Đi qua một con phố hẹp tối lại có mùi thối, tới trước nhà ống nhìn có vẻ rất lâu rồi. Dưới sự hướng dẫn của Phí Tường, lại trèo lên một đoạn cầu thang đã sụt xuống dẫm chân lên bụi đất liền bay lên, chiếc đèn đã hỏng lúc tối lúc sáng, giống như các pha trong phim kinh dị.
"Chính là ở đây" Phí Tường chỉ cánh cửa không đóng chặt của một căn phòng nói, nghĩ tới chủ nhà ở đây, Phí Tường luôn to gan lớn mật không kiêng kỵ gì giờ nói chuyện giọng cũng không khỏi nghiêm túc vài phần.
"Uh? Vào trong thôi" Diệp Thu nói.
"Diệp thiếu…vẫn nên chuẩn bị tâm lý thật tốt" Phí Tường nói.
"Chuẩn bị tâm lý tốt? Ý gì?" Diệp Thu hoài nghi hỏi.
"Hì hì, Diệp thiếu gia vào rồi sẽ biết" Phí Tường toét miệng cười, lộ ra hàm răng trắng bong thẳng tắp.. vừa nhìn là biết dùng kem đánh răng của người da đen ở Vân Nam.
Lúc Diệp Thu định đẩy cửa đi vào, từ trong cánh cửa truyền tới âm thanh khiến hắn tay nắm nắm đấm cửa không khỏi run lên, động tác chuẩn bị đẩy cửa cũng dừng lại, đứng ở cửa im lặng dóng tai nghe.
"… Phần lớn nữ giới thích, đầu tiên bắt đầu từ kinh nghiệm trói buộc, thậm chí có thể nói thế này, nữ giới còn nhỏ từng bị buộc chặt bởi ảo tưởng, lớn lên sẽ xuất hiện nhiều khuynh hướng, thông qua cảm giác trói buộc thân hình và tứ chi hoàn chỉnh, mà thỏa mãn nhu cầu an toàn và ổn định ẩn dưới nô lệ. Bởi vì người bình thường có tự do, cho nên một khi bị trói buộc, sự tôn nghiêm của con người bị cướp đoạt, tất nhiên sẽ sinh ra cảm giác áp bức lăng nhục và nhục nhã. Đây cũng yêu cầu trói buộc phải thiết lập một trụ cột tuyệt đối tín nhiệm".
Có tiếng lẩm bẩm của cô gái truyền ra: "Thưa thầy, chúng ta ra ngoài làm ăn, khách hàng đều là lưu động, trời mới biết được đó là người hay quỷ, chúng ta làm sao có thể tin họ được?"
"Giả dụ, tưởng tượng người đó thành người ở sâu trong lòng các em đủ tin tưởng được." Một giọng ôn hòa khoan hậu khàn khàn trả lời.
"Em hiểu rồi ạ. Em cảm ơn thầy". Cô gái cười ngọt ngào.
"Đừng khách sáo".
Người hỏi người trả lời giống như nghiên cứu thảo luận giữa giáo viên với học sinh trong trường cao đẳng vậy, nếu bạn hoàn toàn không chú ý tới nội dung nghiên cứu thảo luận của họ
"Cách trói thông thường nhất là dây bông hoặc dây thừng. Vừa chắc vừa an toàn, cũng có thể dùng dây mềm, tốt nhất là đừng có sử dụng dây điện, dây thừng nhiều sợi dễ dàng tạo ra các vết hằn rất đẹp, nếu không thích vết hằn, có thể dùng dây đơn sợi, không thích tơ màu trắng, có thể lựa chọn dây thừng hoặc dây tơ màu nhuộm."
"Mỗi sợi dây thừng chiều dài khoảng bảy mét, dài quá trói và cởi ra rất phiền phức…Thường cần chuẩn bị năm tới sáu sợi, hơn nữa chỗ buộc khác nhau, độ vụng khéo cũng khác nhau, ví dụ: quần chữ T, toàn thân trói chặt cần kích thước dây trói giảm dần theo thứ tự, từ 10mm xuống 4mm, những sợi dây này là do các em tự chuẩn bị, lúc khách tới hưởng thụ, không thể mang theo mấy sợi dây bên người được".
"Cảm nhận của mỗi người với trói buộc khác nhau, buộc để đùa bỡn chỗ riêng tư của nô lệ sẽ sinh ra cảm giác nhục nhã, buộc ngược hai tay thêm các dụng cụ tra tấn soi gương lại sinh ra cảm giác áp bức và lăng nhục, sau khi trói lấy roi đánh sẽ sinh ra cảm giác đau đớn. Làm thế nào điều khiển được không khí, đó là bài học tiết sau chúng ta sẽ cùng nghiên cứu. Được rồi, cũng sắp hết giờ rồi, bài học hôm nay đến đây là kết thúc, chúng ta cùng đến khế ước nữ nô một lần."
"Ta sùng bái chủ nhân ta, cơ thể của chủ nhân thần phục cây roi của chủ nhân ta. Ta là công cụ để chủ nhân được vui vẻ."
"Chủ nhân ta có ở trước mặt ta hay không, việc quan trọng nhất của ta là làm cho chủ nhân ta thấy vui vẻ, mỗi ngày ta đi theo người, chủ nhân ta càng ngày càng hiểu rõ tiềm chất của ta."
"Thế nào" Có phải rất kích động không?" Rõ ràng không phải lần đầu Phí Tường tới đây, đã chuẩn bị tâm lý với những tình huống này, thấy vẻ mặt bất thường của Diệp Thu, cười hỏi.
"Khá kích động, lớp đào tạo thế này tốt hơn những cái gia giáo nho nhã bên ngoài nhiều, không biết giá cả có phải rất đắt không" Diệp Thu gật gật đầu.
Lúc hai người đang nhỏ tiếng nói chuyện bên ngoài, cửa phòng bỗng bị người ta kéo ra, sau đó mùi son hồng xộc thẳng vào mũi. Một cô gái ăn mặc gợi cảm, bên ngoài như lộ ra bộ ngực cực lớn và cặp đùi đi qua trước mặt họ. Còn có cô gái kéo Phí Tường xin số điện thoại di động, hỏi hắn làm việc ở đâu, sau này sẽ đi tâng bốc hắn.
Những cô gái này lại coi Phí Tường là vịt, nhưng người ta quả thực cũng không oan uổng cho hắn, hắn vốn chính là cầm thú trong hoa mà, trong hàng này hắn đứng hàng đầu
Tiểu thư đi cặp với vịt, đúng là môn đăng hộ đối.
"Hai người các ngươi biến vào trong cho ta" Người đàn ông giảng bài ban nãy nổi giận quát lên.
Diệp Thu đẩy cửa bước vào, lập tức bị mùi sặc lên trong phòng khiến hắn buồn nôn, đây rõ ràng là mùi hooc môn tự do bốc ra mà.
Ánh mắt Diệp Thu rất nhanh dừng lại chỗ thùng rác ở cửa, một đống rác chất lên như núi, trên cùng quả nhiên có mấy cái bao cao su đã dùng, bên trong còn chất dịch đã đọng lại, dùng đầu gối cũng có thể đoán ra bên trong là vật gì.
"Nhìn cái gì mà nhìn? Ngươi đến đây làm gì?" Người đàn ông lớn tiếng quát, "Có hiểu quy củ không? Muốn học thì phải tới đăng ký nộp tiền, một đại thiếu gia mà ngay cả một cô gái cũng không biết? Chẳng trách cả đời ngươi chỉ có thể làm vịt."
Ánh mắt Diệp Thu lúc này mới chuyển tới người đàn ông đang nói chuyện, ngồi trên một chiếc ghế gỗ, trước mặt còn xếp mấy cái như thế, rõ ràng là những chiếc ghế vừa nãy các học viên lên lớp ngồi, không phân rõ tuổi tác, gương mặt gày gò, thân hình thấp bé, để tóc dài, hơn nữa còn nhuộm màu vàng từng thịnh hàng mấy năm trước. mặc một chiếc áo dài màu xám, ăn mặc không bình thường, nếu lột sạch quần áo trên người xuống, hắn sẽ cực kỳ giống tác giả tiên phong cởi trần tám mươi năm trước Quách Tinh Minh.
"Cháu chào chú Mạc" Diệp Thu biết thân phận của hắn, tất nhiên không thể bị hành vi cử chỉ của hắn lừa gạt, vẻ mặt cung kính gọi.
Ánh mắt người đàn ông áo dài rõ ràng trở lên sắc bén, chăm chú nhìn Diệp Thu nhìn tới, sau khi Phí Tường vẫn đứng ở cửa cũng đi vào trong phòng, hắn cũng mặt không chút thay đổi nói: "Đóng cửa".
Phí Tường vội vàng đóng cửa lại, sau đó cung kính trông coi bên cửa.
Người đàn ông áo dài tìm kiếm trên chiếc bàn bên cạnh một hồi, lôi hết dây trói, nến, …các dụng cụ dạy học ra một bên, lấy ra một hộp thuốc lá và bật lửa đã đè bẹp.
Xoẹt
Người đàn ông áo dài sau khi châm một điếu thuốc, hít sâu một hơi, lúc này đôi mắt lấp lánh có thần nhìn đi nhìn lại trên người Diệp Thu.
Một lúc lâu, người đàn ông áo dài lên tiếng hỏi: "Chưa nghĩ được bước tiếp theo nên làm thế nào?"
"Xin chú Mạc tiếp tục chỉ giáo" Diệp Thu khách khí nói.
Mạc Ngôn, người huynh đệ kết bái với cha của mình, đại thiếu gia Lĩnh Nam Mạc gia, vì chuyện của cha mà chạy bôn ba nhiều năm ở Yến Kinh, sau khi mình tới Yến Kinh, hắn lập tức cho người liên lạc với mình, Phí Tường chính là người liên lạc trong đó. Phí gia, cũng là đại diện lợi ích ở Yến Kinh của Mạc gia ở Lĩnh Nam, ở cái nơi long tranh hổ đấu này có thể trở thành gia tộc bản địa đầu tiên, không hề thua kém các đại gia tộc ở Yến Kinh là bao.
Thậm chí bởi vì nhân tố chư hầu một phương, thế lực của bọn họ còn mạnh hơn một vài gia tộc ở Yến Kinh. Trên có chính sách, dưới có đối sách, nhiều lúc, lợi nhuận của cấp dưới không hoàn toàn khớp với lợi ích của cấp trên
Đại thiếu gia Mạc gia và cha Diệp Trọng được xưng là hai nhân vật kiệt xuất của Yến Kinh, người đàn ông danh hiệu yêu sư mở một lớp bồi dưỡng trong góc này, chuyên dạy các cô làm thế nào để lấy lòng đàn ông.
Nói ra ai có thể tin được?
"Đường của ngươi, nên do ngươi tự đi" Mạc Ngôn liếc Diệp Thu một cái, nói.
"Nhưng điều ta không hiểu là, việc ngươi làm hiện giờ rốt cuộc có ý nghĩa gì? Việc sống chết của cô gái đó có liên quan gì tới ngươi? Ngươi thích phụ nữ như vậy, có thể tới tìm ta, chỗ ta rất nhiều, ngươi muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, hơn nữa còn kinh nghiệm phong phú, bản lĩnh quyến rũ đàn ông loại chim non đó hoàn toàn không thể so sánh được, ngươi thấy thế nào?"
"Chú Mạc, cháu cũng là nhận sự ủy thác của người khác" Diệp Thu nhíu mày, nội dung nói chuyện của chú này đúng là thẳng thắn, giống như người khó chịu bị đinh đâm vậy.
"So với giang sơn, phụ nữ có phải rất không quan trọng không? Ngươi so với Yến Thanh Phong, đã thua trên đường chạy rất nhiều lần" Người đàn ông áo dài vứt đầu mẩu thuốc lá xuống mặt đất, sau đó nhổ nước bọt, sau khi đầu lọc thuốc cháy phát ra tiếng tách tách, liền dập tắt.
Diệp Thu hiểu ý hắn nói, hắn đang trách tiến độ của mình quá chậm. Nhưng có lúc sự việc không dễ dàng như mình tưởng tượng, ở nơi nhạy cảm lợi ích đan xen phức tạp, rút dây động rừng, cạnh tranh quy mô nhỏ của Đằng gia và Lục gia cho tới bây giờ vẫn còn dư âm, tranh đấu giữa mình và Yến gia, không phải cứ giơ tay nhấc chân là có thể giải quyết.
Hắn hiểu sức mạnh của chú Mạc này, cũng chính là hắn ở phía sau thao túng, mình mới trở thành người chấp hành kế hoạch cá mập, cũng thuận lợi có được tấm huân chương bảo vệ quan trọng đó. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Nếu không, Yến Thanh Phong sớm đã cho người tới giết chết mình mấy chục lần rồi.
"Cháu hiểu" Diệp Thu thành khẩn nói.
Mạc Ngôn nhìn Diệp Thu nói: "Cháu biết không? Mạng này của ta là do cha cháu cứu về. Ông mất rồi, cho nên chú vẫn còn bên cạnh cháu, nhưng cháu không được để chú thất vọng, Cũng chính là, cháu không thể để chú chết không có giá nào, vừa nãy chắc là cháu đã nhìn thấy, chú có thể làm được rất nhiều chuyện."
"Cháu sẽ cố gắng" Vẻ mặt Diệp Thu trịnh trọng. Lúc này, hắn không còn cảm thấy trang phục của người đàn ông trước mặt kỳ quái nữa, thậm chí trong lòng còn tôn trọng hắn nữa, hắn quả thực đáng để mình tôn trọng.
"Được, có lẽ yêu cầu của chú quá nghiêm rồi phải không. Chú luôn hi vọng nhanh một chút, nhanh hơn một chút, đợi hai mươi năm rồi, nhưng sau khi biết tin tức của cháu, tính tình đột nhiên trở nên nông nổi, trước đây là tuyệt vọng, bây giờ, cháu đã cho chú chút hi vọng. Diệp Thu, cháu rất ưu tú. Nhưng vẫn chưa đủ giỏi, cháu quá nín nhịn, nín nhịn không sai, nhưng quá nín nhịn sẽ thành yếu thế, lúc đứng ra ngoài, cướp đoạt tiểu đội số 5 về, đó là cha cháu, cũng có thể là cháu."
Cướp tiểu đội số 5 về? Ánh mắt Diệp Thu rực lửa.