Sự Thật Khó Tưởng (Tiếp)
Ấy chết mau mau quay lại phía nó đi thôi. Máu đang chảy ra.. Trong cái mũi tên bóng tối sượt qua kia có chất khiến cho máu không đông lại được. Giống như là cái hất dịch có trong nước bọt của con đỉa vậy ấy ( đúng là cùng họ hàng phết)
Nó giờ thì chẳng cảm giác được cái gì hết á! hẳng đau gì cả. Giờ như một băng nữ vậy. Đôi môi đỏ mọng giờ cũng đã nhạt màu dần rồi. Thiên chua xót, cay đắng lấy tay giữ vào cái vết thương ( Tay ó hợp vệ sinh không đây??) Nó bất động a ~.
Rồi không biết từ đâu ra tay Minh xuất hiện một cái lọ thuốc gì gì đó. Chắc là thuốc hữa trị cũng nên. Lấy lọ thuốc rắc thẳng lên vết thương đầy máu kia. Vết thương dần dần lành lành lành và lành lại trong nháy mắt. Máu biến tan đi đâu hết rồi. ( Thật là ảo quá đi!)
Thiên tay lại còn tự tạo ra nước rửa sạch máu của nó dính trên tay ậu. Máu + nước trên tay Thiên rớt xuống, chưa kịp xuống đất vẹn toàn thì đã bốc hơi!!! Thật Khó Mà Tưởng Tượng a ~