng há»p⦠Chẳng lẽ Äây chÃnh là cách thức là m viá»c của ngÆ°á»i trÆ°á»ng thà nh: Công ra công, tÆ° ra tÆ°? NhÆ°ng hà nh Äá»ng của An Tá» Yến Äâu phải của ngÆ°á»i trÆ°á»ng thà nh. Rõ rà ng là ấu trÄ©, trẻ con mà .
VÆ°Æ¡ng tá»ng hút thuá»c, chÄm chú nhìn và o máy tÃnh của An Tá» Yến. Má»i Äầu biết An Tá» Yến là bá»i con gái ông thÃch hắn. Có lẽ là do ngoại hình. Con gái ông cứ suá»t ngà y nói An Tá» Yến tá»t chá» nà y, An Tá» Yến tá»t chá» kia. Äiá»u nà y khiến cho ngÆ°á»i là m cha nhÆ° VÆ°Æ¡ng tá»ng có chút ghen tá». Sau Äó ông phát hiá»n An Tá» Yến và o công ty nên liá»n chú ý. Lo lắng hắn muá»n lợi dụng lòng tá»t của con gái ông. Sau thá»i gian từ từ quan sát, ông có thiá»n cảm vá»i An Tá» Yến. Ãng rất hà i lòng vá»i phong cách là m viá»c của hắn. Än nói thẳng thắn. Xá» lý công viá»c trÆ¡n tru không dùng mÆ°u kế. Không quan tâm Äến sá»± phản Äá»i của ngÆ°á»i khác. Nói tin tÆ°á»ng An Tá» Yến, kết quả so vá»i tÆ°á»ng tượng của ông, hắn còn xuất sắc hÆ¡n nhiá»u. Äá»i vá»i An Tá» Yến, còn hÆ¡n cả sá»± tÃn nhiá»m. Ra Äá»i Äã Äược má»t thá»i gian, tùy tình hình mà VÆ°Æ¡ng tá»ng phải Äá» phòng ngÆ°á»i xung quanh. NhÆ°ng ông cho rằng An Tá» Yến không phải là loại ngÆ°á»i mÆ°u hại kẻ khác. VÆ°Æ¡ng tá»ng Äá»i vá»i An Tá» Yến Äã quá chủ quan rá»i. TÃnh ra, không biết hắn Äã mÆ°u hại bao nhiêu ngÆ°á»i rá»i.
Ãng lại hÃt thêm má»t hÆ¡i thuá»c lá. An Tá» Yến Äứng lên. Chuẩn bá» rá»i Äi thì VÆ°Æ¡ng tá»ng gá»i lại: âThay tôi chú ý Äến lão Thôi. Mặc dù bây giá» không bằng không chứng, nhÆ°ng tôi nghÄ© ông ta Äang là m chuyá»n gì Äóâ. An Tá» Yến không lên tiếng. Äi ra ngoà i.
Mạch Äinh Äợi thang máy Äi xuá»ng, muá»n lên phòng marketing ÄÆ°a tà i liá»u. Cá»a thang máy má» ra, cáºu phát hiá»n An Tá» Yến cÅ©ng Äứng bên trong. Nhìn thấy hắn không có ý Äá»nh ra ngoà i, cáºu há»i: âAnh cÅ©ng Äi xuá»ng hả?â
âỪâ.
Mạch Äinh cảnh giác An Tá» Yến. Ai biết hắn sẽ là m chuyá»n gì trong thang máy. Cáºu chá» chá» và o camera bên trên: âTrong thang máy có giám sát Äó. Anh Äừng có là m mấy chuyá»n kì quái vá»i em. Nếu nhÆ° bá» phát hiá»n thì háºu quả nghiêm trá»ng lắm Äó. Anh muá»n em bá» Äiá»u Äi à ?â
âCÅ©ng Äược. Bá» phát hiá»n thì hết vuiâ.
âAnh có thá» Äứng á» vá» trà của em mà suy nghÄ© không!!â. Cáºu tức giáºn. Nhìn chá» An Tá» Yến nhấn sá» là tầng má»t, cáºu há»i: âAnh muá»n Äi Äâu?â
âChuyá»n riêngâ.
Thang máy vừa lúc dừng tại tầng bá»n. Mạch Äinh không ká»p há»i chuyá»n riêng Äó là chuyá»n gì Äã phải ra ngoà i. An Tá» Yến có thá» có chuyá»n riêng gì? Không phải muá»n tan viá»c trÆ°á»c rá»i Äi chÆ¡i Äó chứ? Mạch Äinh cà ng lúc cà ng bất an. Vá»i cà ng chạy xuá»ng bằng cầu thang thoát hiá»m. Cáºu muá»n ngÄn An Tá» Yến. Tình thế bây giá» không nhÆ° trÆ°á»c kia. TrÆ°á»c kia không có quản lý Thôi thì có thá» sắp xếp Äược.
Cuá»i cùng cáºu cÅ©ng tìm thấy thân ảnh của An Tá» Yến. NhÆ°ng Mạch Äinh dừng lại. NgÆ°á»i Äang nói chuyá»n vá»i An Tá» Yến kia chÃnh là ngÆ°á»i Äà n ông trong quán cà phê lần Äó. Mạch Äinh nhìn má»t lần Äã có thá» nháºn ra. Dù sao thì chuyá»n anh ta là ai cÅ©ng Äã khiến Mạch Äinh báºn tâm lâu lắm rá»i. An Tá» Yến nói chuyá»n riêng. Váºy ngÆ°á»i Äó không phải là khách hà ng của công ty rá»i.
â Hết chÆ°Æ¡ng 71 â