Thời gian trôi qua nhanh, ngày thứ hai cũng chỉ còn vài tiếng nữa là kết thúc. Bây giờ hẳn cũng đã gần 10 giờ đêm.
Lúc này đây Xuân Đức cùng với hai người Mộng Tước, Mộng Vân đang ở bên trong một hang động lớn nằm sâu bên trong một ngọn núi cao của hòn đảo trung tâm.
Mộng Tước cùng Mộng Vân thì ở gần ngoài cửa hang, vừa nói chuyện cùng với nhau vừa làm nhiệm vụ canh gác. Xuân Đức cũng nói chuyện bản thân bị tập kích khi trước cho hai người nghe để cho cả hai cũng biết đường mà đề phòng.
Về phần Xuân Đức lúc này thì đang nằm nghỉ ngơi lấy sức, ở xung quanh hắn là bốn quả cầu màu đỏ, trong đó có hai quả cầu màu đỏ to hơn hai quả còn lại rất nhiều.
Hai quả cầu màu huyết sắc to lớn kia chính là Long Sát cùng với Nguyên Ma sau khi thu nhỏ lại hết mức. Hai tên này dưới sự cho phép của Xuân Đức thì nhanh chóng hấp thu những phân thân của con Quỷ Nước còn lại và nhanh chóng lớn mạnh.
Nhưng dù sao Hỗn Độn Thiên Thủy cũng không phải là cái gì dễ dàng hấp thụ vì vậy hai tên này sau 4-5 tiếng rồi mà chỉ mới hấp thu được bốn cái phân thân, đến lúc này vẫn còn hai cái.
- --o0o---
Một ngày nữa lại sắp bắt đầu. Bây giờ còn chưa đến một giờ nữa thì sẽ đến 0 giờ.
Đang nằm ở trên giường đá Xuân Đức lúc này đột nhiên mở mắt ra. Nhìn thấy đứng ở bên giường là Long Sát cùng Nguyên Ma hai người thì hắn liền hỏi:
“ Đã cắn nuốt xong rồi?”
Hai người kia đồng thời đáp:
“ Đã cắn nuốt xong rồi.”
Xuân Đức tiếp tục hỏi:
“ Bóng Ảnh đâu?”
Long Sát nói:
“ Nhị ca nói đi ra ngoài săn hai tên dám đánh lén đại ca.”
Hơi cau mày Xuân Đức lại hỏi:
“ Vẫn chưa về sao?”
Xuân Đức vừa mới dứt lời thì một bóng đen thoáng cái hiện ra, bóng đen kia đứng cách giường đá nơi Xuân Đức đang nằm không quá xa, trong tay hắn còn xách theo hai cái đầu người.
Bóng đen này không ai khác chính là Bóng Ảnh, còn đầu người trên tay hắn cũng không phải là đầu của hai người Hồng Liên cùng Vô Trần mà là đầu của Tề Hạo cùng Phổ Hoằng.
“ Đệ về rồi đây, chủ mưu vẫn chưa bắt được nhưng lại đụng phải hai con tạp ngư cản đường, tiện thể đệ giết luôn rồi.”
Xuân Đức nhìn thấy Bóng Ảnh xuất hiện, lại còn mang theo hai cái đầu người còn dính máu thì không khỏi hiếu kỳ hỏi:
“ Về là tốt rồi nhưng mà lão nhị ngươi mang theo đầu hai tên này làm gì vậy?”
Bóng Ảnh lúc này cũng gãi đầu nói:
“ À, cái này đệ cũng không biết nữa, cũng không hiểu vì sao lại mang đầu hai tên kia về làm gì. Ha ha. Thôi cái này thưởng cho hai tên tiểu tử này.”
Nói xong thì hắn liền ném hai cái đầu cho Long Sát cùng Nguyên Ma. Hai tên kia cũng không từ chối, vừa tiếp được cái đầu mà Bóng Ảnh ném cho thì cả hai đồng thời há miệng nuốt vào.
Xuân Đức thấy vậy thì chỉ nhún vai, sau đó thì nói:
“ Thời gian hẳn là còn gần một tiếng nữa, đi ra ngoài cùng với ca. Trước khi Nữ Hoàng Băng xuất hiện thì tranh thủ giết chết hai con chuột kia. Cứ để bọn chúng ẩn nấp xung quanh thi thoảng bị cắn một miếng thì cũng không dễ chịu gì.”
Ba người Bóng Ảnh, Long Sát cùng Nguyên Ma nghe hắn nói vậy thì đồng thời gật đầu.
Tiếp sau đó thì ba người đi theo Xuân Đức ra ngoài cửa hang động. Lúc đi ra ngoài nhìn thấy Mộng Vân thì Xuân Đức liền hỏi:
“ Còn bao lâu nữa thì xuất hiện? Xác định được phương vị tương đối của Nữ Hoàng Băng chưa?”
Mộng Vân nghe hắn hỏi thì cũng liền nói:
“ Chỉ còn chưa đến một giờ nữa thì Nữ Hoàng Băng liền xuất hiện, địa phương lần này Nữ Hoàng Băng hạ xuống rất có thể lại tại bờ biển phía bắc của hòn đảo số 2. Chúng ta bây giờ xuất phát sao?”
Xuân Đức nghe vậy thì trầm ngâm một chút sau đó liền nói:
“ Đợi ta kiểm tra một chút đã.”
Xuân Đức sau khi nói xong thì liền cắn đầu ngón tay, ba giọt máu màu xanh lục của hắn chảy ra. Ngay khi ba giọt máu kia vừa chảy ra thì Xuân Đức liền niệm động chú ngữ.
“ Bụp bụp…”
Cả ba giọt máu đồng thời nổ tung hóa thành vô số điểm tinh quang những điểm tinh quang kia nhanh chóng hợp thành một bức hình. Bên trong hình ảnh đầu tiên là vị trí có hòn đảo số 4 cùng số 3. Tiếp sau đó là cảnh tượng hai người Vô Trần cùng Hồng Liên. Sau đó những điểm điểm tinh quang kia lại một lần nữa tiêu tán.
Xuân Đức lúc này sắc mặt có phần không tốt nói:
“ Hai con chuột kia trốn được rất kỹ. Đợi giải quyết xong Nữ Hoàng Băng lại đi tìm hai ngươi. Chúng ta đi thôi.”
Bóng Ảnh nghe vậy thì nói:
“ Việc này cũng chẳng có gì quan trọng cả, cứ để cho bọn chúng sống. Thời gian vẫn còn dài. mấy ngày sau cứ để cho đệ chơi với bọn chúng.”
Xuân Đức nghe xong thì gật nhẹ đầu, sau đó nói:
“ Cũng phải, chúng ta còn phải ở trên cái đảo này thêm 5 ngày nữa. 5 ngày này không có việc gì làm thì chơi đùa với hai con chuột kia một chút, đằng nào bọn chúng cũng phải chết chỉ là chết sớm hay muộn mà thôi."
Long Sát, Nguyên Ma cùng Bóng Ảnh nghe xong thì đều cười khặc khặc, về phần hai tỷ muội Mộng Vân, Mộng Tước thì cảm thấy gió lạnh thổi sưu sưu.
Tiếp sau đó 6 người một mạch đi tới vị trí nơi mà Mộng Vân suy tính, Xuân Đức tuy rất hiếu kỳ với khả năng suy tính của Mộng Vân nhưng hắn cũng không có hỏi, dù sao đây cũng là giao ước của hai người.
- --o0o---
Trong khi mấy người Xuân Đức đang tiến vị trí Nữ Hoàng Băng thì trên hòn đảo số 4 cùng số 3 hai người Vô Trần cùng Hồng Liên lúc này đang run lên từng trận.
Cách đây không bao lâu thì bọn họ bị một người thần bí đuổi giết liên tục mấy canh giờ, may nhờ có bảo vật cùng với tu vi không yếu, quan trọng là bọn họ tìm được hai con tốt thí mạng là Tề Hạo cùng với Phổ Hoằng thì cả hai mới nhặt về được cái mạng.
Nhưng vừa rồi bọn họ liền cảm thấy có một ánh mắt từ nơi rất xa nhìn đến bọn họ, cảm giác này mặc dù có chút hoang đường nhưng lại rất chân thật. Hai người cũng là kẻ già đời, có kinh nghiệm tranh đấu với người nên cũng biết bản thân bị người ta hạ xuống truy tung ấn ký.
Lúc này đây cả hai người đang cố gắng tìm ra truy tung ấn ký ở trên người, đồng thời ngay lập tức tìm nơi lẫn trốn mới.