Ngày hôm sau.
Sáng ngày hôm nay chính là thời gian mà Xuân Đức đã hẹn với vị thánh tổ của Bàn Long Thành. Nhưng ngày hôm nay hắn không có tự mình đi mà là để cho một khôi lỗi cùng với Bóng Ảnh đi. Đương nhiên con rối kia cũng không khác gì hắn cả, nó giống như một phân thân cấp thấp vậy. Còn hắn thì ở nhà giúp cho các bảo bối(bảo vật) của hắn nâng cao đẳng cấp.
Ngày hôm qua hắn lấy được cực kì nhiều tài nguyên nên tối hôm qua sau khi ăn cơm xong thì hắn đã quyết định nâng cấp cho những bảo bối của hắn, vì số lượng tài nguyên cực kì nhiều nên cần phải có hắn tinh luyện qua mới được, còn nếu như để bảo vật tự cắn nuốt thì cũng được thôi, nhưng sau khi cắn nuốt xong thì phải đợi đến đời mộc thất cũng chưa chuyển hóa xong.
......
Khoảng gần 9h sáng.
Lúc này đây phân thân tạm thời của Xuân Đức cùng Bóng Ảnh đã đi gần tới địa điểm hẹn trước. Trên đường đi cực kì thuận lợi không gặp phải bất kì cản trở nào cả. Tất cả các vị trí canh gác đều chỉ nhìn qua hai người một cái rồi liền cho cả 2 đi qua.
Sau khi đi vào một cánh rừng trúc, đi tới trước một căn nhà trúc thì hai người đã thấy được ông lão họ Lữ cùng sáu ông lão khác uống trà, nói chuyện với nhau. Đứng sau mỗi người này còn có một hoặc hai người trẻ tuổi nữa. Hẳn là hậu bối của những người này, trong số đám người trẻ tuổi thì Xuân Đức cũng nhận ra được một vài gương mặt quen thuộc.
Ngay khi hai người xuất hiện tại nơi đây thì những người khác cũng đã phát hiện ra bọn họ, lúc này những người kia đều đồng thời nhìn về phía bên nay.
Sau khi nhìn thấy người đến là ai thì ông lão họ Lữ cùng những người khác đều đứng dậy chào đón, ông lão họ Lữ lúc này cười tươi nói:
" Nhị vị tiên hữu rốt cuộc cũng đã tới, mời ngồi, mời ngồi."
Phân thân Xuân Đức lúc này cũng chắp tay cười nói:
" Ha ha. Vị có chút việc bận nên bây giờ mới có thể tới được, thật xin lỗi. Mong mọi người bỏ quá cho."
Sau khi khách sáo vài câu thì Xuân Đức cùng Bóng Ảnh lúc này đều ngồi xuống, vừa ngồi xuống thì ông lão họ Lữ đã cười hỏi:
" Đây là con rối mà đạo hữu vừa mới chế tạo ra sao? Thủ pháp thật cao minh, từ khí tức, căn cốt, đạo vận đều mô phỏng y hệt chân thân nếu không phải là ta có phương thức đặc thù thì cũng không thể nhận ra đây lại là một con rối."
Bị đối phương khám phá ra thân phận thì Xuân Đức cũng chẳng lấy gì làm lạ, hắn cười lên ha hả nói:
" Còn không phải đều bị tiên hữu nhìn ra, tạo nghệ con rối của ta vẫn còn quá thấp, quả thực đáng chê cười. Ha ha. Mà không biết các vị này là ai, tiên hữu vì sao không giới thiệu một hai."
Nghe được Xuân Đức đề cập tới bản thân thì mấy ông lão khác lúc này lần lượt lên tiếng, một ông lão bộ dạng hơi gầy, đầu tóc bạc trắng, toàn thân mặc xam y lúc này lên tiếng:
" Tiền bối quá lời rồi, vãn bối nào có cái mặt mũi đó, vãn bối là Long Hoành Thiên, lão tổ đời thứ 7 của Long Gia xin ra mắt tiền bối. Còn người đứng bên cạnh vãn bối đây là gia chủ đương thời của Long Gia, Long Hoành Dương. Hoàng Dương còn không mau ra mắt tiền bối."
Lúc này đây thanh niên có bộ dạng 31 - 32 tuổi gì đó đứng bên cạnh ông lão Hoành Thiên này hướng về phía hai người Xuân Đức cùng Bóng Ảnh cung kính nói:
" Tiểu bối Long Hoành Dương xin ra mắt nhị vị tiền bối."
Xuân Đức lúc này khẽ mỉm cười gật đầu, còn về phần Bóng Ảnh thì mặt không biểu tình ngồi yên bên cạnh.
Tiếp sau đó những người khác cũng lần lượt giới thiệu bản thân. Trong những người ở đây thì có hơn phân nửa là người của các đại gia tộc rồi. Xuân Đức nghe bọn họ giới thiệu thì cũng chỉ là nghe cho có, còn hắn cũng chẳng quan tâm làm gì. Vừa nghe xong thì hắn cũng quên luôn.
Sau màn chào hỏi giới thiệu thì lại đến màn nói chuyện phiếm, hết truyện về tu luyện thì lại đến thế sự hiện tại, hết hiện tại thì lại tới tương lai sau này. Xuân Đức đối với mấy việc như thế này thì cũng không có cảm thấy cái gì cả nhưng Bóng Ảnh thì có chút không chịu được.
Đang lúc mọi người nói chuyện hăng say, vô cùng vui vẻ thì Bóng Ảnh từ đầu đến cuối chưa nói câu nào bỗng nhiên xen vào một câu ;
" Chuyện gì khi khác hãy nói, trước hết bạn chuyện chính đi. Thứ mà hai người chúng ta muốn đã có chưa? "
Bị Bóng Ảnh xen vào một câu thì bầu không khí nơi đây thoáng cái trầm xuống rất nhiều, lúc này đây ông lão họ Lữ cười bồi nói:
" Mãi nói chuyện quên mất việc chính haha, may mà nhờ có Quỷ Ảnh tiên hữu nhắc nhở. Thật sự thời gian có chút cấp bách nên đồ vật chuẩn bị còn chưa đầy đủ, mong tiên hữu thông cảm. Nơi đây có hơn phân nửa đồ vật mà tiên hữu ngày hôm qua yêu cầu. Một lát nữa sẽ có người mang đến phần còn lại."
Vừa nói hắn vừa lấy ra một cái nhẫn chứa đồ tinh mỹ đặt ở trước mặt hai người Xuân Đức cùng Bóng Ảnh. khi ông lão họ Lữ lấy ra chiếc nhẫn này thì những người nơi đây ánh mắt đều đổ dồn lên chiếc nhẫn kia. Xuân Đức lúc này cũng không có cái gì gọi là biểu hiện ngại ngùng, hắn ngay lập tức cầm lấy chiếc nhẫn chứa đồ kia lên, sau đó sử dụng hồn niệm bắt đầu quan sát.
Vừa quan sát vào bên trong thì trong lòng Xuân Đức cũng khẽ động, bên trong số lượng thiên tài địa bảo có thể nói là cực kì khổng lồ, nhiều đến không đếm hết. Ngay cả tiên khí trung cấp cũng có vài kiện, còn về phần tiên thạch thì không phải bàn, phải nói là xếp thành từng núi, từng núi một.
Trong lòng thì Xuân Đức cảm thấy vui mừng vô cùng nhưng mặt ngoài hắn không có biểu hiện ra quá nhiều, sau khi một hồi kiểm tra thì hắn liền ném cái nhẫn chứa đồ qua cho Bóng Ảnh sau đó hướng ông lão họ Lữ cười nói:
" Tiên hữu quả là người giữ chữ tín. Ha ha. Bấy nhiêu đây cũng đủ rồi, phần còn lại cũng không cần mang đến nữa, xem như là để chúng ta kết một cái thiện duyên đi."
Xuân Đức nói vậy cũng không phải vì hắn hào phóng cái gì mà hắn biết nếu có kiên trì thì con cáo già này cũng sẽ không nôn ra nữa đâu. Nếu mà làm quá 2 bên trở mặt thì cũng chẳng được cái gì, như vậy chi bằng thuận nước đẩy thuyền. Cả hai cùng vui vẻ, sau này biết đâu lại có việc cần nhờ đối phương thì lúc đó cũng có mặt mũi mà nhìn nhau nói chuyện.
Ông lão họ Lữ nghe được Xuân Đức nói vậy thì cũng cười lên sang sảng:
" Tiên hữu cũng vậy, ha ha, vậy cái kia xem như là kết một cái thiện duyên đi. Bây giờ tiên hữu chờ đợi một lát, ta đã sai người đi chuẩn bị tiệc rượu rồi. Rất nhanh sẽ được mang lên. Trong thời gian chờ đợi nếu tiên hữu có thể chỉ điểm một chút cho mấy tên tiểu bối một ít thì lại càng tốt hơn. Ha hả."
Xuân Đức lúc này cũng cười tươi nói:
" Không thành vấn đề, không thành vấn đề. Ha ha."