“ Vù vù vù vù….”
“ Vù vù vù vù….”
“ Vù vù vù vù….”
Tiếng gió rít vang lên, ngọn lửa lúc trước Xuân Đức vừa ném xuống phía bên dưới lúc này vậy mà lại bay ngược trở lại, bay qua hắn bay về phía bên trên nóc.
Xuân Đức lúc này mới chú ý tới, không biết từ lúc nào ở phía trên nóc nơi hắn đang đứng cũng xuất hiện một cái hang đen ngòm nhìn không thấy điểm cuối.
Ngay lúc hắn còn đang không biết là chuyện gì xảy ra thì một lực hút cực kỳ mạnh mẽ, hút ngược hắn về phía bên trên, hắn lúc đầu còn nghĩ muốn chống cự nhưng rồi hắn không hiểu ra sao lại buông bỏ, không chống cự nữa. Mặc kệ lực hút kia lôi kéo lấy hắn.
Mới đầu tốc độ hắn con hơi chậm nhưng càng về sau càng nhanh.
“ Vèo vèo vèo….”
“ Vèo vèo vèo….”
“ Vèo vèo vèo….”
Ở trong cái hang động tối đen kia hắn như một viên lưu tinh xẹt qua, Xuân Đức cũng vì là đề phòng không biết trong này có vật thể lạ gì hay không nên hắn cứ mở ra phòng hộ bản thân trước.
Cũng không biết hắn là số hay hay là đen nữa, khi hắn mới mở ra phòng hộ thì.
“ Ầm ầm ầm….Ầm ầm ầm….”
“ Ầm ầm ầm….Ầm ầm ầm….”
Từ phía dưới chân hắn bay vọt lên không biết thứ đồ gì, liên tục đánh lên phòng ngự của hắn.
“ Đùng…”
Ngay lúc hắn vừa phân tâm thì đột nhiên trên đỉnh đầu hắn truyền đến đau đớn, cả người hắn giống như là vừa bị cắm vào bên trong khe đá vậy.
Tiếp sau đó là liên miên những thứ không biết tên đồng thời đổ ập lên người hắn.
“ Ầm ầm ầm….Ầm ầm ầm….”
“ Ầm ầm ầm….Ầm ầm ầm….”
Thoáng cái hắn đã bị chôn vùi trong đống đổ nát, tuy hắn bị va đập rất mạnh nhưng dưới hộ thể long nguyên bảo vệ, hắn cũng không có bị làm sao cả.
Rút đầu ra khỏi khe đá, Xuân Đức chui ra khỏi đống hỗn độn. Hắn lúc này vẫn có thể đi đứng bình thường, cũng không có cái cảm giác đang dốc đầu xuống phía dưới.
Vừa chui ra khỏi đống hỗn độn thì Xuân Đức lại bắt đầu cảm nhận được lực hút từ phía bên dưới truyền đến, hắn lúc này phản ứng thật nhanh, nhảy ra khỏi đống hỗn tạp đủ thứ kia, nhảy vào bên trong một cái thông đạo.
Hắn vừa chui vào bên trong cái thông đạo thì một lực hút khủng khiếp từ phía sau lưng truyền đến muốn kéo hắn xuống, Xuân Đức lần này cũng không có để cho lực hút kia kéo hắn đi mà hai bàn tay hóa thành trảo cắm sâu vào bên trong thông đạo. Tạo chỗ bám, đối kháng lấy lực hút kia.
Hắn lúc này trong lòng thầm mắng:
“ Cái quỷ gì đây trời.”
Lần trước là thuận theo cảm thấy không có gì nhưng lần này là đối kháng hắn mới cảm giác được lực hút kia cường đại tới mức nào, bị lực hút kia tác động mà long khu hắn có dấu hiệu tách rời, bên trong cơ thể liên tục phát ra âm thanh nổ vang.
“ Răng rắc… Răng rắc… Răng rắc…”
“ Răng rắc… Răng rắc… Răng rắc…”
“ Răng rắc… Răng rắc… Răng rắc…”
Cảm thấy bản thân càng ngày càng yếu không thể đối kháng được lực hút kia, Xuân Đức lúc này truyền âm cho Bóng Ảnh nói:
“ Ảnh. Nhanh giúp ca một tay, ca sắp chịu không nổi rồi.”
Bóng Ảnh nghe vậy thì không nói một lời, từ bên trong cơ thể Xuân Đức vươn ra mười mấy cái cánh tay hắc ám, đâm thật sâu vào thông đạo, giống như mấy cái móc leo núi vậy.
Bóng Ảnh vừa ra tay thì Xuân Đức liền cảm thấy áp lực giảm mạnh. Có điều trên trán hắn vẫn đổ mồ hôi lấm tấm.
…..
Quá trình này cũng không kéo dài quá lâu, chỉ tầm năm phút thì lực hút đáng sợ kia liền biến mất.
Ngay khi lực hút kia vừa biến mất thì hắn liền nhanh chóng chạy ra khỏi thông đạo. Nhưng mà số hắn rất không may, thông đạo ban đầu rất lớn nhưng càng về sau càng nhỏ, cuối cùng hắn chỉ có thể bò đi.
Ở cái nơi quỷ này pháp tắc rất kỳ quái, có một vài thần thông hữu dụng thì lại không thể sử dụng được.
Sau khi chạy được gần năm phút thì Xuân Đức rốt cuộc cũng đã nhìn thấy ánh sáng, nhưng đúng vào lúc này hắn lại bắt đầu cảm ứng lực hút từ phía sau lưng.
Vừa cảm ứng được lực hút kia thì sắc mặt hắn liền tái rồi, hắn lúc này bộc phát ra hết sức lực bình sinh mà chui ra khỏi thông đạo kia.
“ Ầm ầm… Ầm ầm..”
Do thông đạo quá nhỏ, đến đoạn cuối không vừa cho một người chui qua, bất đắc dĩ hắn chỉ có thể mạnh mẽ xông qua, cứ như vậy cả thông đạo liền mở ra một cái lỗ to.
“ Thoát… Thoát rồi..”
Xuân Đức vừa thở hồng hộc vừa cảm thấy may mắn không thôi, nếu như lúc trước không có Bóng Ảnh trợ giúp thì hắn xong đời.
Cái thông đạo kia chính là mà một cái bẫy chết người, người rơi vào trong đó khó lòng trở ra, liên tục bị hút lên, hút xuống, cho đến lúc chết đi.
Sau một lúc lâu, khi đã khôi phục lại bình tĩnh, Xuân Đức không khỏi nói:
“ Nơi này thật nguy hiểm quá. Tùy tiện đi vào một cái thông đạo cũng là một cái bẫy rập.”
Đứng dậy, Xuân Đức lúc này mới có thời gian đánh giá nơi đây. Vừa quét mắt nhìn qua nơi này thì Xuân Đức không khỏi sửng sốt một hồi.
Nơi đây tươi sáng vô cùng, khắp nơi là một loại hoa màu tím xinh đẹp, tỏa ra hương thơm man mát. Nhưng mà vừa hít mấy hơi Xuân Đức sắc mặt lại liền trở nên khó coi.
Hắn lúc này có chút cả kinh nói:
“ Kịch độc, hơn nữa không phải kịch độc bình thường.”
Xuân Đức có thể cảm nhận được loại kịch độc kia sau khi đi vào bên trong thân thể hắn thì trắng trợn phá hư kinh mạch của hắn, độc nguyên của hắn phải rất vất vả mới đồng hóa được thứ này.
Đang lúc này thì lại có âm thanh lạ vang lên.
“ Ô ô ô ô ô ô….”
“ Ô ô ô ô ô ô….”
“ Ô ô ô ô ô ô….”
Xuân Đức nhìn về phương hướng phát ra ra âm thanh thì sắc mặt liền đen như đít nồi, hắn nhìn thấy một đàn côn trùng đen kịt đang lao về phía bên này.
Hắn thử dùng “hệ thống phụ trợ” phân tích thoáng một cái, vốn cũng không mang tâm tư gì nhiều nhưng không ngờ nó lại phân tích ra, đã vậy còn rất triệt để.
꧁༺ Phệ Huyết Độc Văn ༻꧂
Sinh vật xuất hiện từ thủa sơ khai có được năng lực thôn phệ huyết dịch cực kỳ mạnh mẽ, không nhưng thôn phệ huyết dịch mà con thôn phệ nguyên lực tu sĩ. Khi đói có thể ăn bất cứ thứ gì mà chúng nhìn thấy, kể cả đồng loại.
Ưu điểm:
Tốc độ: Rất nhanh.
Thân thể: Cực kỳ cứng rắn.
Thần Thông: Thôn phệ.
Tập tính: Sống theo bầy đàn, số lượng cực kỳ khổng lồ.
Nhược điểm:
Linh trí sơ đẳng, bản tính chiếm phần nhiều. Tất cả đều là do con đầu đàn chỉ huy, con đầu đàn vừa chết tất cả thành viên trong đàn cũng sẽ chết theo.
Con đầu đàn có khả năng sinh sản cực kỳ khủng khiếp chỉ cần đủ thức ăn nó có thể sinh sản không ngừng, năng lực phòng ngự linh hồn cực kỳ cao, năng lực phòng ngự vật lý tương đối, không có khả năng tái sinh, thường ẩn nấp ở giữa đàn.
Sau khi nghe được thông tin này thì Xuân Đức đã nắm được mấu chốt, ánh mắt hắn nhìn về trung tâm đàn Phệ Huyết Độc Văn kia. Ngay khi vừa nhìn đến trung tâm đàn Phệ Huyết Độc Văn kia thì ánh mắt hắn không khỏi trừng lớn.
Hắn thấy được con đầu đàn nhưng mà con đầu đàn này so với trong suy nghĩ của hắn khác biệt quá nhiều. Không phải quá nhiều mà phải nói là chả giống cái quái gì.