Lạc La vội vã trở về vì email nhắc nhở của Trình lão sư. Hôm sau tại thí nghiệm thất gặp được nàng, Trình lão chỉ gật đầu, vẻ mặt không biểu cảm càng khiến Lạc La càng xấu hổ.
Nàng làm lão sư thất vọng.
Trình lão biết nàng tuy không phải nghiên cứu này khối liệu lại vẫn có một cổ ngoan kình, nghiêm túc, không đủ tài năng nhưng đủ chăm chỉ, ngược lại là học trò được hắn đối xử hoà ái nhất trong số nghiên cứu sinh dưới tay.
Lần này, nàng nổi tiếng quá nhanh, vận may vẫn luôn tiếp tục đi tới, càng khai càng hồng. Trong tay lại nhờ vài lần thăng cấp mà tiền bạc không lo. Con người, một khi danh lợi song toàn thường dễ buông xuôi bản thân, lạc trong tận hưởng.
Lạc La đáng xấu hổ, trở thành danh lợi lạc lối một viên.
Suốt một tháng, nàng trường học cũng không hồi, càng đừng nói tới thí nghiệm thất. Trình lão kết thúc dự án từ vùng núi trở lại, học trò mất tích, nghiên cứu dậm chân tại chỗ. Khỏi nói có bao nhiêu tức giận.
Lạc La bị lão sư lãnh đãi suốt một tuần, nếu không phải nàng đẩy sở hữu công tác, lợi dụng không gian có bàn tay vàng - thời gian chênh lệch, nhanh đuổi chậm đuổi hoàn thành chuyên đề đúng hạn, chất lượng tại tuyến, chỉ sợ Trình lão đổi người tâm đều có.
Kết quả nghiên cứu nộp lên, Lạc La chỉ còn một bài báo quốc tế cần hoàn thành liền đủ tiêu chuẩn nộp hồ sơ xin tài trợ cho đề tài khoá luận tốt nghiệp.
Lúc này mới xem như có thời gian tạm hoãn khẩu khí.
"Hệ thống, chúng ta nói chuyện." Lạc La 1003 cũng không gọi, nghiêm túc ngồi trên sofa, giống như trước mắt thực sự có "người" ngồi.
"Ký chủ, thỉnh nói."
"Sau này những may mắn như bìa mặt có thể giảm bớt không?"
"Ký chủ muốn nói chuyện này?"
"Không thì ngươi cho rằng sẽ nói tới chuyện gì?"
"... Yêu cầu này có thể xem xét."
Cái gì gọi là xem xét? Thế đạo này, đến việc thiếu điểm nổi tiếng, thiếu kiếm điểm tiền còn khó khăn vậy sao?
"Thiện ý nhắc nhở, dựa vào thành tích thăng cấp và giữ vững bản tâm của ký chủ hiện tại, bảng bình xét nhiệm vụ giả tiềm năng ngài đã nằm trong top10. Hệ thống đều dựa vào năng lực của ký chủ mà phân phối tài nguyên. Ngài tài nguyên hiện có là bao nhiêu nhiệm vụ giả mong ước đều mong ước không tới. Nếu tiêu giảm tài nguyên, nhiệm vụ bị ảnh hưởng sẽ là tổn thất cho AlphaZ tinh, vì vậy đề xuất của ký chủ hệ thống trước tiên ghi nhận."
Nói dài như vậy, chính là bảo nàng ngoan ngoãn mà hồng, tranh thủ tiếp tục làm nhiệm vụ.
"Được, vậy chuyện của Linz là thế nào?"
"...."
"1003?!"
"Ký chủ, ngài sao lại hỏi tới chuyện này?"
"Ngươi nghĩ ta sẽ dễ dàng quên bản thân bị ngươi hố một vố như vậy?" Lạc La nheo mắt, hừ lạnh.
"Ngài... Thành thật xin lỗi, đây là ẩn tàng nhiệm vụ, tự động khởi động khi ký chủ tới Thuỵ Sỹ. Nhiệm vụ yêu cầu ký chủ tuỳ cơ ứng biến, hiển nhiên, ngài làm rất tốt."
Lạc La phút chốc tạc mao, thô khẩu khai mắng.
"Mẹ nó ngươi lừa trẻ con đâu ngươi? Ẩn tàng nhiệm vụ? Cưỡng chế tiếp nhận? Lần này ta đi rồi cứt chó vận mà hoàn thành nhiệm vụ? Lần sau đâu? Ta không may mắn như vậy, nhiệm vụ thất bại sẽ chịu trừng phạt gì? Các ngươi cưỡng ép ký chủ nhận nhiệm vụ ẩn như vậy, ngoạn ra mạng người ai tới bồi?"
"Nhiệm vụ sẽ không làm nguy hại tới tính mạng ký chủ? Nếu có, hệ thống có công năng giải cứu, tuyệt đối đảm bảo an toàn tính mạng cho ký chủ trong khi thực hiện nhiệm vụ."
Lạc La nghe âm thanh máy móc không hoảng không vội giải thích, cơn tức càng lớn.
"1003, ta cũng thiện ý nhắc nhở ngươi một lần, chúng ta là quan hệ cộng tác. Hoặc là ngươi đưa nhiệm vụ công khai, hoặc là chúng ta hiện tại liền giải ước. Ta tuyệt đối không chấp nhận cưỡng ép ẩn tàng nhiệm vụ." Nghĩ trong chốc lát liền bổ sung "Cũng không chấp nhận quá giới hạn tư tưởng nhiệm vụ!"
Trước đây nàng luôn mang tâm thái ngoạn nhi thực hiện nhiệm vụ, hiện tại lại bị chó má hệ thống khai quải ẩn tàng nhiệm vụ. Đây không khác gì đem một quả bom đương gối ôm, nàng ngoạn không nổi. Đã vậy liền một lần giải quyết, lời tuyệt tình nói trước, tránh cho sau này tư tưởng bất đồng lại phát sinh xung đột.
"Khiến ngài tức giận, là lỗi của hệ thống. Điều kiện ngài đưa ra, hệ thống đồng ý, cũng tặng ngài một phần lễ vật làm quà tạ lỗi. Ký chủ thỉnh ký nhận."
1003 ngoài ý muốn dễ dàng đồng ý, ngược lại khiến Lạc La có cảm giác bản thân chuyện bé xé to, khí đều không có chỗ phát. Chỉ đành hầm hừ điểm vào "xác nhận".
Không ngoài dự đoán, hệ thống chính là chọn theo nàng thích mà đưa lễ. Một lần tạ lỗi liền dâng lên lì xì 10 triệu. Âm thanh tài khoản nhảy số phút chốc khiến cơn tức của Lạc La tan hơn phân nửa.
"Chúng ta nói rõ rồi a, sau này ẩn tàng nhiệm vụ không tiếp, nhiệm vụ đều cần dựa vào giới hạn tư tưởng và đạo đức của ta đến quyết định. Không được phép đổi ý!"
Thoả thuận cùng hệ thống xong, Lạc La lập tức mãn huyết hồi sinh, gọi xe đi nhà mới. Phía trang trí nhà đã thu đội được nửa tháng, nàng lúc đó còn đang một bên gõ chữ một bên quan sát kính hiển vi, thời gian gội đầu cũng không có, càng đừng nói tới nghiệm thu.
Hiện tại có rảnh liền tranh thủ tới xem nhà mới trang hoàng ra sao.
Ông chủ đội thi công đã gửi ảnh chụp cho Lạc La nhưng tận mắt chứng kiến phòng ở xếp đặt theo ý mình vẫn khiến nàng không tránh khỏi hưng phấn.
Lại qua một tháng nữa, mùi sơn bay hết, trước Tết dương, Lạc La chính thức chuyển nhà.
Ba mẹ nghe nói con gái mua phòng, còn một hơi mua 2 thì vừa mừng vừa lo. Lạc La tuy là trưởng nữ, lại từ nhỏ được bao bọc, đại học đều không cần ra ngoài làm thêm. Sau đó tốt nghiệp, đọc nghiên, đều là bố mẹ ra tiền, nàng 23 tuổi, một phần chính thức công việc đều chưa từng đương qua.
Bây giờ vừa ký hợp đồng người mẫu vài tháng đã lên bìa mặt, từ hàng xóm xung quanh đến họ hàng hai bên đều biết con gái nhà họ Lạc trở thành người nổi tiếng rồi.
Qua không bao lâu lại nghe nói con gái mua phòng. Lạc ba Lạc mẹ một bên cảm khái giới giải trí thực sự dễ kiếm tiền như vậy? Một bên lại lo lắng con gái gặp phải mấy chuyện tiềm quy tắc, được kim chủ nào đó bao nuôi.
Đều là phim truyền hình gây hoạ a!
Lạc La sợ giải thích không thông, đành nói dối hai phòng đều là phó trước khoản, sau này vẫn cần dựa vào nỗ lực làm việc kiếm tiền bổ thượng, nhà ở không biết bao giờ mới chính thức là của mình đâu.
Lạc ba nghe vậy trái tim nhỏ bé cũng đặt xuống rồi, vuốt tóc đại nữ nhi lời nói thấm thía dặn nàng hảo hảo công tác, cũng đừng quên công khoá. Lại càng không được để giới giải trí làm cho hoa mắt, làm ra những chuyện mất mặt nhà họ Lạc. Tiền cứ chậm rãi kiếm, không đủ có ba ba lo, tuyệt đối đừng vì tiền mà khiến bản thân mệt ra tốt xấu tới.
Mẹ Lạc cũng thêm lời, dặn nàng ăn uống đầy đủ, đừng vì đương người mẫu liền biến mình thành đói ăn. Học tập người mẫu ngoại quốc, nhân gia đều là gầy nhưng cơ thể cân đối, nào giống trong nước, đương người mẫu ai nấy đều so với que củi có liều mạng.
Lạc La không dám cãi, người mẫu ngoại quốc duy nhất mẹ Lạc biết là những thiên thần nội y của VS show, người ta là siêu mẫu quốc tế có chế độ riêng, tiêu chuẩn riêng. Còn lại đã là người mẫu ai lại không gầy, bất kể ngoại quốc hay trong nước, muốn đương người mẫu đều phải đạt những tiêu chí rất khắt khe về hình thể.
Con gái ngài bất tài, bản thân tư chất chưa đủ để đương người mẫu tẩu tú, cũng không có năng lực bỏ đói chính mình, ngài thỉnh phóng tâm.
Lạc La chuyển nhà ngày thứ 2, bình nước nóng bỗng nhiên báo hỏng. May mắn nàng phát hiện sớm, bằng không đêm nay đều đừng mong được tắm rửa.
Phía trang trí nhà nghe nói công trình vừa dùng hai ngày đã xảy ra vấn đề thì liên tục xin lỗi, hứa sẽ cử người tới ngay.
Đúng giờ tan tầm, thợ sửa chữa có lẽ sẽ mất chút thời gian mới tới được.
Lạc La xuống siêu thị trong tiểu khu mua đồ cho bữa tối, mua xong trời bắt đầu hạ vũ, nàng đành trở về nhà trước, tính toán chờ người tới lại đón sau.
"Xin chờ một chút."
Lạc La nghe tiếng gọi bên ngoài, vội ấn nút mở cửa thang máy. Vài giây sau, có người mang theo thùng dụng cụ sửa chữa chạy vội tới, nói tiếng cảm ơn với nàng liền đứng một góc khẽ vuốt nước mưa trên mặt.
Nam nhân rất cao, cuối tháng 11 thời tiết lạnh như vậy nhưng hắn chỉ xuyên một chiếc áo nỉ với áo khoác gió.
Còn may, áo khoác màu đen không thấm nước nên nửa thân trên vẫn tính là khô ráo. Nhưng tóc và mặt không tránh được tai hoạ bị nước mưa xối, có vẻ rất lạnh. Lạc La đứng cạnh đều bị hơi lạnh hắn mang tới xông cho đánh một cái rùng mình.
Ting- phát hiện cao phẩm đối tượng
Tên: Giang Dực Ninh
Tuổi: 30
Trí lực: S
Ngũ quan: 90 ( cao đẳng mỹ nam)
Dáng người: 90 (thân cao 192cm, chiều dài 22cm, hình thể rắn chắc, cơ thể khoẻ mạnh)
Tính năng lực: 93
Lạc La động động ngón tay, có xúc động muốn tấu 1003 răng rơi đầy đất. Chẳng trách bình nước nóng sớm không hỏng muộn không hỏng lại hỏng vào lúc này, thì ra là muốn tạo cơ hội cho Bạch cốt tinh nàng làm thịt tiểu ca người ta.
Lạc La chưa kịp đánh tiếp đón với nam nhân, điện thoại trong túi bất ngờ reo lên, là em gái gọi tới. Xem chừng đã nghe ba mẹ báo tin tốt.
Quả nhiên, vừa chuyển máy liền nghe nàng ở bên kia la hét thất thanh, tỷ tỷ dài tỷ tỷ đoản điên cuồng mà vỗ mông ngựa.
"Được rồi, phòng là mua cho ngươi đỗ đại học tới trụ. Không đỗ, cửa cũng không có, đừng vội vui mừng."
Lần này nàng chuyển nhà, em gái tham gia thi thử không tới được. Bây giờ vừa nghe có món quà lớn như vậy đang chờ, kích động giọng đều lạc.
Nói hai ba câu điện thoại không điện tự động tắt máy, Lạc La lắc đầu cười, tưởng tượng tới em gái ở bên kia hưng phấn lêu to, trong lòng mãn mãn đều là cảm giác thành tựu.
Tới nơi, Lạc La bước vài bước thấy nam nhân không theo kịp nàng, còn bước về phía hàng lang đối diện liền khó hiểu.
"Đại ca, 1902 phòng tại bên này, ta là người gọi sửa bình nước nóng."
Nam nhân quay đầu, có chút ngơ ngác nhìn nàng.
"Nhanh chút, ta còn chờ dùng nước nóng đâu." Lạc La không nhịn được thúc giục.
Hắn chần chừ vài giây, cuối cùng vẫn bước theo nàng.
Lạc La chỉ cho hắn địa phương lắp công tắc tổng, cất đồ vào bếp xong, nhớ tới hắn vừa rồi mắc mưa lại quay lại bếp.
Giang Dực Ninh đang cúi người kiểm tra bảng mạch, chợt thấy có chiếc khăn lông đưa tới.
"Ngươi lau tóc đi, để ướt rất dễ cảm mạo." Nàng đưa khăn, chờ hắn lau xong lại đệ tới một cốc nhiệt khương trà. Giang Dực Ninh thoáng nhíu mày nhìn cốc trà, cuối cùng vẫn nhận lấy.
Hắn biểu hiện ghét bỏ, rõ ràng đối khương vị không mừng, nhưng vẫn lễ phép nói cảm ơn, đem trà một hơi uống hết.
Nam nhân thân cao mã đại, tổng banh một gương mặt, lời nói thiếu thiếu, ngẫu nhiên lộ ra biểu tình lại ngoài ý muốn có chút tương phản manh.
Hắn ở đó loay hoay một hồi, bình nước nóng liền bật lên được. Lát sau bắt đầu có nước nóng.
"Thật tốt quá, cảm ơn ngươi." Nàng vui vẻ, "Phí dịch vụ là bao nhiêu vậy?" Vừa hay có thể lấy cớ có được hắn vi tín.
"Không cần." Hắn thu dọn đồ đạc, thấp thấp đáp lời.
"Dù là lỗi của bên thi công các ngươi nên bình nước nóng vừa dùng đã hỏng nhưng ngươi cũng mất công chạy một hồi còn gặp mưa, ta không thể chiếm ngươi tiện nghi được." Nàng kiên trì.
"Không cần." Hắn vẫn kiệm lời như vậy, giày đều xỏ xong ánh mắt ý bảo nàng mở cửa.
"Thôi được, không tính phí dịch vụ vậy ta tip cho ngươi, chúng ta lưu cái liên hệ, sau này có vấn đề gì ta trực tiếp tìm ngươi được không?" Nàng vẫn giơ điện thoại, quyết chờ hắn bằng được.
Giang Dực Ninh thở dài, đem mã cho nàng quét. Vài giây sau liền nhận được lì xì 200.
"Ta tên Lạc La, đại ca ngươi tên gì?"
"Giang Dực Ninh."
"Giang ca, lần này cảm ơn ngươi, sau này có vấn đề gì ta lại tìm ngươi được chứ?" Lạc La tươi cười mở cửa tiễn hắn.
"Ta không rảnh." Hắn nói, thản nhiên như đang nói "Được a", khiến Lạc La có ảo giác, có phải nàng nghe nhầm rồi không?
Giang Dực Ninh thấy nàng ngốc ngốc nhìn hắn, miệng mở ra lại không nói được thành lời, tâm trạng thoáng có chút xao động. Giống như, có chút, vui vẻ.
"Tiểu cô nương, nữ hài tử một mình trụ tiểu tâm một chút, không thể chưa hỏi rõ đã ai cũng mang về nhà, biết không?"
"...A..." nàng khô khốc a một tiếng, mộc mộc nhìn hắn xoay người, đi tới hành lang bên kia, mở cửa nhà 1905, bước vào....
1 giây
2 giây
3 giây
Lạc La đóng rầm cửa, chạy nhanh mở điện thoại đang xung điện trên bàn lên.
Trong đó có 3 cuộc gọi nhỡ và 1 tin nhắn, 1 của chủ đội thi công, 1 của số lạ và 1 của phòng bảo an tiểu khu. Tin nhắn là của số lạ gửi tới, nói rằng hắn đến sửa bình nước nóng nhưng không gọi được cho nàng, bảo an không cho tiến vào, hắn đi rồi.
Vậy nên, vừa rồi Lạc La là đem hàng xóm nhầm thành thợ sửa chữa? Còn tự cho là đúng tip tiền, lưu liên hệ...Aaaa, ông trời, đem nàng một sấm đánh chết quên đi.