Editor: Tịch An
Trên một bãi cỏ rộng lớn không người, sau lưng một cây đại thụ, có một con tuấn mã cao lớn. Từ xa thấp thoáng thấy một nam một nữ, hai người mặc trang phục cưỡi ngựa chỉnh tề, một người cao to đẹp trai, một người yểu điệu dịu dàng.
Nhưng mà đến gần lại một chút, liền có thể nghe thấy tiếng nước "Phụt phụt", còn có tiếng kêu to rên rĩ không cách nào dừng lại.
Hoá ra cô gái nhìn như váy áo chỉnh tề, bên dưới lại bị rách hở đáy quần, lộ ra hơn phân nửa cái mông trắng nõn. Ngay chính giữa hai cánh môi hồng nhạt bị một cây côn thịt thật lớn căng ra, thật khó tưởng tượng khe thịt bé xíu như vậy lại có thể nhét vào đồ vật to lớn thế kia, mật động sũng nước khó có thể nuốt trôi côn thịt lớn, mỗi một lần bị đâm vào đều như một lần khổ hình tra tấn.
"A... Ân a... Quá, quá lớn... Ân a..."
Cố Viện không thể nhìn đến cảnh tượng phía sau lưng, cũng không có lòng dạ nào mà đi xem. Đầy đầu óc cô lúc này đều là vật lạ khổng lồ đột nhiên nhét vào tiểu huyệt, vật lớn nóng như lửa xoay tròn ở bên trong tiểu huyệt mẫn cảm, loại khoái cảm no căng đến cực điểm này tác động mạnh mẽ đến từng sợi dây thần kinh, lực đạo thật lớn đem quy đầu cắm sâu vào trong, cuồng dã lại thô bạo làm cho toàn thân cô run rẩy, vô lực chống đỡ.
Trách không được Lý Tư Tư bị cắm đến ngoan ngoãn nghe lời như vậy, đơn giản vì cự vật này chính là loại lãng nữ yêu thích nhất.
Nhắc đến Lý Tư Tư, Cố Viện không thể không nghĩ đến việc hiện tại người đàn ông đang đ!t mình, là bạn trai của bạn thân, là con rể vàng nhà người ta cất giấu. Cảm giác thành tựu cùng trái đạo đức* song song ập đến khiến cho cuộc hoan ái này tăng thêm nhiều sắc thái cảm xúc khác biệt. (*Nguyên văn là Bối đức 背德 - chỉ việc làm phản bội đạo đức, đi ngược lại chuẩn mực luân thường đạo lý của xã hội)
Cố Viện mang ý xấu nhắc nhở:
"Không thể... Không thể, anh là Tư Tư... A... bạn trai của Tư Tư... Em không thể... Ân a... Em không thích anh."
Nếu như nửa câu trước làm Hình Tranh sinh lòng áy náy, tới nửa câu sau, lòng hắn lại đau xót không thôi. Hắn được như ý nguyện chiếm hữu cô, hương vị hoa huyệt làm hắn nếm trải khoái cảm cực hạn chưa bao giờ có, nhưng hai chữ "không thích" giống như một con dao nhọn, không dính máu, nhưng lại trí mạng.
Hình Tranh chỉ có thể hoàn toàn vứt bỏ đạo đức, đỏ mắt lên phản bác:
"Không thích? Không thích mà cắn chặt đến như vậy? Nước trong dâm huyệt tuôn ra không ngừng, tôi còn chưa gặp qua loại nào vừa chặt vừa dâm như em đấy... Ân hừ... Dâm như vậy, đàn ông bình thường sao có thể thỏa mãn được em? Tiểu Hà có thể thỏa mãn em không?... Làm chết em... Em không thích tôi, tôi cũng muốn làm chết em!"
Hắn nghiến răng nghiến lợi, côn thịt thêm mãnh liệt đâm vào, trong hành lang nhỏ hẹp tấn công trái phải, mạnh mẽ đâm loạn xạ, dương vật vừa dài vừa cứng tùy ý chà đạp nếp gấp non mịn bên trong, bá đạo lại ngang ngược, hiển nhiên là thật sự giận điên rồi, phải khẳng định cảm giác tồn tại của mình.
Cố Viện bị cắm đến mức không thở nổi, khoái cảm giống như thuỷ triều không bao giờ cạn, lên lên xuống xuống, cuốn trôi cả người cô.
"Ân... Ân..."
Rên rỉ trở nên yếu dần, hơi thở mong manh, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể ngất đi.
Hình Tranh chưa bao giờ thao cắm cô gái nào một cách bạo lực đến vậy. Dù sao dương vật hắn đã đủ lớn, lực độ mà mạnh nữa thì chỉ sợ có thể cắm ra mạng người. Thế nhưng hôm nay, Cố Viện khơi dậy tính tình của hắn, làm sao còn lo lắng thương tiếc, côn thịt ở bên trong nghiền nát vách thịt không chừa một chỗ nào, thậm chí chỗ thịt nào càng non càng mềm như nước thì càng bị va chạm ác liệt.
Tư thế cắm vào từ phía sau vốn là muốn chết người rồi, này còn là ngồi trên lưng ngựa. Tay Cố Viện vô thức nắm loạn, không cẩn thận liền túm phải lông con ngựa dưới háng.
Hí vang một tiếng, con ngựa cáu kỉnh đột nhiên bắt đầu phóng về trước.
Hai người đang điên cuồng hoan lạc bị doạ hoảng sợ, Cố Viện hoảng loạn, tim đập nhanh đến nỗi muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
Hình Tranh phản ứng cực nhanh, hạ thấp người xuống khống chế dây cương, bảo vệ Cố Viện an toàn trong ngực mình.
Dù sao cũng là dân chuyên, vài động tác liền trấn an được con ngựa đang phát cuồng, dùng tốc độ chậm rãi đều đều chạy trên cỏ, thành công ngăn chặn mối nguy hiểm.
Cố Viện bình tĩnh lại, phát hiện tư thế mới này làm cho côn thịt của nam nhân đi vào càng sâu hơn, hoa huyệt bởi vì chuyện đột ngột vừa rồi đột nhiên bị đâm thật mạnh, vừa đau xót vừa tê dại, cảm giác muốn tách ra làm đôi.
Giờ phút này, mỗi bước ngựa chạy đều vô cùng xóc nảy, cả người Cố Viện nằm sát xuống. Bên tai truyền đến tiếng gió vù vù, nơi đây là câu lạc bộ tự do, tuy rằng giờ phút này không có ai, nhưng bất cứ lúc nào cũng có thể có người xuất hiện, phát hiện hai người đang làm tình ở trên lưng ngựa.
Ồ, thân phận hai người là huấn luyện viên cùng với học viên / bạn trai của 'bạn thân' cùng với bạn nữ của 'bạn thân'.
Kích thích, khẩn trương, hưng phấn, trái đạo đức... thân thể Cố Viện càng thêm nóng rực, chỗ bụng nhỏ bị côn thịt đâm vào cộm lên, giống như sắp bị hắn đâm xuyên, thân dưới chỗ hai người đang kịch liệt đẩy vào nhả ra tuôn trào chất lỏng làm một mảng yên ngựa đều ướt tới nỗi sáng lấp lánh.
Hình Tranh cúi thấp người một chút, dưới chân dùng sức, thẳng lưng nâng mông, đem côn thịt rút ra xa, lại phối hợp với bước chạy của con ngựa, một cái đâm mạnh vào, theo quán tính rơi xuống, côn thịt trực tiếp tiến thẳng vào hoa tâm.
"Ân a..."
Vì động tác bất thình lình, hai chân Cố Viện kẹp thật chặt lại, kết quả là con ngựa nhận được tín hiệu chạy càng nhanh. Trong tiếng gió phần phật, chim to ngồi mát ăn bát vàng*, theo nhịp chạy tăng tốc, tàn nhẫn đâm vào giống như đóng cọc. (ngồi mát ăn bát vàng: không làm mà hưởng, ở câu này chỉ việc anh không cần động, có ngựa chạy động cho anh rồi, ngồi đó hưởng thụ thôi).
Giống như một vòng tuần hoàn, tốc độ con ngựa chạy càng lúc càng nhanh, dương vật đâm vào cũng càng ngày càng ác, thậm chí nếu có người tinh tế quan sát có thể thấy được bọt nước tung toé trong không trung do cắm rút quá mãnh liệt.
Lại một lần trước khi hai người va chạm, con ngựa nhảy lên lướt qua chướng ngại vật trên đường, tư thế hai nhân vật chính cũng lập tức biến đổi, chim to dùng một góc độ vô cùng kỳ lạ cắm đến điểm mẫn cảm kín đáo khó tìm.
Đại não Cố Viện lập tức trống rỗng, người giống như bị điện giật lại tựa như bị nứt ra, trận kích thích này làm cô nổi hết da gà, bụng nhỏ bắt đầu co rút, nước mắt không tự chủ được tuôn ra, chỉ có thể hoảng hốt xin tha:
"A... Không được, nơi đó... A... Muốn chết... Cầu xin anh, em bỏ cuộc..."
Thật sự là cô sắp chịu không nổi, ngựa chạy vốn là bước cao bước thấp, đồ vật của Hình Tranh lại to lớn, đâm vào lung tung như vậy có ảo giác như hoàn toàn chọc phá bên trong huyệt đạo.
Cô gái cầu xin, Hình Tranh thì lại thấy tận hứng đến mức xưa nay chưa từng thấy, vô số khoái cảm truyền từ xương cùng lên xương cột sống, huyệt nhỏ thịt thật mềm, danh khí trời sinh, mới nhìn thì vừa nhỏ vừa hẹp, cảm giác như căng chặt một chút sẽ nứt vỡ ra, nhưng khi côn thịt tiến vào trong, thịt non lập tức bao bọc lấy, tuy rằng căng chặt nhưng lại co dãn vô cùng, lần đầu đâm vào sẽ cảm giác như sắp rách ra, nhưng cắm lần thứ hai thì lại kịch liệt hút cắn dương vật.
Hắn còn chưa gặp qua thân thể nào có độ mẫn cảm có thể so sánh được với Cố Viện, nước chảy ra làm ướt lên cả lưng con ngựa dưới háng.
Hình Tranh nỗ lực kiềm chế bản thân, lại không có tác dụng chút nào:
"Viện Viện ngoan, em có thể, tiểu huyệt nhịn một chút, cho tôi cắm cắm... Trời ạ... Thật muốn chết trong cơ thể em..."
Hắn nói còn chưa dứt câu, trên lưng ngựa phi như bay, âm thanh "Bạch bạch bạch" lại vang lên như mưa rền gió dữ, Cố Viện gần một tháng không hoan lạc giờ bị cắm đến tê dại vô cùng.
Tốc độ con ngựa rất nhanh, dương vật đàn ông cắm vào cũng nhanh, cùng nhau kết hợp, chỉ có thể miễn cưỡng nhìn thấy chút bóng dáng mờ mờ.
Trước mắt Cố Viện bắt đầu trắng xóa, thậm chí không có cách nào nghĩ đến bất cứ chuyện nào khác, chỉ có thể trong từng lần lại từng lần điên cuồng, không ngừng hưởng thụ lên đỉnh sướng khoái.