Động tĩnh nơi đây thực sự quá lớn, riêng ba động tiên lực cũng đã đủ khiến cho người người chú ý tới, không nói đến còn có mấy chiêu thức kinh thế hãi tục vừa rồi.
Vốn đang có rất nhiều người tản ra tìm kiếm Huyết Vận cùng Minh Thần, lúc hai người Huyết Vận cùng Huyết Dương Lôi đánh nhau cũng có không ít người ở phụ cận. Nhìn thấy một màn hủy thiên diệt địa như thế đám người kia ban đầu là cả kinh, ngay sau đó đều là cực nhanh bay lại bên này,muốn nhìn xem kẻ nào to gan dám ở Hồng Nguyệt thành không coi ai ra gì như vậy.
“ Vèo vèo vèo vèo….”
“ Vèo vèo vèo vèo….”
“ Vèo vèo vèo vèo….”
Không biết bao nhiêu là độn quang từ bốn phương tám hướng bay đến nơi vừa xảy ra chiến đấu. Chỉ sau một lúc nơi đây liền đã đứng một đám người.
Nhưng lúc mọi người đến đây thì đã không còn nhìn thấy bất cứ người nào, có thấy chẳng qua là một phiến phê tích mà thôi, vô số nhà cửa đổ sụp, một mảnh tiếng than khóc, la hét thảm thiết.
Cảm nhận được ba động tiên lực còn sót lại bên trong không gian, tất cả mọi người đều cảm nhận được một trận tim đập nhanh. Đúng lúc này, tại hư không phía bên trên chiến trường, không gian một mảnh nhộn nhạo, tiếp sau đó liền có một lão giả từ bên trong hư không bước ra. Lão giả này đầu trọc lóc, đến ngay cả lông mi lông mày cũng không có, ánh mắt ti hí như hạt đậu, toàn thân lão ta mặc một bộ áo bào xám, cả người phát ra khí tức âm trầm dị thường.
Vừa nhìn thấy lão giả này xuất hiện thì tất cả những người khác đều không dám tới gần phạm vi vừa xảy ra chiến đấu. Mấy người lúc trước bây đến đây sớm nhất lúc này cũng nhao nhao bỏ chạy, cứ như sợ chậm chân liền sẽ bị lão giả kia ăn thịt vậy.
Khi đám người kia thôi lui ra xa xa thì từ bên trong hư không lần nữa bước ra một lão giả khác, có điều người này so với lão giả đầu tiên hoàn toàn trái ngược hoàn toàn, lão giả này béo tròn, khuôn mặt phúc hậu, trên thân khoác kim bào, cả người tán phát ra quý khí bức người.
“ Ngô Ân, tình hình nơi này thế nào?”--- Lão giả mặc kim bào vừa xuất hiện liền lên tiếng hỏi.
Lão giả không tóc tên Ngô Ân nhìn qua nơi này một lượt, sắc mặt khó coi nói:
“ Theo ba động tiên lực lưu lại thì hẳn là do Tinh Vương Chi Cảnh chín tầng lưu lại, khí tức mang theo vị đạo huyết tinh hẳn là người của Huyết Thần Tông, từ đó ta suy đoán người này hắn là Huyết Dương Lôi.”
Lão giả mặc kim bào nghe vậy thì trong mắt hiện lên kim mang sáng rọi. Khẽ hừ một tiếng hắn nói:
“ Huyết Dương Lôi sao, nếu không phải nể mặt phụ thân hắn Huyết Dương Tử thì ta đã sớm giáo huấn hắn một phen. Có điều lần này hắn lại phá hư quy củ của Hồng Nguyệt thành nếu như không cho chúng ta một câu trả lời cùng bồi thường thỏa đáng thì không xong đâu.”
Vừa nói hắn vừa quan sát nơi đây, nhìn khu dân nghèo nơi này trên cơ bản hủy toàn bộ thì trong mắt hắn chớp động sát ý. Mặc dù hắn cũng không quan tâm nhiều đến đám con sâu cái kiến này nhưng dù sao nơi này cũng là Hồng Nguyệt thành, vậy mà có kẻ dám không nhìn quy củ dám đánh nhau, phá hủy nơi đây.
Cái này khác gì tát vào mặt hắn, tát vào mặt tất cả mọi người Hồng Nguyệt thành, hắn cũng vì thế mà tức giận.
Ngay lúc này Ngô Ân lại nói:
“ Huyết Dương Lôi hình như lần này gặp phải địch nhân khó chơi, ta có thể cảm nhận được tâm tình lúc ra tay cực kỳ tức giận cùng phẫn nộ, hơn nữa tiên lực hỗn loạn hiển nhiên là bị thương không nhẹ. Không biết người nào có bản lĩnh như vậy, dám đã thương Huyết Dương Lôi.”
Đồng bạn hắn ở bên cạnh nghe vậy thì cười nhạt, trong mắt kim quang cùng sát ý đồng thời thu liễm nói:
“ Ngày thịnh hội 10 năm một lần, người đến chỗ chúng ta nhiều lắm, trong đó cũng không thiếu cao thủ. Có điều miễn bọn chúng không nháo quá lớn thì đều có thể nhắm mắt làm ngơ. Được rồi, trước tiên vẫn là báo cáo việc này lên trên sau đó lại tìm đến Huyết Dương Lôi đòi cái công đạo.”
Ngô Ân nghe vậy thì gật gật đầu, tiếp sau đó cả hai liền đồng thời tiêu thất.
- --o0o---
Sau khi chạy thoát khỏi tay Huyết Dương Lôi, Huyết Vận cũng không vội vàng trở về nơi đám người Mị Lam cùng Tiêu Dật Phàm ở lại. Mà là thoáng thay đổi dung mạo một cái sau đó tìm một nhà trọ ở lại.
Có điều thời gian này nhà trọ đều kín khách, đến cả nhà dân cũng không còn chỗ trống, sau khi đi qua bốn năm nhà không tìm được nơi ở lại thì Huyết Vận quyết định từ bỏ việc tìm nhà trọ mà là đến một nơi vắng vẻ ít người, bay lên một cây đại thụ ở lại tạm qua đêm.
Nhưng thấy ngồi cành cây có phần kỳ kỳ nên hắn vẫn là dùng huyết kiếm, tạo một ngôi nhà nhỏ bên trên thân đại thụ sau đó chui vào bên trong.
Vừa vào bên trong ngôi nhà nhỏ mình vừa tạo ra, bố trí thêm cái kết giới che mắt thì hắn cũng không nhịn nổi nữa mà phun ra một búng máu tươi, lúc trước chạy trốn hắn cùng với Minh Thần toàn lực chống đỡ một kích kia của Huyết Dương Lôi nhưng mà uy lực của một kích kia quá kinh khủng, trực tiếp chấn thương cả 2 hai người.
Phun ra một ngụm máu tươi, cảm thấy cả người tốt hơn rất nhiều, lau đi vết máu ở khóe miệng hắn cười khổ tự nói với bản thân:
“ Vẫn là ta quá yếu, ngay đến cả một tên Tinh Vương Tiên Cảnh tầng chín cũng không thể đối phó như thế này thì tới bao giờ ta mới có thể trợ giúp được cho Xuân Đức đại ca, giúp sư phụ báo thù.”
Nghĩ tới đây thì hắn liền cảm thấy một hồi vô lực, hắn thực sự rất muốn báo đáp công ơn dạy dỗ của sư phụ cũng như ơn cứu mạng của Xuân Đức.
Những năm này hắn đã rất cố gắng, thử những biện pháp điên rồ để có thể tăng lên thực lực bản thân, để rồi tới thời điểm này hắn đã đạt tới Tinh Vương Tiên Cảnh tầng năm. Nếu là người khác sẽ thấy đây là thành tích vô cùng ưu dị nhưng đối với hắn mà nói bấy nhiêu đây xa xa không đủ.
Ngay lúc hắn đang cảm khái bản thân vô dụng thì một âm thanh dễ nghe vang lên:
“ Đại ca ca đá rất giỏi rồi. Trong mắt muội đại ca ca là lợi hại nhất.”
Huyết Vận bỗng dưng mở lớn mắt, hắn quay ngoắt đầu sang bên cạnh, thì thấy một thiếu nữ đang dùng ánh mắt to tròn ngưỡng mộ nhìn hắn.
Huyết Vận lập tức trở nên cảnh giác vạn phần, hắn có chút không hiểu làm sao thiếu nữ này lại xuất hiện, hơn nữa còn xuất hiện dụ dị như vậy, ngồi ngay bên cạnh hắn mà hắn không biết, nếu như nàng ta muốn mạng hắn còn không phải tiện tay liền lấy, nghĩ tới điều này trên trán hắn toát ra từng giọt mồ hôi lạnh.
Thiếu nữ nhìn thấy hắn bộ dạng như vậy thì cười đến là vui vẻ, tiếp sau đó thiếu nữ đột nhiên nháy mắt với hắn một cái, rồi nàng đột nhiên hóa thành một con tuyết hồ.
Huyết Vận thấy thế thì con mắt trừng trừng, hắn khó tin nói:
“ Bạch Linh, muội có thể hóa hình được rồi.”
Con tuyết hồ nhảy lên đùi Huyết Vận, sau đó chui tọt vào trong ngực hắn, lò mỗi cái đầu nhỏ ra bên ngoài, tiếp đó con cáo nhỏ mở miệng nói chuyện:
“ Hi hi, muội mới biết á. Có điều thời gian không được lâu lắm, chỉ một chút mà thôi. Huynh thấy muội có xinh đẹp không?”
Huyết Vận cười nói:
“ Rất xinh đẹp.”
Bỗng nhiên con cáo nhỏ nhớ tới điều gì đó đột nhiên la lên:
“ Muội thật vô tâm quá, huynh đang bị thương mà Linh Nhi còn quấy rầy. Linh Nhi không cố ý đâu, thật đấy, Linh Nhi chỉ là muốn Huyết Vận ca ca biết Linh Nhi cũng rất cố gắng.”
Huyết Vận nghe thấy vậy thì mỉm cười, hắn một tay khẽ vuốt ve đầu của con tuyết hồ, vừa ôn hòa nói:
“ Không sao. Thấy Linh Nhi cố gắng vậy làm đại ca như ta cũng rất vui nhưng gió Linh Nhi trước tiên đi ngủ đi nhé, ca tranh thủ trị thương.”
Tuyết hồ nghe hắn nói vậy thì dụi dụi đầu vào tay hắn, sau đó nằm cuộn tròn lại ở trong ngực hắn, cùng lúc đó từ cơ thể nó tản ra bạch quang nhàn nhạt.
Khẽ mỉm cười, Huyết Vận lại một lần nữa nhắm mắt lại, bắt đầu trị thương.
[ Giải thích cho bạn Bỉ Ngạn: Vì sao huyết vận trong mấy chục năm ngắn ngủi lại có thể phát triển nhanh như vậy?
Trong truyện muốn lên cấp thì cần có cảm ngộ thiên địa cùng với tích lũy đầy đủ tiên lực bên trong cơ thể, cảm ngộ thiên địa thì thông qua chiến đấu là chính hoặc có thể du sơn ngoạn thủy cũng được. Về phần tích lũy tiên lực thì thông qua thổ nạp thiên địa tiên khí hoặc hấp thu tiên khí bên trong tiên thạch.
Huyết Vận lúc còn ở bên cạnh Xuân Đức, được hắn chọn làm Ác Ma Hộ Vệ, kế thừa cảm ngộ thiên địa của Xuân Đức. Vì vậy Huyết Vận không cần cảm ngộ chỉ cần hấp thu đủ tiên khí liền đột phá.
Về phần ở tiên giới có mấy cái gọi là phòng tu luyện, bên trong có gia tốc thời gian, sau khi người có đủ cảm ngộ ở bên ngoài liền vào trong này hấp thu tiên khí để tiến hành đột phá. Nói đến đây chắc bạn cũng rõ rồi. ]