Trong thư, phía dưới cùng, Thất hoàng tử cường điệu viết lại dư luận của bá tánh dân gian lúc ấy. Con nối dõi hoàng gia thưa thớt, không người nối nghiệp, Thái Tử không phải thuận theo ý trời, không thể ngồi lên Đế vị.
Quý Vân Lưu cầm thư, từ trên xuống dưới, cẩn thận nhìn lại một lần.
Ý của Thất hoàng tử là, kiếp trước, sau khi thiếp thất Thái Tử mang thai, sau đó lại bị sẩy thai vào ngày sinh của Hoàng Đế... Mà một đời này, bởi vì Thái Tử và Nhị hoàng tử náo loạn bất hoà, "dẫn tới" sau đó, Thái Tử giải tán hết thảy oanh oanh yến yến Đông Cung, cho nên, đến lượt thiếp thất của Nhị hoàng tử "mang thai" con nối dõi hoàng gia... Ước chừng cũng phải đợi đến ngày sinh của Hoàng Đế, đứa bé "sẩy" mất, lại khiến dư luận của dân chúng nổi lên lần nữa. Nói hoàng gia ngay cả người thừa kế cũng không có, không phải mệnh trời, muốn hoàng gia thoái vị?
Cho nên, tổng kết mà nói, chính là có người muốn nương dư luận dân chúng dựng chuyện?
Quý Lục híp híp mắt, gọi Cửu Nương tới hỏi xem còn bao lâu đến sinh nhật Hoàng Đế. Mỗi năm ngày sinh của Hoàng Đế Đại Chiêu, một vài nước nhỏ xung quanh đều muốn đến thăm viếng, Cửu Nương tự nhiên sẽ biết là khi nào. Chính là ngày Đại hàn* ba tháng sau.
*Đại hàn: là một tiết khí, thường bắt đầu vào 20 hay 21 tháng một (dương lịch).
(Nguồn: Wikipedia)
Còn ba tháng... Quý Vân Lưu tính toán bụng của biểu cô nương hiện giờ. Nói như vậy, phải chờ tới hơn bốn tháng mới làm nàng ta "sẩy thai"?
Vấn đề là, biểu cô nương hiện giờ căn bản không hề mang thai, trong tình huống nàng ta không biết, phải dùng biện pháp gì có thể làm nàng ta cảm thấy bản thân mang thai hơn bốn tháng ...
"Cô nương?" Cửu Nương đứng một bên, xem chủ tử nhà mình nghiêng đầu, cổ dường như đều sắp vặn rớt, không khỏi mở miệng hỏi một câu, "Người suy nghĩ cái gì? Là đang nghĩ đến việc muốn chuẩn bị thọ lễ gì cho Hoàng Thượng sao ạ?"
"À," Quý Vân Lưu nói, "Ta suy nghĩ tiện nhân đều làm ra vẻ như thế nào..."
Cửu Nương chớp hai mắt, đang có chút ngơ ngác, lại nghe cô nương nhà nàng ngồi chỗ đó tự mình thở dài nói: "Ai, chỉ cần là nữ nhân, đều khó tránh khỏi làm ra vẻ. Ngươi xem, ta cô nương nhà ngươi không hèn cũng có chút làm ra vẻ."
Cửu Nương: ...
Ta ngược lại cảm thấy người không làm ra vẻ thế nào, nhưng mà... Thật sự rất hèn!
Có Thất hoàng tử phân tích, lục nương tử cũng không chuẩn bị khoanh tay đứng nhìn. Dù nói thế nào, sau này nàng cũng là con dâu hoàng gia, chồng nàng còn tính toán ngồi lên ngôi vị Hoàng Đế mang mũ phượng cho chính mình. Nếu để dân chúng vì chuyện thiếp thất giả mang thai lật đổ vương triều, vậy thật là buồn cười!
Quý Vân Lưu thay đổi xiêm y, chải tóc, trong tiếng khua chiêng gõ trống đỡ nhị nương tử tới chỗ cửa trong. Đây là lần đầu Quý Vân Lưu nhìn thấy con trai thứ ba của phủ An Hầu. Người nọ góc cạnh rõ ràng, hàng mày đen rậm, thật sự cũng không phải người không có khí vận.
Một đôi tân lang tân nương chạm mắt, từng người mỉm cười.
Như vậy là tốt rồi. Vị tỷ tỷ này của nàng cũng không phải người không có phúc. Nếu hai người từng người vừa lòng, vậy đoạn nhân duyên này hẳn cũng sẽ mỹ mãn.
Nhị nương tử lên kiệu hoa, Trần thị đỏ hốc mắt. Quý Lục đỡ Trần thị an ủi trong chốc lát, sau đó trở về viện của nàng. Cảm thấy nhàn rỗi, nàng bèn cho người đi Tần phủ mời Tần nhị nương tử.
Những ngày gần đây, Tần nhị nương tử cũng bận đến chân không chạm đất, một lát cũng không nhàn rỗi. Hôn sự của nàng ấy và Ninh Mộ Hoạ đã đến gần. Bên này nàng ấy phải chuẩn bị đồ thêu, bên kia cũng đang bận rộn học tập việc nội trợ trong ngoài. Nàng ấy vốn dĩ không nghĩ tới chính mình sẽ gả cho Ninh Mộ Hoạ, bởi vậy việc nội trợ, tất cả đều do mẫu thân và nhị thẩm xử lý.
Tần tướng coi Tần Thiên Lạc như châu như bảo, cũng chưa từng nghĩ tới sẽ gả nữ nhi duy nhất nhà mình cho đích trưởng tử nhà cao cửa rộng, chống đỡ toàn bộ môn hộ. Nghĩ tới nghĩ lui, Tần tướng còn từng suy xét Tạ Tam, bởi vì ở Tạ phủ, Tạ Phi Ngang chính là tiểu nhi tử đại phòng, toàn bộ Tạ gia lại không dựa vào hắn. Chỉ cần tuỳ tiện kiếm một chức quan nhỏ, Tạ gia không ngã, nữ nhi nhà mình an ổn qua một đời là được. Nào ngờ Tạ Phi Ngang đạp trúng vận cứt chó gì, thế mà đỗ Trạng Nguyên, Tần tướng bèn vội thu hồi tâm tư gả thấp nữ nhi. Hiện giờ, Tần nhị nương tử được Hoàng Đế tứ hôn, hôn sự này bản thân nàng ấy lại vô cùng vừa ý. Vì phủ Ninh Bá, Tần tướng tự nhiên cũng muốn phu nhân dạy dỗ nữ nhi chuyện thế thái nhân tình nhiều hơn.
Thu được lời mời của Quý Vân Lưu, nhị nương tử buông chuyện trong tay, đi đến Quý phủ.
Bầu không khí mừng rỡ bao phủ Quý phủ. So với mọi người trên mặt đều cười đến tít mắt, dáng vẻ Quý Vân Lưu lại có phần tâm sự nặng nề. Nhị nương tử thấy nàng một tay chống cằm, ngồi dưới gốc hoa quế vàng rực bèn đi qua vài bước, ngồi vào bên cạnh nàng, cười nói: "Một mình ngồi hao tổn tinh thần, sư cô bà có chuyện gì mà tâm tư nặng nề như vậy? Chẳng lẽ là nhớ Mục Vương điện hạ?"
"Ừm, là nhớ hắn." Quý Vân Lưu cũng không phải phủ nhận. Dù sao đối phương là tài xế già giống như mình, "Có điều nhớ cũng vô dụng, lại không giống như ngươi và Ninh biểu ca, qua mấy tháng nữa sẽ thành thân, ôm ấp hôn hít thế nào cũng không có vấn đề gì."
"Hoá ra sư cô bà thấy tỷ tỷ xuất giá, nên hận gả à..." Nhị nương tử cười hì hì nói: "Dù ta và Ninh thế tử ôm ấp hôn hít, sư cô bà người cũng đều nhìn không thấy. Người đừng lo lắng ta sẽ dùng việc này khoe khoang trước mặt người."
Quý Vân Lưu quay đầu qua, yết hầu nghẹn một ngụm máu. Ai, sư môn bất hạnh!
"Hôm nay tìm ngươi đến đây là có chuyện đứng đắn." Quý Vân Lưu che mặt, né đi gương mặt khoe khoang thiếu đánh kia, "Ngươi có thể đến Thái Y Viện một chuyến, sau đó mang một cọng tóc của vị ngự y tên là Thượng Quan Giang đến cho ta hay không?"
"Sư cô bà," Nhị nương tử lắp bắp kinh hãi, cũng không nói những chuyện không đứng đắn nữa, "Người muốn tóc của Thượng Quan đại nhân làm gì?" Nàng ngẫm nghĩ, "Chẳng lẽ, người muốn làm pháp với Thượng Quan ngự y? Chuyện thế nào, người muốn làm đạo pháp gì với Thượng Quan đại nhân?"
Quý Vân Lưu cũng không gạt nàng ấy, nói ra chuyện của Tống Chi Hoạ, lại nói đến thư của Thất hoàng tử và phỏng đoán của chính mình: "Ta muốn biết, rốt cuộc là Thượng Quan ngự y muốn giấu giếm chuyện Tống di nương mang thai là giả, hay có người ở sau lưng giả thần giả quỷ."
Nếu thật sự khiến Tống Chi Hoạ trong tình huống không hiểu rõ, mang thai đến hơn bốn tháng rồi "sẩy thai", vậy chỉ có một loại phương pháp, chính là dùng cổ làm phình bụng.
Nhị nương tử nghe Quý Vân Lưu nói xong, càng cảm thấy chuyện này ly kỳ khúc chiết: "Ý người là, Tống di nương của Cảnh Vương rõ ràng không mang thai, nhưng toàn bộ vương phủ, thậm chí ngay cả Thượng Quan ngự y đều nói nàng ta mang thai, còn truyền tới tai Hoàng Thượng?" Nàng ấy thật sự nhìn không ra chân tướng, "Thất hoàng tử lo lắng Tống di nương sẽ đẻ non vào ngày sinh của Hoàng Thượng, dư luận dân chúng sẽ nói Thiên gia không có con nối dõi, không thể tiếp tục thuận theo mệnh trời... Một khi đã như vậy, nếu chuyện này thật là một hồi âm mưu đoạt vị của phản tặc, vì sao không để Thái Tử Phi Tô thị mang thai giả, sau đó khiến nàng ta đẻ non trước mặt Hoàng Thượng? Thái Tử Phi không thể giữ được con nối dõi, không phải càng có thể khiến người tin tưởng chuyện này? Một thiếp thị dù quý tới đâu, cũng chỉ là thiếp!"
"Bởi vì không cài người vào được..." Quý Vân Lưu phân tích, "Nếu thật là phản tặc an bài âm mưu như thế, Thái Tử Phi và Đổng thị, đồ trong viện bọn họ nhất định đều trải qua tầng tầng trấn ải, người ngoài căn bản không nhúng tay vào được, cho nên chỉ có thể xuống tay từ thiếp thất. Mà người trong viện Thái Tử lại toàn bộ bị giải tán sạch..."