U NỢ
Bá»i bà n rất nhanh mang hai ly nÆ°á»c cùng thá»±c ÄÆ¡n lên.
Tuá» ÄÆ°á»ng á» Äá»i diá»n cầm quyá»n thá»±c ÄÆ¡n, má» trang Äầu tiên, Äáºp và o mắt cô chÃnh là giá á» bên dÆ°á»i, Tuá» ÄÆ°á»ng âm thầm khóc á» trong lòng, khách sạn cao cấp quả nhiên khác biá»t.
Cô cá» duy trì sá»± bình tÄ©nh, Äóng thá»±c ÄÆ¡n lại, ngẩng Äầu nhìn Tiêu Äình yếu á»t cÆ°á»i:
” Hôm nay em má»i, anh cứ tá»± nhiên gá»i món”
Trong lòng Tuá» ÄÆ°á»ng âm thầm thá» dà i, lần trÆ°á»c dẫn cô Äi Än cÆ¡m, cô cÅ©ng Äâu có chá»n nhiá»u món lắm hÆ¡n nữa má»t món Än á» Äây giá còn bằng cả bữa cÆ¡m ngà y hôm Äó, cô cầu mong Tiêu Äình gá»i Ãt thôi, nếu không cô không Äủ tiá»n trả.
Tiêu Äình khẽ liếc nhìn Tuá» ÄÆ°á»ng má»t cái, anh hÆ¡i cong môi, giá» thá»±c ÄÆ¡n bắt Äầu gá»i món:
” Hai phần hà u nÆ°á»ng, má»t ÄÄ©a cua biá»n, sò Äiá»p, tôm hùm, má»t tô canh tháºp cẩm, xà o chay….”
Tiêu Äình không chút do dá»± Äá»c hết tất cả những món hải sản Äắt nhất trong thá»±c ÄÆ¡n.Cà ng Äá»c sắc mặt của Tuá» ÄÆ°á»ng cà ng nhợt nhạt nhÆ°ng cô ngoà i giả bá» bình tÄ©nh má»m cÆ°á»i thì không thá» là m gì khác.
Tiêu Äình má»t hÆ¡i Äá»c xong món Än, Tuá» ÄÆ°á»ng cứ tÆ°á»ng thế là xong ai ngá» anh còn gá»i thêm má»t chai rượu nho Pháp thượng hạng.
” Ã, cô ấy thÃch uá»ng nÆ°á»c ép viá»t quất, phiá»n cô lấy má»t ly, cảm Æ¡n.”
Tuá» ÄÆ°á»ng Äang bÆ°ng ly nÆ°á»c trắng phục vụ mang lên chuẩn bá» ÄÆ°a lên miá»ng uá»ng, nghe xong câu nói kia của Tiêu Äình, bà n tay run rẩy suýt chút nữa Äánh rÆ¡i ly, cô thÃch uá»ng nÆ°á»c ép viá»t quất bao giá», huhu cái loại quả nháºp khẩu giá trên trá»i Äó ai mà thÃch chứ.
Tuá» ÄÆ°á»ng không nhá»n Äược nữa u oán nhìn Tiêu Äình, không á»n rá»i, có lẽ cô phải cầu cứu Lily.
Tuá» ÄÆ°á»ng âm thầm lấy Äiá»n thoại từ trong túi xách nhá» cô mang theo, Äá»nh bụng sẽ gá»i tin nhắn cho Lily giúp cô chuyá»n khoản, nhÆ°ng mà ngÆ°á»i Äà n ông á» Äá»i diá»n dÆ°á»ng nhÆ° Äá»c Äược suy nghÄ© của cô, má» miá»ng nói:
” Mau cất Äiá»n thoại Äi, tôi không thÃch Än cÆ¡m mà sá» dụng Äiá»n thoại”
Tuá» ÄÆ°á»ng bá» câu nói của Tiêu Äình là m giáºt mình, Äiá»n thoại trong tay rÆ¡i xuá»ng Äất, cô luá»ng cuá»ng vá»i nhặt lên, nói:
” Em biết rá»i”
Rõ rà ng là còn Äang Äợi món, Äã Än cái gì Äâu!
Má»t lát sau Äá» Än Äược mang ra, Tuá» ÄÆ°á»ng hoà n toà n không có cÆ¡ há»i Äá»ng Äến Äiá»n thoại má»t lần nà o nữa.
Má»t bà n thức Än Äầy sÆ¡n hà o hải vá» bà y ra, Tuá» ÄÆ°á»ng Æ°á»c chừng vá»i sá» tiá»n trong và của cô, may mắn má»i trả Äược má»t ná»a hoá ÄÆ¡n, cô bắt Äầu há»i háºn lá»i má»i cÆ¡m khi nãy á» trên xe.
Vì giá trá» bà n Än quá lá»n, Tuá» ÄÆ°á»ng lại cà ng tiếc nuá»i cho nên sức Än cÅ©ng tÄng lên rõ rá»t, nhÆ° muá»n dùng viá»c Än Äá» quên Äi chuyá»n giá cả Äau lòng kia.
Tiêu Äình ngược lại rất nhà n nhã, thá»nh thoảng má»i gắp Äá» Än lên còn lại Äá»u lÆ¡ Äãng quan sát Tuá» ÄÆ°á»ng Äang Än Äặc biá»t hùng há» á» phÃa Äá»i diá»n.
GÆ°Æ¡ng mặt anh có phần dá»u lại nhÆ°ng ánh mắt lại trá» nên thâm trầm.
Sau lần nà y Äá» xem cô còn dám má»i cÆ¡m không!
Äợi Tuá» ÄÆ°á»ng Än xong, Tiêu Äình liá»n gá»i thanh toán tiá»n.
Phục vụ ý vá» nhìn hai ngÆ°á»i sau Äó hÆ°á»ng Tiêu Äình nói:
” Äây là hoá ÄÆ¡n của hai vá»”
NhÆ°ng Tiêu Äình không há» có ý ÄÆ°a tay nháºn hoá ÄÆ¡n mà ÄÆ¡n giản nói:
” Cô ấy thanh toán. ” Rá»i hất cằm vá» phÃa Tuá» ÄÆ°á»ng.
NgÆ°á»i phục vụ hÆ¡i kinh ngạc má»t chút, sau Äó lại Äi Äến chá» Tuá» ÄÆ°á»ng giÆ¡ ra tá» hoá ÄÆ¡n.
Tuá» ÄÆ°á»ng có cảm giác trá»i muá»n sụp xuá»ng, cô run run nháºn hoá ÄÆ¡n, sau khi nhìn rõ con sá» trên Äó thì lại cà ng sợ hãi, cái nà y còn lá»n hÆ¡n sá» tiá»n trong tà i khoản của cô má»t chữ sá» không, thôi xong rá»i, giá» mà nói thiếu tiá»n thì cá»±c kỳ mất mặt nhÆ°ng mà không còn cách nà o.
Tuá» ÄÆ°á»ng nhìn Tiêu Äình Äang ung dung ngá»i kia, cảm thấy anh hôm nay rõ rà ng là cỠý Äến khách sạn cao cấp nà y muá»n dá»c sạch túi của cô, cái ngÆ°á»i nà y giữ chức vá» CEO thu nháºp hà ng tháng chắc chắn là con sá» trên trá»i váºy mà còn keo kiá»t nhÆ° váºy.
Vừa nghÄ© Äến Tiêu Äình là tá»ng giám Äá»c, chắc chắn trong ngÆ°á»i sẽ mang theo nhiá»u tiá»n, há»i mượn anh chắc không có vấn Äá» Tuá» ÄÆ°á»ng Äà nh bá» qua mặt mÅ©i nói vá»i Tiêu Äình:
” Em không mang Äủ tiá»n, có thá» cho em mượn không?” DÆ°á»ng nhÆ° sợ Tiêu Äình không cho còn nói thêm: ” Vá» nhà em nhất Äá»nh trả lại”
Tiêu Äình nhìn cô chằm chằm, Tuá» ÄÆ°á»ng có cảm giác ánh nhìn Äó ngáºp trà n sá»± lạnh lẽo, cô bất giác cắn môi.
Cô Äáng thÆ°Æ¡ng chá» lá»i Äáp lại của Tiêu Äình, má»t lát sau, cô thấy Tiêu Äình thu lại ánh mắt Äó, thản nhiên lấy và ra rút thẻ ÄÆ°a cho ngÆ°á»i phục vụ, sau khi quẹt xong há» ÄÆ°a trả lại cho Tiêu Äình, anh Äứng lên hÆ°á»ng Tuá» ÄÆ°á»ng nói: ” Äi thôi” rá»i bÆ°á»c ra ngoà i trÆ°á»c.
Tuá» ÄÆ°á»ng thá» phà o má»t hÆ¡i nhanh chóng Äi theo, và o trong xe cô còn vui vẻ nói:
” Cảm Æ¡n anh, sá» tà i khoản của anh là gì, em sẽ gá»i lại”
NgÆ°á»i Äà n ông Äang lái xe không Äáp lá»i cô, qua má»t lúc lâu, bá»ng nhà n nhạt nói:
” Thứ cô mắc nợ tôi, không phải dùng tiá»n là có thá» trả Äược.”
Ngữ khà cá»±c kỳ thâm trầm, Tuá» ÄÆ°á»ng mÆ¡ há» hiá»u ra hà m ý trong lá»i nói của anh, khuôn mặt nháy mắt liá»n trá» nên buá»n bã.
Anh nói rất Äúng thứ cô nợ anh tiá»n không thá» nà o trả Äược.
Hai ngÆ°á»i không nói thêm gì nữa, trá» vá» công ty.
–
Buá»i chiá»u Tiêu Äình á» vÄn phòng xá» lý xong công viá»c cÅ©ng vừa Äúng lúc tan tầm, Tuá» ÄÆ°á»ng trong khoảng thá»i gian Äó ngược lại rất nhà n rá»i hết Äi loanh quanh lại trong phòng lại ra ngoà i lấy cà phê mang cho Tiêu Äình nhÆ°ng tuyá»t Äá»i không dám là m phiá»n anh là m viá»c, cuá»i cùng cô không thá» chá»u Äược nữa lại chạy ra ngoà i há»i xin Cao Thà nh má»t Ãt giấy trắng và bút chì.
Cao Thà nh rất hà o phóng ÄÆ°a cho cô cả má»t táºp dà y.
Tuá» ÄÆ°á»ng ôm Äá»ng giấy ngá»i á» sô pha vẽ, Äây là sá» thÃch cÅ©ng là công viá»c của cô cho nên thái Äá» cô cÅ©ng thá»±c sá»± nghiêm túc.
Cô nghÄ© ra má»t và i hoạ tiết má»i sau Äó phác hoạ lên giấy nhÆ°ng Äược má»t lúc ý tÆ°á»ng Äá»t nhiên ngừng lại, cô cắn bút không biết vẽ tiếp cái gì.
Tuá» ÄÆ°á»ng hÆ¡i chán nản ngẩng Äầu nhìn vá» phÃa Tiêu Äình má»t chút sau Äó hình ảnh anh Äang nghiêm túc là m viá»c cá»±c kỳ Äẹp rÆ¡i và o tầm mắt, ánh nắng và ng nhạt bên cá»a sá» chiếu và o phủ lên ngÆ°á»i anh tầng ánh sáng lung linh thanh nhã, gÆ°Æ¡ng mặt vá»i những ÄÆ°á»ng nét hoà n mỹ Äược ánh nắng chạm Äến toả ra sá»± nhu hoà hiếm thấy, bá»t Äi vẻ lạnh lùng thÆ°á»ng ngà y, từ ngÆ°á»i anh toát ra khà chất mạnh mẽ trầm á»n, cho ngÆ°á»i ta cảm giác thanh nhã cá»±c kỳ xuất chúng.
Tuá» ÄÆ°á»ng bất chợt nhìn Äến thất thần, anh so vá»i nÄm nÄm trÆ°á»c còn có sức hút hÆ¡n, cô Äá»t nhiên nảy ra ý nghÄ© muá»n ÄÆ°a hình ảnh Äẹp Äẽ nà y và o trang giấy.
Tuá» ÄÆ°á»ng không giá»i vẽ ngÆ°á»i lắm nhÆ°ng không hiá»u vì sao, khi phác hoạ ÄÆ°á»ng nét trên gÆ°Æ¡ng mặt Tiêu Äình nét bút của cô lại Äặc biá»t xuất thần, thanh Äáºm vừa Äủ, thần thái cÅ©ng rất có há»n.
” Tóc của tôi Äâu phải nhÆ° váºy” Má»t giá»ng nói bất thình lình Äá»t nhiên vang lên phÃa sau khiến Tuá» ÄÆ°á»ng giáºt bắn, thiếu chút nữa Äánh rÆ¡i bút.
Không biết Tiêu Äình Äã Äứng á» sau lÆ°ng cô từ khi nà o, Äang ÄÆ°a mắt Äánh giá bức tranh của cô, Tuá» ÄÆ°á»ng thấy váºy theo bản nÄng vá»i ÄÆ°a tay che lại, Äôi mắt to ngáºp trà n há»t hoảng nhÆ° Äang là m chuyá»n sai trái.
” Mau bá» tay ra,” Tiêu Äình ra lá»nh.
Tuá» ÄÆ°á»ng sá»ng chết giữ khÆ° khÆ° lấy.
Tiêu Äình cÅ©ng không tức giáºn, ÄÆ¡n giản dùng má»t tay Äã dá»
dà ng chế trụ hai tay cô lại sau Äó tay còn lại Äoạt lấy bức tranh kia.
Trong Äầu Tuá» ÄÆ°á»ng xuất hiá»n bá»n chữ: Än cÆ°á»p trắng trợn!
” Cái Äó do em vẽ!” Cô cá» nói.
Tiêu Äình thản nhiên cuá»n tranh lại, nhét và o túi áo vét sau Äó rất tá»± nhiên nói:
” NgÆ°á»i trong tranh là tôi cho nên cái nà y là của tôi”
Tuá» ÄÆ°á»ng: “….”
Dù bất cứ thá»i Äiá»m nà o, cô vẫn không có cá»a thắng Äược Tiêu Äình, sau khi ngá» ra sá»± tháºt Äó Tuá» ÄÆ°á»ng cÅ©ng không muá»n so Äo thêm nhÆ°ng nghÄ© lại cô vẫn cảm thấy tháºt thiá»t, ấm ức nói:
” NgÆ°á»i ta phải bá» tiá»n mua bản thiết kế của em Äấy nhé” Lily từng nói vá»i cô có má»t chiếc váy dạ há»i của ” You and me” từng may mắn Äược Äem ra Äấu giá.
” Cô có bá» tiá»n mua chá» giấy nà y không?” Tiêu Äình vừa nói vừa chá» xấp giấy trắng trên mặt bà n.
” Giấy nà y em há»i mượn Cao Thà nh!” Giấy thì có liên quan Äến chuyá»n nà y Äâu.
Tiêu Äình nghe váºy thì cúi thấp ngÆ°á»i, ghé sát và o tai cô, khẽ nói:
” Giấy nà y không phải của Cao Thà nh mà của công ty, mà tôi lại là lãnh Äạo Äiá»u hà nh công ty, cô nói xem giấy nà y của ai?”
Tuá» ÄÆ°á»ng cà ng nghe cà ng há»i háºn, Äáng lẽ cô nên nghÄ© Äến Äiá»u nà y sá»m hÆ¡n, háºu quả của viá»c so Äo vá»i ngÆ°á»i nà y cô nên biết rõ má»i phải.
Tuá» ÄÆ°á»ng xấu há» cúi Äầu.
Tiêu Äình trông thấy dáng vẻ nà y của cô tâm tình bá»ng tá»t lên, môi hÆ¡i cong lên, ngay cả trái tim cÅ©ng trá» nên má»m mại, anh lên tiếng gá»i:
” Tuá» ÄÆ°á»ng!”
Tuá» ÄÆ°á»ng nghe thấy giá»ng nói trầm thấp nam tÃnh nhu hoà Äó thì kinh ngạc ngẩng Äầu nhìn Tiêu Äình, từ khi gặp lại cho Äến nay, anh chÆ°a từng dùng ngữ Äiá»u Äó mà gá»i cô mà thÆ°á»ng gá»i cả tên há» mang theo sá»± vô tình cùng xa cách.
Cô ngu ngÆ¡ Äáp lá»i:
” Sao?”
Tiêu Äình nhìn cô rất lâu cÅ©ng không nói tiếp, Äôi mắt sâu thẳm mông lung chạm và o ánh mắt cô.
” Chá» cần có thá» bất luáºn chuyá»n gì tôi muá»n em Äá»u có thá» thuáºn theo, những lá»i Äó em nói lúc Äó là nghiêm túc Äúng không?”
Tuá» ÄÆ°á»ng bá» câu há»i Äá»t ngá»t của Tiêu Äình là m cho bá»i rá»i, cô khẽ gáºt Äầu.
Từng ngá»n sóng dáºy lên trong lòng rá»t cuá»c khiến Tiêu Äình không thá» khắc chế Äược nữa, ngang ngược Äem Tuá» ÄÆ°á»ng ôm và o trong ngá»±c, xoay ngÆ°á»i ngá»i xuá»ng ghế, má»t giây sau Äó không há» báo trÆ°á»c mà cúi Äầu hôn cô. Nụ hôn nà y cuá»ng nhiá»t nhÆ°ng cÅ©ng rất dá»u dà ng không là m Äau Tuá» ÄÆ°á»ng nhÆ° lần trÆ°á»c, cô ban Äầu còn sững sá» nhÆ°ng vá» sau cÅ©ng vô thức nhắm mắt Äá» mặc Tiêu Äình hôn.
HÆ¡i thá» của Tiêu Äình bá»ng trá» nên dá»n dáºp, trong cÆ¡ thá» xông lên ham muá»n mãnh liá»t, bà n tay Äang Äá» á» lÆ°ng Tuá» ÄÆ°á»ng cÅ©ng khẽ Äi xuá»ng vuá»t ve thắt lÆ°ng, Äôi môi di chuyá»n xuá»ng cá» cô Äá»ng thá»i lúc Äó Tuá» ÄÆ°á»ng liá»n cảm nháºn Äược má»t cảm giác kì lạ truyá»n khắp toà n thân, khoá kéo trên váy của cô cÅ©ng bá» kéo xuá»ng, cô sợ hãi má» mắt:
” Anh…là m gì? ”
Nghe thấy giá»ng nói lắp bắp ngá»t ngà o kia, Tiêu Äình cảm thấy dục vá»ng trong cÆ¡ thá» cà ng lúc cà ng khó kiá»m soát, anh chặn lại môi của cô, Äem Tuá» ÄÆ°á»ng Äè xuá»ng sô pha…
NhÆ°ng ngay lúc ấy, Tiêu Äình liá»n tinh tÆ°á»ng nghe thấy tiếng bÆ°á»c chân từ phÃa cá»a, anh vá»i ngẩng Äầu, ánh mắt hung dữ, quát:
” LÃ ai?”
Tuá» ÄÆ°á»ng bá» tiếng quát của Tiêu Äình là m giáºt mình, sau nghe thấy có ngÆ°á»i tiến và o, cô vừa hoảng sợ vừa xấu há» nắm chặt góc áo sÆ¡ mi trÆ°á»c ngá»±c Tiêu Äình chôn Äầu trong cánh tay anh không dám quay ra ngoà i.
Cao Thà nh bỠánh nhìn khủng bá» của Tiêu Äình là m cho sợ hãi, anh chá» và o ÄÆ°a vÄn kiá»n cần chữ kà cÅ©ng không cỠý nhìn lén chuyá»n riêng tÆ° của ông chủ.
Anh suy Äoán không há» sai chút nà o, ông chủ cùng Helen quả nhiên có quan há» Äặc biá»t, anh lại Äi và o không Äúng lúc bắt gặp cảnh tượng ngượng ngùng nhÆ° váºy.
Anh run giá»ng nói:
” Giám Äá»c, tôi Äem vÄn kiá»n Äến”
Tiêu Äình hÆ¡i nhÃu mà y lạnh lùng nói:
” Äá» trên bà n rá»i ra ngoà i Äi.”
Cao Thà nh chá» Æ°á»c láºp tức rá»i khá»i Äây, không Äầy má»t phút liá»n biến mất nhÆ° chÆ°a từng xuất hiá»n.
Vì sá»± xuất hiá»n Äá»t ngá»t của Cao Thà nh, lý trà của Tiêu Äình cÅ©ng cháºm rãi khôi phục, anh ôm Tuá» ÄÆ°á»ng ngá»i dáºy, thấy cô vẫn túm chặt áo sÆ¡ mi của anh thì nhá» giá»ng nói: ” Không sao, anh ta Äi rá»i”
Tiêu Äình chá»nh lại váy áo lá»n xá»n của Tuá» ÄÆ°á»ng, anh kéo lại chá» góc áo bá» cô nắm chặt Äến nhÄn nhúm.
Anh nhìn cô má»t lúc, sau Äó Äứng lên Äi vá» phÃa bà n là m viá»c bắt Äầu phê duyá»t vÄn kiá»n.
” Chá» má»t lát, xong viá»c dẫn em Äi Än cÆ¡m.” Tiêu Äình nói
Tuá» ÄÆ°á»ng Äáp lá»i, trong Äầu vẫn còn nhá» lại hình ảnh vừa rá»i, mặt hÆ¡i nóng lên, bá»n há» trÆ°á»c Äây từng hôn nhiá»u lần nhÆ°ng lần nà y rất khác, cô bắt Äầu cÄng thẳng suy nghÄ© lung tung.
Cho dù Tiêu Äình không nói nhÆ°ng anh là m váºy vá»i cô, có lẽ Äã dần dần không còn tức giáºn vá»i cô nữa, quan há» của hai ngÆ°á»i có thá» sẽ tá»t lên.
Thá»±c ra vừa rá»i Tuá» ÄÆ°á»ng hoảng sợ nhÆ° váºy không hoà n toà n là có ngÆ°á»i tiến và o mà vì cô sợ ngÆ°á»i Äó là Äinh Nhã, nếu nhÆ° cô ấy bắt gặp cô cùng Tiêu Äình dÃnh lấy nhau nhÆ° váºy, Tuá» ÄÆ°á»ng thá»±c không dám tÆ°á»ng tượng tiếp.
” Äang nghÄ© cái gì váºy?”
Tuá» ÄÆ°á»ng nghe thấy giá»ng nói của Tiêu Äình, tim Äáºp mạnh má»t cái, che Äi hoảng há»t á» trong mắt.
Tiêu Äình thấy sắc mặt Tuá» ÄÆ°á»ng trắng bá»ch so vá»i lúc nãy xanh xao hÆ¡n rất nhiá»u liá»n ÄÆ°a tay sá» trán cô.
” Trong ngÆ°á»i má»t má»i sao, mặt nhợt nhạt thế nà y?”
Sá»± dá»u dà ng nà y của Tiêu Äình khiến cho Tuá» ÄÆ°á»ng có chút không tin ná»i, rõ rà ng má»i sáng nay anh còn ná»i giáºn Äùng Äùng vá»i cô váºy mà giá» lại Äá»i vá»i cô nhÆ° váºy, Tuá» ÄÆ°á»ng không thá» lý giải Äược.
Cô xúc Äá»ng nói:
” Em không sao, chắc là do Äói.”
” Äói?” Cái là do nà y khiến Tiêu Äình cảm thấy buá»n cÆ°á»i, trÆ°a nay cô Än má»t bữa no nhÆ° váºy mà giá» Äã kêu Äói, nhÆ°ng anh cÅ©ng không há»i, vá» vá» Äầu cô nói:
” Váºy bây giá» Äi Än cÆ¡m, Äứng dáºy nà o!”
Tiêu Äình ÄÆ°a tay nắm tay Tuá» ÄÆ°á»ng dẫn cô ra ngoà i.
——————-
Tg: Có nhiá»u bạn nói vá»i tá» rằng truyá»n tá» lâu ra chap quá chá» Äến mòn má»i, chÃnh tá» cÅ©ng biết là lâu, có thá» do tá» chÆ°a thá»±c sá»± dà nh nhiá»u thá»i gian cho truyá»n vì thá»±c sá»± cuá»c sá»ng của tá» còn rất nhiá»u viá»c khác nữa
Cho nên sau khi nghÄ© lại tá» Äã quyết Äá»nh Äá» trạng thái on going ( nhÆ° hiá»n tại) Äá» má»i ngÆ°á»i cân nhắc kÄ© trÆ°á»c khi thêm và o thÆ° viá»n.
Hiá»n giá», vá»i tá» Ãt nhất cÅ©ng cần 2 ngà y má»i xong 1 chÆ°Æ¡ng (bá» ra khoảng 6 tiếng), Äấy là thá»i Äiá»m chÄm viết nhất, tá» nghÄ© má»t phần cÅ©ng do công cụ của tá» không phải là má»t chiếc máy tÃnh mà là Äiá»n thoại nên tá»c Äá» cÅ©ng cháºm hÆ¡n:)
(Äấy là tá» còn muá»n tạo ra má»t câu chuyá»n khác lắm nhÆ°ng nghÄ© Äế truyá»n nà y hÆ¡n má»t nÄm rá»i vẫn chÆ°a hoà n thà nh nên cắn rÄng kìm nén:()
Bây giá» là cuá»i tháng 9, tuy không thá» chắc chắn Äiá»u gì nhÆ°ng tá» nghÄ© sẽ cá» gắng Äá» câu chuyá»n nà y Äi Äến há»i kết trong nÄm nay.
Cảm ơn!