Editor: Kua Kua (Ái Vũ)
Việc thí luyện trong hỏa liên ảo cảnh đối với các tu sĩ vô cùng khó khăn, bất quá đối với Hóa Thần Kỳ như Hạ Trọng Lâu đây thì vô cùng đơn giản, hắn đạt được không ít bảo bối quý giá trong đây, thuận lợi thông qua khảo nghiệm khó khăn nhất của ảo cảnh, đi vào vị trí quan trọng nhất, đạt được dòng máu thuần khiết nhất của hậu duệ thần thú phượng hoàng thượng cổ, truyền thừa của hỏa phượng và rất nhiều pháp bảo khác.
Nhìn hồng quang Hỏa phượng huyết tẩy đan đang lưu chuyển trong lòng bàn tay hắn, Hạ Trọng Lâu thật rối bời.
Chân nhân hỏa phượng nói, thứ tủy đan này công hiệu quá mức bá đạo, tu sĩ dưới cảnh giới Hóa Thần Kỳ đừng nên sử dụng, mà nếu Hóa Thần Kỳ có sử dụng thì cũng rất nguy hiểm, chỉ cần vừa ăn vào, tu vi cũng sẽ theo đó mà tăng với tốc độ kinh người, Hỏa Linh Căn phẩm giai như muốn bay lên, còn có thể dùng để rèn luyện thân thể.
Tu sĩ Linh Căn chia thanh Linh Căn cấp thấp, trung giai, cao giai, và thiên giai. Hiện giờ hắn đã là Hỏa Linh Căn thiên giai, dùng thứ này thì tu vi còn có thể tăng đến mức nào nữa?
Vị trí hắn đang đứng toát lên hỏa linh khí nồng đậm, hắn quyết định dùng Phượng hoàng huyết tẩy đan tại đây, đem tu vi đẩy mạnh hết mức, miễn cho khi ra ngoài lại bị người khác táy máy.
Hạ Trọng Lâu nghĩ như thế, quyết định dùng huyết đan ngay tại nơi tiếp nhận truyền thừa - dưới nền đất chỗ sâu nhất của một thạch động.
Khi nó vào miệng thì tan ngay, hóa thành một dòng nước nóng lưu chuyển ở bên trong. Do Hạ Trọng Lâu đã quen với việc sống ở núi lửa siêu nóng ngày thường, nến hắn nhanh chóng cảm nhận được thân thể bị hòa tan.
Hỏa phượng hoàng huyết tủy kích thích nguồn sức mạnh trong cơ thể hắn, Hạ Trọng Lâu càng ngày càng khó khống chế, lục phủ ngũ tạng đau đớn như muốn bị đốt cháy.
Thật đau đớn, thật mỏi mệt, phải chịu đựng, nếu không sẽ nổ tan xác mà chết.
Sư phụ, ta sẽ kiên trì, nhất định sẽ kiên trì.
Nguồn linh lực trong cơ thể bắt đầu vượt khỏi tầm kiểm soát, nguồn năng lượng vô danh kia cứ tàn sát bừa bãi trong cơ thể, kinh mạch Hạ Trọng Lâu tu luyện bấy lâu bắt đầu nứt toạc ra, miệng mũi tai chảy đầy máu, cả lỗ chân lông trên người cũng bắt đầu rỉ ra những giọt máu tươi.
Sư phụ, sư phụ...
Thạch thất Nịnh Hinh Nhi đang ở giờ phút này đã biến thành một núi băng, nàng đang nhắm mắt ngồi trên giường tu luyện, đột nhiên một thanh âm như có như không truyền vào đầu nàng.
"Sư phụ, sư phụ..."
Là tiếng của Hạ Trọng Lâu!
Nịnh Hinh Nhi nhanh chóng vận công, tập trung nghe lại. Cảm giác này không phải ảo giác, hẳn là tiếng tim đập đi.
Nịnh Hinh Nhi nghĩ nghĩ, đứng dậy đi ra ngoài, bước tới một cái không gian nhỏ. CHỗ này có giữ hai ngọn đèn lồng. Chiếc đèn lồng bên trái đang tỏa sáng ngời ngời, nhưng còn cái bên phải thì ngọn lửa đang dần dần ảm đạm. (Kua Kua)
Hạ Trọng Lâu đang gặp nguy hiểm đến tính mạng!
Sắc mặt Nịnh Hinh Nhi đại biến.
Hồn đèn là một loại pháp khí được sư phụ dùng với các đệ tử ở Tu Tiên Giới, hồn đèn thể hiện trạng thái của ác đệ tử, có thể nhìn thấy tình trạng hiểm nguy của từng người. Hồn đèn tâm huyết được sư phụ chế tạo bằng sự nhiệt huyết, tu vi càng cao thì càng dễ dàng làm. Hai ngọn hồn đèn tâm huyết này là nàng làm không lâu sau khi nhận bọn họ làm đồ đệ, trừ bỏ dụng tâm thì nó cũng tiêu hao không ít tu vi của nàng. Chỉ cần còn ở Liên Chi Giới, nàng đều có thể biết được tình trạng hiểm nguy của bọn họ. Tuy yêu hồ Ngàn Tuyết cũng là tam đồ đệ của nàng, nhưng vì khi đó sắp độ kiếp, nên nàng chưa kịp làm một cái hồn đèn cho nó.
Bọn họ đã bị trục xuất khỏi sư môn, bọn họ có tâm tư xấu với nàng, bọn họ...
Nịnh Hinh Nhi giãy giụa hồi lâu, quyết định là duỗi tay đến ngọn đèn kia của Hạ Trọng Lâu, phóng ra thần thức, đạp vỡ hư không biến mất khỏi hang đá.