Hôm nay Hạ Vy lại vào bếp tìm lại nguồn cảm hứng. Bây giờ đối với bếp gia đình cô đã tự tin hơn nhiều, nhưng với bếp ở nhà hàng thì cô chưa dám thử. Hạ Vy vừa nấu vừa gọi điện cho Nhan Mạt chia sẻ niềm vui. Kì lạ là hôm nay Nhan Mạt lại ở cùng Paul. Lục Tử Minh đi vào đúng lúc Paul đang cười nói vui vẻ với cô. Mặt anh đen lại tiến đến ôm chặt Hạ Vy vào lòng.
“Bé à, hôn chào buổi sáng nào..”
Không đợi cô phản ứng, Lục Tử Minh xoay mặt cô lại, hôn chụt lên môi cô. Sau đó quay sang nhìn Paul với ánh mắt thách thức. Hạ Vy nhận ra biểu hiện kì lạ này của anh, cô bật cười đánh yêu anh.
“Bảo bối, sao anh có thể dễ thương như vậy..”
Để giúp cô lấy lại sự tự tin, Lục Tử Minh đã hỏi qua ý kiến của Paul, anh nói rằng phải tìm cách để cô nấu cho nhiều người ăn, nếu có thể thì để cô nấu trước mặt họ thì càng tốt. Vậy nên hôm nay nhân cơ hội sinh nhật Tô Phương Nghi, Lục Tử Minh chuẩn bị mọi thứ sẵn sàng, việc cuối cùng là Hạ Vy có dám thực hiện hay không thôi..
Buổi tối tại Lục gia, bữa tiệc nhỏ được diễn ra. Hạ Đại Lâm cũng có mặt. Nhìn cô con gái bé bỏng được Lục Tử Minh nâng niu, ông dần dần chấp nhận người con rể này. Lục Tuấn Phong tiến tới chỗ anh trai, từ từ lấy trong túi ra hai tấm vé, đưa tới trước mặt Hạ Vy.
“Giữ đúng lời hứa nhé, tặng chị tấm vé dự concert, hàng ghế vip luôn nhé..”
“Aaaaa... cám ơn Phong Thần... cám ơn cậu...”
Hạ Vy sung sướng hét lên, thiếu chút nữa ôm chầm Lục Tuấn Phong, may mà Lục Tử Minh nhanh tay giữ cô lại. Anh nhíu mày nhìn tấm vé trên tay cô, không ngần ngại tịch thu. Hạ Vy ngơ ngác không hiểu chuyện gì..
“Sao thế, trả vé cho em..”
“Em không cần đến chỗ này làm gì. Em muốn nghe bài nào, bảo nó đến tận nơi hát cho em nghe..”
“Anh chả hiểu thế nào là theo đuổi thần tượng. Không thèm nói chuyện với anh nữa..”
Lục Tử Minh biết chuyện ghen với em trai mình rất mất mặt, nhưng anh không kiềm chế được. Lần nào Lục Tuấn Phong xuất hiện là lần đó anh bị Hạ Vy cho ra rìa. Một lần còn chấp nhận được, còn đây là rất nhiều lần, làm sao anh thoải mái được.
Bữa tiệc bắt đầu diện ra, sau khi Tô Phương Nghi cắt bánh sinh nhật, Lục Tử Minh rõng rạc đứng lên.
“Hôm nay sinh nhật mẹ, Hạ Vy có món quà đặc biệt muốn dành tặng cho mẹ.”
Anh quay ra nhìn Hạ Vy, cho cô thêm động lực.
“Đi đi em... cố lên...”
Hạ Vy nhìn người làm mang theo dụng cụ đặt vào vị trí, cô không khỏi khẩn trương. Ôm chặt lấy tay Lục Tử Minh, cả người nép vào sau lưng anh.
“Tử... Tử Minh... em...”
Lục Tử Minh nhẹ nhàng an ủi..
“Bé à.. em làm được mà... cố lên...”
Hạ Đại Lâm thấy tình hình không ổn, ông tiến đến nhíu mày nhìn Lục Tử Minh với vẻ không vui.
“Chuyện gì đây.. cậu có biết con bé từng xảy ra chuyện gì không? Cậu có biết nó ám ảnh thế nào với việc vào bếp không? Thế mà cậu lại muốn nó làm chuyện này trước bao nhiêu người. Cậu muốn chết phải không?”
Lục Tử Minh không đáp lại lời mắng chưit của Hạ Đại Lâm, anh chỉ chăm chú nhìn Hạ Vy. Trước ánh mắt mong đợi của mọi người, Hạ Vy từ từ tiến lên, nhưng ánh mắt vẫn nhìn Lục Tử Minh..
“Anh đi với em được không?”
“Được..”
Lục Tử Minh cuối cùng cũng thở phào, tiếp theo là trông chờ vào tài năng của cô.
Hạ Vy trở thành đầu bếp chính cho bữa tiệc, còn Lục Tử Minh bất đắc dĩ trở thành phụ bếp. Không hiểu sao, cứ đứng cạnh Lục Tử Minh là bàn tay cô không còn run nữa. Các món ăn nhanh chóng được hoàn thành dưới bàn tay điêu luyện của Hạ Vy. Hạ Đại Lâm nhìn con gái mà đôi mắt bất giác đỏ ửng.
Bữa tiệc mừng sinh nhật Tô Phương Nghi, nhưng Hạ Vy mới là người dành trọn spotlight. Tô Phương Nghi không hề thấy tủi thân, mà bà vô cùng hạnh phúc nhìn các con vui vẻ.