Editor: Trân Châu Đường Đen
Beta: Đậu Xanh
*
Điềm Tửu ngồi ở trên giường, trong lòng không khỏi có chút lo lắng.
Một lúc nữa cô nên nói như thế nào bây giờ?
Anh có thể bao nuôi tôi được không?
Tôi chỉ muốn tinh dịch của anh.
Nếu cô nói như vậy, không biết có bị ném ra ngoài giống như nguyên chủ không nhỉ?
Điềm Tửu nắm chặt khăn trải giường dưới thân, nhìn điện thoại đã mở sẵn camera ở bên cạnh, cô vội vàng ấn tắt máy.
Nhớ tới bộ dáng chết thảm của nguyên chủ, cô vẫn còn cảm thấy sợ hãi không thôi.
Lúc Chử Tinh Vân bước vào bèn tháo cà vạt, khuôn mặt thanh lãnh đỏ ửng, hiển nhiên là vừa mới uống rượu xong.
Anh mặc một chiếc sơ mi màu trắng, hai chiếc cúc bên trên cùng đã được cởi ra, để lộ xương quai xanh cực kỳ tinh xảo, cà vạt màu xanh lỏng lẻo treo ở trên cổ, lộ ra vài phần phóng túng.
Mày kiếm hơi nhíu, kết hợp với một đôi mắt phượng hẹp dài, môi mỏng khẽ mím lại, tỏa ra khí lạnh người sống chớ có lại gần.
Nhìn thấy Điềm Tửu ở trên giường, Chử Tinh Vân không khỏi nhíu mày, sau đó rất nhanh mày lại dãn ra: "Cút đi."
Hiển nhiên đã đoán được người phụ nữ trên giường là món đồ chơi do mấy đối tác kinh doanh không có mắt đưa tới.
Ánh mắt rơi xuống chiếc giường mà Điềm Tửu từng ngồi, trong mắt anh hiện lên sự lạnh lẽo.
Điềm Tửu vội vàng nhảy xuống giường, cúi đầu nói: "Rất xin lỗi rất xin lỗi, nếu em nói em đi nhầm phòng, anh có tin không?"
Đôi mắt to ngập nước khẽ chớp, hai má trắng nõn như ngọc đỏ ửng lên, không biết là bởi vì lo lắng hay là do thẹn thùng.
Giọng nói mềm mại giống như một vò rượu mới ủ, khiến cho người say mê.
"Ha." Chử Tinh Vân cười lạnh một tiếng, đôi mắt thâm thúy nhìn cô gái nhỏ xinh xắn trước mặt.
Nơi này chính là phòng dành riêng cho anh, cả tầng cũng chỉ có một căn phòng này thôi, làm gì có chuyện đi nhầm phòng chứ.
Khuôn mặt của Chử Tinh Vân vô cùng lạnh lùng, trên người liên tục tỏa ra khí lạnh, khiến Điềm Tửu sợ đến mức muốn khóc.
Mới tới đây, hoàn cảnh xa lạ này khiến cô rất khó thích nghi.
Lúc Điềm Tửu xoay người định chạy, lại bị Chử Tinh Vân lên tiếng gọi lại.
"Anh, anh có việc gì sao?" Điềm Tửu có chút khẩn trương nắm chặt lấy váy, thút tha thút thít hỏi.
Chử Tinh Vân nhìn cô với vẻ hứng thú, có rất nhiều phụ nữ muốn lên giường với anh, nhưng đây là lần đầu tiên anh thấy một người nhát gan đến vậy.
Chẳng lẽ là dục cầm cố túng [1]?
[1] Dục cầm cố túng: Trong Tam tập lục kế, thì kế thứ 16 mang tên "Dục cầm cố túng", nghĩa là "muốn bắt, thì hãy thả".
"Lại đây." Giọng nói của Chử Tinh Vân cũng lạnh lẽo giống như con người anh vậy.
Điềm Tửu nghe theo bước lại gần, cằm bị Chử Tinh Vân nắm lấy, khiến cô phải ngước đầu lên nhìn anh.
"Tên là gì?" Chử Tinh Vân nhìn chằm chằm đôi mắt của Điềm Tửu, giống như muốn nhìn thấu cô.
"Tống Điềm Tửu." Điềm Tửu cắn môi, không dám không trả lời.
Huhu, Tiểu Thúy nói đúng, đàn ông thật đáng sợ.
Tiểu Thúy là một bụi cỏ nhỏ sinh trưởng ở bên cạnh bản thể của cô ở Yêu giới, sau khi hóa hình còn tới nhân gian dạo chơi một khoảng thời gian. Chẳng qua lúc trở về, cô ấy đã trở nên trầm tĩnh hơn rất nhiều.
Chỉ vẫn luôn nói với Điềm Tửu rằng: Đàn ông bên ngoài rất xấu, kêu cô đừng tin những lời đàn ông nói.
Mới nói vài câu, Điềm Tửu đã ngây thơ "khai ra" mình tên là gì, sống ở đâu, làm việc ở chỗ nào.
Nhìn cô gái nhỏ thẳng thừng "khai sạch", Chử Tinh Vân không khỏi nhếch môi.
Anh cúi đầu, nhìn thấy Điềm Tửu lo lắng nhắm chặt hai mắt, anh bèn cười nhạo một tiếng.
Bàn tay đang nắm chặt lấy cằm của cô nhẹ nhàng buông ra, Chử Tinh Vân dựa vào sô pha, nói: "Nói đi, cô muốn thứ gì?"
Giọng nói của cô gái nhỏ này khiến Chử Tinh Vân cảm thấy rất thoải mái, nếu nó thật sự hữu dụng với bệnh mất ngủ của anh, "nuôi" cô ở bên người cũng không phải là không thể.
Dù sao đối với người muốn được nổi tiếng như cô, những tài nguyên đó anh chỉ cần phủi tay một cái là có.
Điềm Tửu ngẩng đầu nhìn anh: "Em muốn số mệnh của anh được không?"
"Hả?" Chử Tinh Vân híp mắt.
"Chính là tinh dịch." Điềm Tửu cười nói: "Có thể cho em tinh dịch của anh không?"
Chử Tinh Vân xoa huyệt Thái Dương, anh thu hồi câu nói cô gái nhỏ trước mặt không to gan lớn mật giống như những người phụ nữ khác.
Lá gan của Tống Điềm Tửu không hề nhỏ, trái lại nó còn rất to.