Muốn có một lễ cưới như thế nào ư?
Cơ Tuyết nhớ lại cảm giác ngồi lên kiệu hoa khi phải gả cho một người còn chưa nhìn thấy mặt.
Khi đó nàng không mấy vui vẻ nhưng cũng chẳng suy nghĩ gì nhiều.
Hiện tại có lẽ cũng tương tự như thế, cho nên nàng cũng chẳng có mong muốn gì đặc biệt đối với ngày trọng đại nhất của đời mình.
Gả cho người mình không yêu thì cho dù hôn lễ có xa hoa như thế nào đi chăng nữa, trong thâm tâm nàng cũng chẳng có cảm giác gì.
Có lẽ bất cứ ai ở trong hoàn cảnh của nàng cũng sẽ nghĩ như thế mà thôi, trừ khi thứ họ quan tâm không phải là tình cảm của bản thân mà là vẻ bề ngoài, chỉ cần gả cho nam nhân có ngoại hình, có tiền có địa vị thì tình yêu thật sự không đáng nhắc đến.
Cười tự giễu chính mình, nàng có phải là quá tham lam rồi hay không?
Người nàng sắp phải gả là một người như thế nào nhỉ?
Nghe dì Tiêu quảng cáo hình như là rất đẹp trai nha. Ngoại hình thì sao nhỉ? Cũng là quân nhân xuất ngũ giống anh trai nàng thì hẳn cũng không tồi, anh trai nàng... E hèm... Body cũng không chê vào đâu được. Còn tiền và địa vị, hẳn là cũng hơn người, ít nhất cũng có thể sánh ngang với anh trai.
Gả cho một người đàn ông như vậy, không ít nữ nhân thèm muốn đâu, nàng còn đòi hỏi gì nữa cơ chứ? Chẳng lẽ nàng còn mong hắn sẽ yêu nàng, chiều chuộng nàng như nam nhân tên Tiêu Kỳ kia?
Có khả năng sao? Đó đích thực là mơ mộng hão huyền rồi, cho nên Tiêu Kỳ chỉ là một giấc mộng mà thôi.
Nhìn vào máy quay, nàng tựa tiếu phi tiếu nói: "Được gả cho người mình yêu, thì cho dù chỉ là một hôn lễ đơn giản cũng đã thấy hạnh phúc, còn gả cho người không yêu thì cho dù là hôn lễ thế kỷ cũng chẳng thể nào vui vẻ được. Mọi người nghĩ xem có đúng không? Nhưng mà..."
Nàng dừng lại một chút, khẽ liếc mắt sang nhìn Mộc Ái Ái, cười đầy ý vị, sau đó mới nói tiếp: "Anh trai tôi nói, phàm là nữ nhân thì nên gả cho người đàn ông thật sự yêu mình chứ đừng gả cho người mà mình yêu, bởi vì ai yêu nhiều hơn đều sẽ thua thiệt. Vì vậy tôi không có mong muốn gì đặc biệt cho lễ cưới của mình mà tôi chỉ chờ đợi chồng tương lai của tôi sẽ cho tôi một lễ cưới như thế nào mà thôi."
Nàng vừa dứt lời, không ít người đồng tình cùng tán thưởng, lại có những người tò mò muốn biết nhiều thêm về chuyện tình của nàng và vị hôn phu.
Nàng nhìn vào những dòng comment, mỉm cười: "Những câu hỏi các bạn vừa comment, đợi lát nữa chúng ta lại tiếp tục nhé!"
Đúng lúc này, ID Cửu lại tặng cho nàng chín cái du thuyền. Nàng lại tiếp tục bị choáng ngợp bởi hành động vứt tiền qua cửa sổ của gã này, lại thấy hắn có chút biến thái a. Lấy tên Cửu, lại tặng một lần chín cái du thuyền, nghiện số chín à?
Nàng bất giác nhớ đến một người hình như cũng mang trên mình con số này: Cửu Vương!
Ài, đúng thật là, đã nói bản thân nên quên hắn đi nhưng hễ cứ xuất hiện một điểm gì đó liên quan tới hắn, nàng lại nhớ đến hắn. Sự chấp niệm này dường như đã ăn sâu bén rễ trong lòng nàng mất rồi, muốn quên đi phải cần thời gian, mà có lẽ là rất nhiều!
Cộng đồng Weibo lại bùng nổ, liên tục nói về ID tên Cửu này. Có người còn vào Weibo của hắn thám thính, sau đó thi nhau bàn luận trên Weibo của nàng.
Cơ Tuyết cũng khá tò mò về tên Cửu này, cho nên nàng cũng chú ý đến những dòng comment nhắc đến hắn. Cuối cùng nàng cũng biết kha khá về hắn.
Weibo của gã Cửu này hoàn toàn trống không, lại chỉ follow duy nhất một mình nàng, ảnh đại diện là bức vẽ gương mặt của Tuyết Kỳ chứ không phải ảnh chụp, ảnh bìa là bóng lưng toàn thân của nữ nhân trong y phục cổ trang màu trắng bay phấp phới trên cánh đồng hoa.
Suy ngẫm một chút, nàng khẽ nhíu mày. Gã Cửu này rốt cuộc là nhân vật nào mà lại có được bức vẽ của nàng? Sao nàng lại có cảm giác hắn là một tên cuồng nàng đến mức biến thái?
Nàng bất giác cảm thấy lạnh sống lưng. Chỉ là được người khác kể cho nghe mà nàng đã thấy hoảng rồi, nếu mà nhìn tận mắt thì thế nào nữa đây?
Nhưng mà nàng không thể không xem, nhất định phải làm cho rõ gã Cửu này là người nào mới được.
Cửu có phải hay không? Nàng ghim rồi đấy! Đợi kết thúc live stream, nàng liền vào xem Weibo của hắn.
Mộc Ái Ái còn đang mải mê xem những dòng comment đang nhảy lên, Cơ Tuyết hướng ánh mắt về phía máy quay, tựa tiếu phi tiếu nói: "Cửu đại gia, không biết có thể nói cho tôi biết lý do vì sao ngài lại tặng nhiều du thuyền cho tôi như vậy không? Đã hai mươi bảy chiếc rồi, con số không nhỏ đâu, tôi thật sự là có chút ái ngại đấy!"
Nàng vừa dứt lời, khu vực comment tức khắc trở nên im lìm. Cộng đồng Weibo giống như là đang có chung một suy nghĩ: nếu như còn tiếp tục comment lung tung thì đến lúc Cửu đại gia comment câu trả lời của Tuyết Kỳ thì không biết sẽ bị trôi đi đâu.
Mộc Ái Ái cũng tặc lưỡi, này cũng quá bài bản đến nghẹn rồi đấy. Mà cô nàng đích thực là cũng có suy nghĩ như trên nha, cho nên mắt vẫn dán chặt vào màn hình lớn, không lơi là dù chỉ một giây.
Áng chừng ba mươi giây, ID Cửu cuối cùng cũng có động tĩnh.
Cửu: "Thật sự muốn biết lý do?"
Cơ Tuyết nhìn dòng comment của hắn, gật đầu: "Đúng vậy, anh nói một chút xem!"
Trước một màn hình khác, Lăng Kỳ khoé môi chợt cong lên khi nhìn thấy vẻ mặt đáng yêu của nàng. Tuy rằng gương mặt nàng đang bị che khuất bởi chiếc mặt nạ, nhưng hắn lại có thể hình dung rõ ràng: mày liễu khẽ nhăn lại, ánh mắt chớp động đang nhìn chăm chăm vào màn hình, nơi sẽ hiện lên những dòng comment trả lời của hắn.
Hắn thật mong chờ nhìn thấy nét mặt phong phú của nàng khi nhìn thấy câu trả lời của hắn.
Hai ngón tay hắn gõ nhịp nhàng trên màn hình iPad, sau đó gửi đi.
Bên màn mình lớn của Cơ Tuyết hiện lên dòng comment: "Cửu: Tặng quà cho vị hôn thê của mình còn cần phải có lý do?"
Ngay tức thì, khoé miệng Cơ Tuyết co rút mạnh, hai mắt Mộc Ái Ái trợn tròn, cộng đồng xem live stream chính thức bùng nổ, mà trận bùng nổ này có sức công phá lớn nhất từ xưa đến nay trong lịch sử live stream trên Weibo.
Weibo Cửu lượt follow từ con số không trong phút chốc tăng đến chóng mặt. Có bao nhiêu người đang xem live stream là có bấy nhiêu người follow cho hắn. Thế nhưng hắn cũng chẳng để tâm, chỉ chăm chăm nhìn vào gương mặt đang biến hoá liên tục của nàng.
Sau một trận rúng động ngoài sức tưởng tượng, Cơ Tuyết cũng lấy lại tinh thần nhìn vào khu vực comment, cười gượng: "Tôi biết mọi người đang vô cùng thắc mắc, nhưng sự thực là chính tôi cũng không biết có phải hay không cho nên tôi xin kiếu tạm không trả lời. Đến khi tôi xác định rõ ràng, tôi liền sẽ cho mọi người câu trả lời xác đáng, ok?"
Mộc Ái Ái lúc này cũng lên tiếng giúp nàng đỡ đạn: "Tôi sẽ giúp mọi người kiểm chứng, bảo đảm sẽ cung cấp thông tin chính xác nhất."
Nghe Mộc Ái Ái nói câu này, cư dân xem live stream mới tạm yên ổn trở lại, thi thoảng vẫn có người chưa thấy an tâm, tiếp tục comment đòi nàng trả lời.
Cơ Tuyết tay chống cằm, nhìn vào máy quay, như thể nàng đang nói chuyện với đương sự vậy. Nàng nói: "Vậy xin hỏi vị hôn phu của tôi, nể tình hai mươi bảy chiếc du thuyền của anh, anh hiện tại có muốn yêu cầu tôi tặng lại anh một khúc nhạc nào hay không?"
Khu vực comment tiếp tục im lặng chờ đợi giống như trước đó.
Tiêu Kỳ ánh mắt cong lên, nhìn nàng trên màn hình iPad vô cùng ôn nhu, nhịp nhàng gõ chữ: "Tùy vào tâm trạng của em!"
Cơ Tuyết khoé môi lại tiếp tục co rút không ngừng. Cái tên biến thái này, lại đẩy cái khó đến trên người nàng nữa à? Hôn phu cái con khỉ ấy, có mà khắc tinh của nàng thì có.
Nàng tựa tiếu phi tiếu nói: "Để tôi nghĩ xem nào. À, vừa hay tôi vừa phối xong một khúc nhạc, tôi nghĩ là khá hợp với tình cảnh của tôi và anh trong lúc này đấy."
Nàng dừng lại một chút rồi nói tiếp: "Nếu anh thực sự là vị hôn phu của tôi, vậy thì khúc nhạc mà tôi sắp gảy tới đây chính là dành tặng cho anh. Còn nếu như anh không phải, vậy thì anh chính là đang xem live stream như bao người vậy."
Ngồi ngay ngắn lại trước cây cổ cầm, nàng mỉm cười ngọt ngào, ánh mắt chợt cong lên, nhẹ giọng nói: "Khúc nhạc có tên "Giả như ái hữu thiên ý" (Nếu như tình yêu do trời định), mời mọi người thưởng thức."