Thời gian trôi nhanh, đại hội cũng đã tổ chức được gần một tháng thời gian. Tuy thời gian đã kéo dài cả tháng nhưng lúc này chỉ mới xong phần đầu mà thôi.
Một tháng này ngày nào Huyết Vận cũng phải đối diện với đám người gọi là thiên tài của Bắc Thần Châu, thực sự mà nói Huyết Vận cảm thấy những người này không khác so với cặn bã là bao, hắn không nói đến tu vị chỉ nói đến tâm tính của những người kia, trong mấy vạn người đi lên chiến đấu hắn chỉ thấy lác đác vài người là tạm được, còn đâu đều là cặn bã.
Đi lên trên chỉ thích phô diễn mấy thứ nhảm nhí, có mấy tên động phải địch thủ yếu hơn thì lại thích hành hạ đối phương, làm đối phương mất hết mặt mũi. Sau đó thì đứng ở dưới võ đài cười lớn như thằng bệnh. Huyết Vận không hiểu đám kia tìm đâu ra cái cảm giác ưu việt khi chiến thắng một kẻ yếu hơn bản thân.
Có lẽ là do buổi tối tu luyện cả đêm nên thần sắc Huyết Vận có chút mệt mỏi, lúc hắn ngồi xuống bảo tọa thì trực tiếp nhắm mắt dưỡng thần không có chú ý tới phía dưới võ đài.
Ở bên cạnh hắn, Tây Môn Lai Phong thấy vậy thì cười nói:
“ Xem ra tiểu huynh đệ không có bao nhiêu hứng thú với màn dạo đầu của thịnh hội lần này à.”
Huyết Vận mở mắt ra, trong đôi mắt hắn toàn là tơ máu, hắn ngáp dài một cái buồn chán nói:
“ Phần dạo đầu này cũng không khỏi quá lâu đi chứ, cũng đã một tháng thời gian rồi, bao giờ mới đến phiên những người có ý tứ đi lên trên.”
“ Ha hả.” Tây Môn Lai Phong cười nói:
“Xem ra tiểu huynh đệ đã không chờ được nữa rồi. Nhưng không sao, hôm nay là ngày mà anh kiệt của sáu đại thế lực của chúng ta tranh tài rồi. Không biết tiểu huynh đệ có muốn tham gia tranh tài, tranh thủ đến một cái thứ hạng tốt.”
Huyết Vận nghe vậy thì hình như có lên một chút tinh thần, hắn gật đầu nói:
“ Nếu như hai người đi cùng ta có thứ hạng tốt tốt một chút thì ta sẽ không tham gia, còn nếu thứ hạng không được thì ta cũng đành xuống đài thi đấu vậy, dù sao trước khi đi bà cô nhỏ kia cũng nói không được để cho Hoan Nguyệt Tông mất mặt.”
Tây Môn Lai Phong nghe vậy thì mỉm cười không nói gì thêm, đối với Huyết Vận hắn vẫn là có một chút hiểu rõ, đừng nhìn tên này ngây thơ đơn thuần, trên thực tế cũng là một tên già đời, hoàn toàn không giống đám đệ tử thế gia vừa ra ngoài đời.
…….
Rất nhanh chiến đấu giữa các thiên kiêu của mấy đại thế lực liền bắt đầu.
Sáu siêu cấp đại thế lực tại Bắc Thần Châu là Hoan Nguyệt Tông, Nam Minh thế gia, Hồng Nguyệt thành, Thiên Tinh Các, Huyết Thần Tông, Bách Hoa Tông, mỗi thế lực cử đến tham gia thịnh hội thuật pháp lần này cũng chỉ có ba người, tổng cộng chỉ có 18 người.
Do Huyết Vận thân phận đặc thù, lại được một đám đại lão tán đồng thực lực nên mấy vòng đầu tiên cũng không cần tham gia làm gì.
Được hưởng đặc quyền này còn một người, người kia không ai khác chính là Tây Môn Thanh Vân, đại công tử của Tây Môn Thế Gia, người đứng đầu trong bát tinh của Bắc Thần Châu.
Vì thế vòng chiến thứ 2 chia làm 8 cặp, hình thức bốc thăm, thể thức đấu loại trực tiếp, thua liền bị loại, thắng đi tiếp. Khi nào chọn ra 2 người mạnh nhất thì lại cùng Tây Môn Thanh Vân chiến một trận lựa chọn ra người đứng đầu trong bát tinh.
Huyết Vận có thể tùy ý tham gia hoặc không tham gia. Cái đặc quyền này của hắn có thể nói là khiến cho người đỏ mắt, vừa hâm mộ vừa ghen ghét. Bởi vì có nhiều người chưa thấy hắn xuất thủ nên không phục, tuy nghe mọi người nói Huyết Vận thực lực không tầm thường nhưng trong lòng vẫn là không tin.
Có điều mặc kệ bọn họ có tin hay không tin thì mọi chuyện vẫn vậy. Huyết Vận không cần làm cái gì cũng đã được xếp trong bốn hạng đầu của bát tinh.
…….
Bốc thăm rất nhanh thì kết thúc, tám cặp đấu được chọn ra. Tiêu Dật Phàm đụng phải một tên đệ tử của Huyết Thần Tông, Mi Lam cũng vậy, nàng cũng gặp phải một tên đệ tử của Huyết Thần Tông.
Kết quả bốc thăm này khiến cho mọi người cảm thấy có phần kỳ quái. Hai tông môn vốn là sinh tử đại địch của nhau, lúc này đây đệ tử hai tông ngay vòng đầu đã gặp nhau.
…….
Chiến đấu bắt đầu, vì để có thời gian cho mọi người khôi phục nên chiến đấu sẽ tiến hành từng trận một.
Đối với các trận chiến đấu khác Huyết Vận cũng có nhìn qua nhưng hắn vẫn là đặc biệt chú ý đến hai người Tiêu Dật Phàm cùng Mị Lam.
……
Trận thứ sáu Tiêu Dật Phàm chiến với đệ tử của Huyết Thần Tông.
Tên đệ tử của Huyết Thần Tông kia cũng là người quen chính là một trong tám tên từng vây công hai thế thân của hai người Tiêu Dật Phàm cùng Mị Lam. Lúc trước tám người còn bị hai người đùa cho xoay quanh, huống gì lúc này chỉ có một người.
Vừa lên trên võ đài chiến đấu thì Tiêu Dật Phàm liền mang “lôi thần chùy” của hắn ra, đánh ra một chiêu toàn lực “ Lôi Long Hàng Thế”.
Tên đệ tử Huyết Thần Tông kia vốn đã không phải đối thủ của Tiêu Dật Phàm, dưới một chiêu toàn lực của Tiêu Dật Phàm liền bại trận, cả người bị đánh cho cháy đen, nằm bất tỉnh ngay trên võ đài.
……
Trận thứ 7, vẫn là đệ tử Hoan Nguyệt Tông chiến cùng với đệ tử của Huyết Thần cung.
Kết quả của trận này thì khác xa so với dự đoán của mọi người, Mị Lam cũng không phải giống như Tiêu Dật Phàm có thể đánh bại được đối thủ trong vòng một chiêu mà phải cực độ vất vả mới có thể chiến thắng được đối phương.
Đệ tử của Huyết Thần Tông kia không ngờ lại là một “ khôi lỗi đại sư”, dưới tay hắn có 4 con khôi lỗi(con rối) tất cả đều có cảnh giới Tinh Vương Tiên Cảnh ba tầng.
Vì để ứng phó với bốn con khôi lỗi này, Mị Lam có thể nói là phải thi triển ra không ít át chủ bài. Sau một phen khổ chiến với đám khôi lỗi thì nàng tiêu hao không ít, bị đệ tử Huyết Thần Tông kia chớp cơ hội đánh lén, may mà nàng trên người bảo vật có rất nhiều, nhờ vào một kiện chiến y mà nàng thoát khỏi một kiếp.
Tên đệ tử Huyết Thần Tông kia thấy đánh lén không thành, còn mất đi bốn trợ lực đã không còn cái gì có thể đánh cùng với Mị Lam, vậy là hắn chủ động nhận thua.
Hành động của hắn khiến cho rất nhiều người khinh bỉ nhưng cũng có rất nhiều người khen hắn thông minh thức thời.
……
Bát cường vừa hiện lập tức dẫn đến mọi người ồn ào xôn xao bàn tán. Mọi người bắt đầu dự đoán xem thứ tự của mỗi người, không ít người còn tổ chức đánh bạc cá cược.
…..
Sau một trận chiến hôm nay mọi người dù ít dù nhiều cũng đã tiêu hao khá lớn, vì thế thịnh hội tạm dừng, ngày hôm sau lại bắt chiến đấu.
Những người đang quan chiến nghe thế thì có đôi chút thất vọng, có điều cũng không vì thế mà buồn phiền.
Sau khi đại hội tạm ngừng thì một bộ phận nhỏ mọi người rời đi nhưng đa phần mọi người vẫn ở lại nơi này, chờ đợi tới ngày mai, ai cũng sợ mình vừa rời đi liền bị người khác chiếm mất chỗ.