" Ừm tao nhớ rồi "
Tuyết Nguyệt nói chuyện xong xuôi liền bỏ điện thoại của mình vào lại túi xách rồi bước đi.
Người lúc nãy mà Tuyết Nguyệt nói chuyện chính là Hạ An là cô bạn thân của Tuyết Nguyệt.
Tuy hai đứa là bạn thân lâu năm nhưng gia thế của Hạ An chẳng phải dạng vừa gì.
Hạ An là con gái cũng là vị tiểu thư duy nhà của Dương gia, từ nhỏ Hạ An đã sống trong nhung lụa, Hạ An chẳng cần phải động tay động chân đến việc nhà vì mấy việc đó đều có người giúp việc làm tất.
Tuyết Nguyệt còn nhớ vào năm đầu cấp 3 vừa đặt chân vào ngôi trường mới nên Tuyết Nguyệt chẳng thể thích ứng ngay.
Thậm chí Tuyết Nguyệt có phần sợ hãi người lạ và có lần Tuyết Nguyệt bị mấy đứa ở trong trường bắt nạt may mà có Hạ An đứng ra che chắn bảo vệ Tuyết Nguyệt.
Trong trường mới chẳng ai muốn chơi cùng với Tuyết Nguyệt cả vì Tuyết Nguyệt xuất thân từ gia đình khá giả chẳng thuộc vào gia tộc lớn nào cả.
Trường mà Tuyết Nguyệt theo học lại là ngôi trường quốc tế nổi tiếng và có rất nhiều gia tộc lớn nhỏ cho con vào đó học.
Còn Tuyết Nguyệt chỉ là may mắn được nhận học bổng nên mới được vào đó học, nhiều người học trong đó chẳng muốn thân với Tuyết Nguyệt mà còn nói xấu thậm tệ.
Cũng vào ngày Tuyết Nguyệt bị bắt nạt ấy mà Hạ An đã đứng ra bảo vệ Tuyết Nguyệt.
Lúc đó Tuyết Nguyệt rất biết ơn Hạ An cũng từ đó cả hai cũng dần thân nhau hơn, mỗi khi Tuyết Nguyệt bị bắt nạt cũng là do Hạ An đứng ra bảo vệ.
Và rồi Hạ An và Tuyết Nguyệt đã chơi thân với nhau cũng từ đó đi đâu làm gì cũng phải có nhau.
" Nguyệt Nguyệt bên này nè mau lại đi "
Tuyết Nguyệt vẫn còn mãi trong suy nghĩ mà không biết mình đã đến vào trong quán.
Và Tuyết Nguyệt bị một giọng nói có phần tinh nghịch vang lên cất tiếng gọi.
Tuyết Nguyệt liền nhìn sang hướng có giọng kêu liền thấy một thiếu nữ mặc đồ công sở bộ đồ đó khiến cơ thể thiếu nữ đó trở nên xinh đẹp gấp bội.
Tuyết Nguyệt nhanh chân bước đến gần nơi thiếu nữ đó ngồi.
" Nguyệt Nguyệt sao mày lâu thế! Mày có biết là tao sắp vào làm rồi không? "
" An An tao xin lỗi tại tao do suy nghĩ nên mới đi chậm "
Thiếu nữ đó liền cất giọng hờn dỗi mà nói với Tuyết Nguyệt
" Mồ...thật là sao này nhớ nhanh nhanh đấy, tao đi làm rồi nên rất ít thời gian bên cạnh mày khó khăn lắm tao mới thức sớm để gặp mày đó "
" Rồi rồi...đừng giận nữa là lỗi do tao chầu nước hôm nay để tao trả "
Thiếu nữ đó chính là Hạ An...Hạ An nói giọng trách móc nhẹ với Tuyết Nguyệt.
" Được tạm tha cho mày vậy. Mày quyết định đi xin việc ở đâu chưa? "
" Tao vẫn chưa đang đi kiếm thấy nào hợp thì nộp hồ sơ vào xin vậy "
" Mày thật là sao lại vô tư thế chứ không biết, phải chi nơi tao làm còn tuyển tao đã đem mày vào làm chung với tao rồi "
Hạ An nói với giọng thất vọng và ánh mặt tội lỗi nhìn Tuyết Nguyệt.
" An An không sao đâu tao cũng có thể tự đi xin việc làm mà với cả tao cũng muốn mình tự kiếm việc bằng thực lực của mình "
Tuyết Nguyệt nắm lấy tay Hạ An.
" Vậy nên mày đừng có làm như đó là lỗi của mày nữa biết chưa "
" Ừm tao biết rồi..."
" Sắp vào giờ làm rồi đó mày mau đi đi kẻo trễ bị la đấy "
" Được...vậy tao đi đây "
Hạ An đứng lên định bước đi thì đột nhiên quay đầu lại nhìn Tuyết Nguyệt.
" Nguyệt Nguyệt nếu mày có xin được việc làm mà có ai ức hiếp mày cứ nói tao biết tao sẽ vặn đầu nó thay mày "
Tuyết Nguyệt nhìn thấy ánh mắt rực lửa và kiên định mà không khỏi cười nhẹ.
" Ừm tao biết rồi mày yên tâm đi với lại lớn hết rồi không ai rảnh mà bắt nạt người khác đâu "
" Nguyệt Nguyệt mày đừng có khờ vậy dù là ở đâu cũng sẽ bị bắt nạt được nên vẫn cẩn thận là tốt nhất "
" Tao nhớ rồi mày yên mau đi làm đi "
" Nhớ là ai bắt nạt mày cứ nói cho tao nghe đấy nha tao đi đây tạm biệt mày "
Hạ An chạy đi vẫn không quên hôn gió cô bạn thân của mình.
Tuyết Nguyệt nhìn cảnh đó mà khẽ cười bất lực, nhìn điều đó làm Tuyết Nguyệt rất vui khi có người bạn như thế.
Hạ An tuy là con nhà giàu nhưng Hạ An vẫn phải đi làm như bao người bình thường khác.
Bởi vì ba mẹ Hạ An muốn Hạ An đi làm học hỏi trước kinh nghiệm rồi mới quay về tiếp quản tập đoàn.
Vì vậy mà Hạ An phải đi làm chứ không phải ăn không ngồi rồi như các tiểu thư đài cát khác.
Sau khi Hạ An đi mất Tuyết Nguyệt cũng đứng lên tính tiền nước rồi bước ra khỏi quán đó.
Tuyết Nguyệt đi được một khoảng không xa liền thấy thông báo rằng gần đó có một tập đoàn lớn đang muốn tuyển trưởng phòng nữ.