Cam Lai

Chương 74: Phòng tắm【H+】



Sống gần hai mươi hai năm trên đời, lần đầu tôi cảm thấy bản thân mình bướng bỉnh không khác gì trẻ con nhưng vào thời điểm đó, tôi chẳng nhận ra, phải đến tận mãi về sau khi nghĩ lại thì không biết nên kiếm cái lỗ nào mà chui vào.

Ngoài trời, cơn mưa rào đầu năm kéo dài lâu hơn chúng tôi tưởng, chỉ khi đến trời tối thì nó mới tạnh đi, lúc đó, chúng tôi mới có thể rời phòng rồi hóng gió đêm. Đương nhiên, đến lúc đó thì cơn đau nhức sau mông cũng đã dứt đi rồi, nhiều lắm chỉ còn hơi ê ẩm đôi chút thôi nhưng căn bản thì không có việc gì.

Không khí sau trời mưa quả thực rất trong lành, lúc đi đường tôi gần như không cần phải đeo khẩu trang vào, thay vào đó lại phơi mặt ra mà hít hà luồng không khí tươi mát của Đà Lạt. Hải Minh lo sợ tôi sẽ bị cảm, dù sao mùa đông cũng chưa hoàn toàn kết thúc, thời tiết bên ngoài vẫn còn lạnh lắm, nhưng anh ấy đã chắn trước người tôi rồi, không cần thiết phải để ý nhiều như vậy.

Anh ấy đưa tôi đi chơi khắp phố phường, vào ăn các quán vỉa hè, thi thoảng dừng lại rồi nắm tay đi dạo ven bờ hồ. Thậm chí, lúc xung quanh không có mấy người, anh ấy lại quay người sang ôm chặt lấy tôi rồi đặt lên môi một nụ hôn ấm áp. Anh ấy học rất nhanh, chỉ cần một buổi làm tình cùng nguyên ngày hôn hít thôi mà đã thành thục như thể một tay sát gái rồi.

Tôi cố tình để anh ấy dẫn dắt, dù sao bản thân tôi cũng thuộc tuýp người lười nên chỉ cần anh ấy chủ động được phần nào thì tôi lại càng thả tay được phần đó. Đương nhiên, lười thì lười nhưng những chỗ cần siêng vẫn phải siêng, ví dụ như đè anh ấy ra giường rồi câu dẫn làm tình chẳng hạn.

Trong mối quan hệ trước với người yêu cũ, nhu cầu của tôi tương đối cao nên khó kiếm được khoảng thời gian nào mà tôi thuần “ăn chay”. Chỉ có điều, Hải Minh rất “cứng”, mặc dù anh ấy cũng hứng tình không kém đâu nhưng vẫn có thể kìm nén lại được bằng lý do “sẽ làm tôi đau”. Trên thực tế, đây là lý do chính đáng và tôi cũng chỉ trêu anh ấy thôi chứ không dám làm thật. Dù sao người gánh hậu quả cũng chỉ có tôi thôi. Cho nên, vào đêm hôm ấy, chúng tôi ôm nhau mà rơi vào giấc ngủ hạnh phúc của riêng mình.

Những ngày sau đó, thời tiết Đà Lạt dần tốt lên, khí trời cũng không còn âm u nữa, thi thoảng vào giữa trưa sẽ xuất hiện ánh nắng mặt trời len lỏi qua từng đám mây xám xịt. Tôi tranh thủ khoảnh khắc ngắn ngủi đó mà cùng chụp một tấm với Hải Minh. Trong bức ảnh, chúng tôi khoác vai, ôm eo đứng cạnh nhau, đằng sau lưng là một vạt nắng dài chiếu rọi từ trên trời, tựa như thể đó là ánh đèn sân khấu và chúng tôi là nhân vật trung tâm.

Vạt nắng này rất đặc biệt, đến mức báo đài ngày hôm đó cũng đưa tin rồi tung hô như thể một tạo hóa của mẹ thiên nhiên. Tôi cùng Hải Minh đều là người trong ngành nên đại khái cũng hiểu được tại sao mấy tin vớ vẩn bên lề này lại được đưa lên, chủ yếu kéo theo sự chú ý của công chúng thôi.

Hai đứa chúng tôi rong đuổi khắp đất Đà Lạt cũng phải tầm bốn ngày, đến chiều chiều của ngày thứ tư lại dắt tay nhau đi mua quà lưu niệm. Tôi không tặng quà cho nhiều người lắm, chỉ có gia đình, Nhu Vân cùng một, hai người bạn thân thiết khác thôi. Còn Hải Minh mua nhiều đến mức khiến tôi còn nghĩ anh ấy là một con buôn chính hiệu.

Ngoại trừ gia đình và bạn bè thân quen, anh ấy còn mua tặng cho cả đồng nghiệp ở phòng tập gym cùng công ty du lịch, số lượng mua nhiều đến mức phải dùng bao tải và thùng xốp để hình dung. Với số lượng này, hãng hàng không kiểu gì cũng bắt chúng tôi bỏ thêm tiền để để mua thêm số “cân” cho phù hợp. Vì vậy, tôi đã chủ động giúp anh ấy đặt một chuyến xe tải chở chúng về thành phố, nếu không có gì bất trắc thì trong sáng mai sẽ tới thôi.

Đến lúc về lại khách sạn, tôi vẫn nhớ gương mặt niềm nở của vợ chồng dì bán hàng, chúng tôi mua nhiều đến mức dì ấy phải công nhận đây là doanh thu thông thường kiếm được trong nửa tháng. Thậm chí dì ấy còn tặng cho chúng tôi một hộp mứt dâu tự làm khá ngon, ít đường nhiều dâu, đúng loại khẩu vị tôi thích.

. . .

Tối đến.

Khách sạn Chòi.

“Ha … ha …”

Tiếng thở dốc của tôi vang lên đứt quãng, nước ấm từ vòi hoa sen chảy xuống lăn dài ở trên da. Dưới ánh đèn sáng của phòng tắm, thi thoảng chúng còn ánh lên như pha lê. Lưng tôi dựa vào tường gạch men mát lạnh, hai tay ôm chặt lấy cổ của Hải Minh, một chân co lên cao quắp vào hông anh ấy, chân còn lại nhón lên để anh ấy thuận thế mà đưa thứ đó xâm nhập vào bên trong.

Chúng tôi lại làm tình, lần này, địa điểm khá tình thú, là nhà tắm.

“Sẽ không đau chứ?”, anh ấy hôn nhẹ lên môi tôi rồi khàn giọng nói.

“Không sao đâu, từ hôm qua em đã bình thường trở lại rồi”, tôi mỉm cười đáp, đầu lưỡi tinh nghịch tách môi anh ấy ra rồi tiến vào sâu bên trong, tìm nơi ấm áp ấy. Anh ấy thở ra từng hơi ấm nóng, một tay nhấc chân tôi cao lên, tay còn lại nhanh chóng đeo bao cao su vào rồi kê thứ hùng dũng kia vào sát “cửa vào”.

Tôi cố tình đưa đẩy hông mình cọ vào đầu chỗ đó của anh ấy, cố tình kích thích anh ấy nhiều hơn. Anh ấy khẽ mỉm cười đầy dịu dàng rồi hôn nhẹ vào khóe miệng tôi. Sau đó, liền đẩy hông về phía trước, trực tiếp xâm nhập thứ hùng dũng đó vào sâu bên trong.

Tôi ngửa cổ rên thành tiếng, nước ấm từ vòi sen chảy lên trên người rồi trượt dài xuống kẽ mông. Cả người tôi co giật lên từng đợt như bị điện giật, bây giờ cảm nhận lại thì thứ đó của anh ấy thô dài thật, mới vào được một nửa thôi mà tôi đã như thể nắm trọn lấy toàn bộ anh ấy rồi. Anh ấy càng vào sâu bao nhiêu là bên trong càng co rút như muốn hút nó vào sâu hơn. Chỗ đó của tôi trướng lên đến muốn đau, phần đầu còn rỉ nước ra không ngừng, tôi ôm chặt anh ấy mà rên rỉ, anh ấy vòng tay ra sau lưng tôi rồi xoa nhẹ vỗ về.

“Duy, chặt quá, em thả lỏng ra nào”, anh ấy khàn khàn nói.

Hai mắt tôi mụ mị nhìn về phía bức tường trước mặt, bây giờ tôi đã không rõ trên đó có họa tiết như thế nào nữa rồi. Hai mắt tôi tràn ngập dục vọng, tràn ngập những hình ảnh gợi tình của anh ấy. Tôi nghiêng đầu xoay mặt anh ấy lại rồi đặt một nụ hôn sâu, cái lưỡi mềm mại tham lam cuốn lấy của anh ấy rồi kéo vào bên trong miệng mình.

“Ha … ha …”, tiếng thở dốc của anh ấy phả vào mặt tôi, rồi sau đó, anh ấy thúc hông mạnh mẽ, toàn bộ thứ đó lập tức tiến nhập vào sâu trong người.

“A–!!”, tôi giật nảy mình, mông nhịn không được mà đẩy ra phía sau, sống lưng cong lại ưỡn người về phía trước.

Vào … vào rồi–!

“Vào được rồi”, anh ấy mỉm cười nói.

Đáng ghét, sao nụ cười của anh lưu manh vậy?

Tôi cắn răng thở ra mấy hơi đứt quãng, phần bên dưới co bóp lại liên hồi, tôi có thể cảm nhận được thứ thô to ấy ở trong bụng. Tôi buông một tay ra rồi lần mò xuống bên dưới, cố tình chạm vào chỗ kết nối của hai chúng tôi.

“Sát thật đấy”, tôi cười cười đáp, hơi thở có hơi đứt quãng nhưng nhờ thế mà bộ dạng bây giờ của tôi có lẽ rất cuốn hút trong mắt anh ấy. Anh ấy hơi cúi đầu, mang tai ửng đỏ trông rất đáng yêu. Tôi nhếch môi đầy ranh mãnh rồi hôn nhẹ lên tai anh ấy, giọng khàn khàn thì thào:

“Minh à … em muốn”.

“Bám chặt anh”, anh ấy khàn giọng đáp.

Vừa dứt lời, hông của anh ấy bắt đầu di chuyển, tôi còn chưa kịp bám chặt nên người hơi trượt xuống. Cũng may có anh ấy đỡ lại kịp nên tôi mới có thể lấy lại được điểm tựa của mình. Anh ấy đưa đẩy hông mình càng lúc càng nhanh, hai mắt chìm hẳn vào dục vọng, tôi ghì chặt vào người anh ấy, miệng không ngừng rên rỉ thanh âm cao vút.

Tôi nghĩ chắc cả đời này trừ bỏ làm tình, quả thực không có chút cơ hội nào để tôi có thể dùng giọng cao như thế này quá.

“Minh … Minh … em yêu anh!”, tôi vừa rên vừa gọi tên anh ấy, tốc độ đưa đẩy hông của anh ấy càng lúc càng nhanh, những cú thúc càng ngày càng mạnh mẽ.

Bên trong tôi như thể sắp cháy đến nơi, cơn đau ập đến không ngừng, xen lẫn vào đó là từng cơn khoái cảm không cách nào chối từ. Phần đầu chỗ đó của tôi căng trướng rồi đung đưa qua lại, chất lỏng màu trắng đột nhiên rỉ ra ngoài, cả người tôi như thể đạt đến một trạng thái thăng hoa không thể dùng lời mô tả.

“Anh yêu em!”, anh ấy khàn giọng nói.

Đột nhiên, tốc độ đưa đẩy hông của anh ấy bạo phát, thứ hùng dũng đó căng trướng lên rồi ra vào không ngừng nghỉ. Từng tiếng va chạm ở dưới mông vang lên liên tục, khóe mắt tôi xuất hiện mấy giọt nước mắt nóng hổi, hơi thở đứt quãng mà rên rỉ thành tiếng.

“Ha … ha … Minh …”

“Anh … sắp ra rồi!”, giọng khàn khàn của anh ấy vang lên bên tai, tôi cong người ưỡn về phía trước, anh ấy càng đẩy hông thúc mạnh hơn. Đến khi thứ đó căng trướng lên một vòng thì anh ấy nhanh chóng rút ra rồi tháo bao cao su, một dòng chất lỏng trắng đục ngay lập tức bắn thẳng lên trên ngực cùng trên cơ bụng sáu múi của tôi.

Cả người tôi mềm nhũn, hai chân đứng không vững dựa vào tường mà trượt xuống. Anh ấy vội vàng đỡ lấy tôi trước khi mông chạm sàn.

“Em còn đứng được không?”, anh ấy ân cần hỏi.

“Em còn không yếu đến thế”, tôi cười cười đáp. Sau đó vịn vào vai anh ấy để đứng vững, mặc dù đằng sau vẫn còn đau đấy nhưng nhiều hơn vẫn là khoái cảm, so với lần trước, lần này đã ít đau đớn hơn, tôi nghĩ bản thân mình cũng đang dần thích nghi với chuyện làm tình bằng chỗ phía sau rồi. Cá nhân tôi có chút mong chờ với những lần làm tình kế tiếp, chắc sẽ sướng lắm.

Đương nhiên, đó là chuyện của tương lai, còn bây giờ,tôi vẫn còn hơi đau. Đứng dựa lưng vào tường, tôi ngẩng đầu nhìn anh ấy rồi mỉm cười. Anh ấy cười lại với tôi rồi áp sát đặt lên môi một nụ hôn dịu dàng. Tôi vòng tay ôm lấy anh ấy thật chặt, tiện thể cũng mò tay ra sau thắt vòi hoa sen đi. Nước xối vào khó chịu quá.

“Em còn chưa ra này”, anh ấy nghiêng đầu lại rồi thì thầm vào tai. Chất giọng ấy … thật quyến rũ, nghe bao lần vẫn như lần đầu.

“Anh giúp em đi”, tôi hôn lên bả vai anh ấy rồi đáp lại.

Nghe vậy, anh ấy liền rời khỏi người tôi rồi quỳ xuống, hai mắt đắm đuối nhìn vào chỗ đang rỉ nước của tôi. Anh ấy nắm nó một cách dịu dàng nhất rồi hôn nhẹ, đầu lưỡi liếm đi phần rỉ nước rồi từ tốn cho vào miệng.

Hai mắt tôi chớp chớp không ngừng, adrenaline liên tục sản sinh trong cơ thể, nhịp tim tôi tăng lên liên tục.

Thình thịch, thình thịch!

Tôi luồn tay vào tóc anh ấy rồi bắt đầu đưa đẩy hông đầy khiêu gợi, đầu tôi hơi ngẩng đầu lên nhìn vào bức tường ở trước mặt, trong mắt chứa đầy dục vọng.

Anh ấy giỏi quá!

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv