Cấm Huyết Hồng Liên

Chương 267: Đáp án



Trận đấu thứ hai vòng chung kết Ma Đấu đại hội chỉ còn lại ba người, việc rút thăm quá đơn giản, chỉ cần bốc xem người nào được phiếu trống, hai người còn lại tự nhiên là đối thủ tiến hành thi đấu.

Người điều khiển cung kính đặt thùng thăm trước mặt Áo Nhĩ Ba, sau khi suy nghĩ hắn quay đầu nhìn nữ nhân bên cạnh nói: "Đây là lần rút thăm cuối cùng ở đại hội này, Điển Na, đi lên tiến hành xem nào."

"Được, cám ơn phụ vương!" Điển Na thực hưng phấn, lấy tay đưa vào trong thùng.

Toàn trường nín thở nhìn.

"Tam ca, ngươi nói lần này có phải tên tiểu tử đáng giận kia lại tránh được?" Trong khu Kỳ Võ học viện, Phụ Á khẩn trương nói.

"Hy vọng là không." Ma Đa nhìn chằm chằm ma pháp ảnh, trầm giọng nói: "Trước kia tuyển thủ đông đảo còn có thể, nhưng hiện tại chỉ còn có 3 phiếu, cơ hộ gặp hắn rất lớn, một là hắn được phiếu trắng, hai là trận này gặp ta, hai kết qua ta đều tiếp thụ, chỉ sợ hắn đối đầu cùng học viên Thiên Phong, nếu thật sự an bài như vậy cơ hội hắn đánh bại Anna không lớn, thắng bại là 5-5, ta không muốn kết quả đó."

"Nếu thật tam ca gặp hắn, nhất định phải mạnh tay giáo huấn hắn mới được, tuyệt không để hắn thua dễ dàng nha, như vậy mới trút giận dùm ta!" Phụ Á cắn răng, hung tợn nói.

"Kẻ từng khuất nhục thể diện gia tộc Lam Duy Nhĩ, hắn trốn không thoát!" Ma Đa lãnh đạm đáp.

Bàn tay mềm mại của Điển Na đảo một vòng trong rương, tùy tiện lấy một lá thăm ra, vừa thấy nàng sửng sốt.

"Dịch Vân. Tát Nhĩ Đạt!" Liên tiếp ba lượt nàng đều rút trúng hắn, loại tỷ lệ này thật quá mức…

Xôn xao…

Toàn trường xao động một trận, có kích động, có nghi hoặc.

Lại là hắn?!

Đại hội lần này có hai cơ hội giành phiếu trắng, phân biệt là tranh 12 cường và chung kết này, tuyển thủ tham dự nhiều vô cùng, thế mà chỉ mỗi mình hắn trúng thưởng? Vận khí cỡ này thật sự là…là…không tin được nha.

Huống chi, ở vòng 25 cường, đối thủ của hắn trong đám 25 cường đó lại toàn kẻ yếu nhất, tuy rằng hắn luôn là một tên may mắn, nhưng nhiều lần trùng hợp như thế đều dừng ở trên đầu hắn như vậy, không phải là hai chữ may mắn có thể giải thích.

Hay là, trong đó có cái gì ủy khuất?

"Quả nhiên là một tiểu tử truyền kỳ!"

"Ngươi không kỳ quái sao? Nếu là một hai lần còn cho qua, đây đã là lần thứ ba rồi đó, cổ quái mà!"

"Nhiều lần trùng hợp chính là tất nhiên, không phải là nguyên tắc xưa nay là vậy sao?"

Chung quanh truyền đến âm thanh ồn ào, Áo Nhĩ Ba lại nghe rõ ràng, nhíu mày ho nhẹ hai tiếng, hắn quay đầu nhìn khu khách quý, ngó Mễ Nặc ở hàng ghế thứ ba, mở miệng hỏi:

"Mễ Nặc viện trưởng, phiếu trống vốn là ý tốt, nhưng nhiều lần đều dừng trên đầu cùng một người, kết quả thế này chưa bao giờ có, tính công bình của Ma Đấu đại hội cũng bị hoài nghi, đó là một hiện tượng không tốt, bổn vương tính rút thăm lại một lần, được không?"

Ma Đấu đại hội là vòng đấu chói sáng nhất trong vòng 10 năm của Kỳ Võ đế quốc, toàn thể quốc dân đều dòm ngó, tính công bình nếu bị nghi ngờ sẽ dẫn đến tin đồn thất thiệt, Áo Nhĩ Ba phải nghĩ cách hóa giải, mà Dịch Vân thuộc Thiên Phong học viện, hắn đương nhiên phải được Mễ Nặc đồng ý.

Mễ Nặc nổi danh ngoan cố, nếu hắn kiên quyết không đáp ứng, Áo Nhĩ Ba cũng không trì hoãn, dù sao nghi thức đều dựa theo quy định đại hội tiến hành.

Không như Áo Nhĩ Ba tưởng tượng, Mễ Nặc đáp kiên quyết: "Liền theo ý bệ hạ, rút thăm lại đi!"

An Kiệt La nghe vậy không khỏi giận dỗi đáp: "Lão hỗn trướng, căn bản không cần thiết như vậy! Bất luận hai trận kế tiếp an bài thế nào đối với Ma Đa bên ta không hề ảnh hưởng, đây là làm điều thừa!"

Mễ Nặc mặt không hề dao động, thản nhiên nói: "Kết quả cuối cùng của đại hội ta biết rõ ràng, Dịch Vân cùng Anna sẽ đứng hạng hai, ba. Kết quả đều không thay đổi, rút thăm lại chỉ để tiêu trừ nghi ngờ trong lòng mọi người mà thôi, đó cũng là nỗi lòng của bệ hạ, ta không có lý do gì từ chối."

Áo Nhĩ Ba gật đầu, lời Mễ Nặc vừa nói khiến hắn hài lòng, nhìn An Kiệt La nói: "An Kiệt La viện trưởng, hiện tại ba tuyển thủ có hai thuộc Thiên Phong học viện, Kỳ Võ vương gia học viện một, đối với ngươi mà nói, tình huống khó khăn nhất chính là Ma Đa đánh cả hai tràng, cho nên lần rút thăm này bổn vương đặc biệt cho ngươi tiến hành."

"Đây!" An Kiệt La ngạc nhiên, đang muốn cự tuyệt, lại nghe Mễ Nặc nói tới: "Lão hỗn đản, ngươi đi đi, bệ hạ ra cử chỉ này là để tiêu trừ tranh luận, kết quả cuối cùng không ảnh hưởng gì đâu, đừng lãng phí thời gian, mau một chút cho trận đấu tiến hành sớm đi!"

An Kiệt La nghe cũng có lý, quả thật không cần nhàm chán tiêu tốn thời gian, hắn đi liền, nhìn ba tờ giấy ghi tên khác nhau, quăng vào trong hòm, lắc lắc mấy cái, rồi duỗi tay vào trong.

"Dịch Vân. Tát Nhĩ Đạt!" An Kiệt La nhìn danh sách trên tay, cũng ngây ngẩn cả người.

Toàn trường nhất thời ồ lên, lần này âm thanh lại là hưng phấn, không có chút nghi ngờ nào.

Hai lần đều có kết quả như nhau, nay lại từ tay viện trưởng An Kiệt La rút ra, chỉ có thể nói thiếu niên tóc đen kia vận khí thật tốt quá.

"Ài, không ngờ được mà!" Áo Nhĩ Ba thở dài cười nói: "Xem ra chúng ta làm điều thừa rồi, vận may của thiếu niên kia thật sự là… thôi, không tranh luận nữa, công bình của đại hội không còn hoài nghi, bắt đầu thi đấu đi!"

"Vẫn không thể nói gì với ngươi, nhưng mà, với ta thì đây là kết quả tốt nhất!" Anna thở ra một hơi, cười khẽ với Dịch Vân, đi lên lôi đài.

Khó có thể diễn tả tâm tình Anna đối với Dịch Vân, tránh không giáp mặt hắn là kết quả nàng cảm thấy tốt nhất, nàng không hy vọng gặp đối thủ như hắn, bởi vì, nàng sợ.

Mà đánh với Ma Đa ít ra còn biết được kết quả, an bài cuối cùng ra sao nàng cũng rõ ràng. Nàng tĩnh tâm đi ra, dù biết rõ nhưng nàng quyết định xuất toàn lực cho trận chiến này.

Nhìn hai đối thủ trên sân đấu, Dịch Vân không có hứng thú xem tiếp, xoay người đi xuống.

"Dịch Vân, sao đó? Trận đấu này ngươi không nhìn sao?" Ca Đức khó hiểu hành động của Dịch Vân, hỏi.

"Kết quả sớm biết rồi, xem làm gì, ta đi trước một bước, Ma Đa là đối thủ tiếp theo của ta, ta muốn đi bình ổn tâm tình." Dịch Vân bình thản trả lời.

Ca Đức ngạc nhiên!

"Vận khí của hắn thật đúng là tốt thần kỳ, xem ra cho dù ta không giúp hắn làm bừa hắn hẳn cũng có lực đánh vào vòng cuối này." Trên lô ghế, Tạp Lỗ Tư cười nói.

Liếc mắt nhìn hai gã tuyển thủ, ánh mắt quét một vòng, A Khắc Tây không chút hứng thú nói: "Tạp Lỗ Tư, ngươi nói ngươi tìm được một kỳ tài thú vị, chính là một trong hai người này sao? Nếu vậy, ánh mắt ngươi khiến rất thất vọng, ngươi làm lãng phí thời gian của ta mà!"

"Ta nói người nọ hôm nay không có ra tràng, lưu lại một bữa nữa đi!"

"Hừ! Kỳ Võ Ma Đấu đại hội, buồn cười. 30 lần xuất ra vô số cường giả, có bao nhiêu đạt tới Tinh Vực? Tính cái là ra, trận đấu cấp thấp thế này ngươi lại gọi ta ngàn dặm chạy tới, kêu ta vui vẻ hả? Nhớ kỹ, nhẫn nại của ta có giới hạn."

Nếu có người khác ở đây nhất định bị dọa nhảy dựng.

Đối mặt Tạp Lỗ Tư siêu cấp cường giả này, A Khắc Tây không hề khách khí, tác phong loại này thì Kỳ Võ đế vương hay Pháp Thánh Kiệt Mễ Đạt tuyệt đối không dám phóng.

Đứng lên, Tạp Lỗ Tư coi như không nghe, lạnh nhạt cười nói: "Lão hữu đừng nóng vội, ta nói rồi, nhất định cho ngươi vừa lòng, hiện tại ngươi về trước đi, ta lát về sau."

Trạm gác vang lên thanh âm chính thức bắt đầu trận thứ hai vòng chung kết.

Ngay từ đầu trận, Ma Đa lao nhanh về phía Anna, nàng lại chuẩn bị chiến pháp, liên tiếp thi triển ra mấy đạo ma pháp Lục tinh cướp thượng phong, không chỉ ngoài ý liệu của mọi người mà ngay cả Ma Đa cũng phán đoán sai lầm. Trong lúc không kịp đề phòng hắn bị đánh lui về.

Anna nắm trong tay ma pháp địa hệ, đặc điểm chính là phòng ngự kiên cố, vững chắc. Nàng biết rõ điểm này, chiến thuật áp dụng trước tới nay đều là trước thi pháp phòng bị tầng tầng lớp lớp, sau tranh thủ phản kích, thế nhưng trận này vừa bắt đầu liền tấn công khiến ai nấy bất ngờ.

Trên khán đài, Cát Âu khẽ nhíu mày nói: "Địa hệ Pháp Cuồng này không đơn giản, đối mặt Ma Đa cường thế như vậy mà lại bỏ qua phòng thủ, toàn lực mãnh công đột kích, thật ngoài dự liệu, vừa bắt đầu liền chiếm thượng phong, phần gan dạ sáng suốt này đáng tán thưởng!"

Địch Ân cũng gật đầu nói: "Nhìn như vô mưu xong lại tính toán rất kỹ. Tuy trận này nàng nhất định thua nhưng lấy phần can đảm này mà xem thì tương lai nàng thực đáng chờ mong, sau này lại là một nhân tài sáng chói rồi!"

Gật gật đầu Cát Âu nói: "Biểu hiện của nàng thật nổi trội, trận đấu này xem ra có điều hay để xem rồi. Thực lực nàng bày ra thật ngoài sức tưởng tượng. Mà Dịch Vân hắn thuận lợi đánh vào vòng chung kết, lúc trước ai có thể đoán được hay sao?"

Dừng một hồi, Cát Âu đột nhiên hỏi: "Địch An, ngươi thấy Dịch Vân đấu với Ma Đa có cơ hội nào không?"

Địch An chậm rãi lắc đầu, nói: "Tất bại, điểm ấy còn phải suy nghĩ sao, chỉ là hắn đạt được hạng hai đã đáng giá lắm rồi. Chúng ta không nên chờ mong điều không thực tế, kết quả này đã là tốt nhất!"

"Ờ, đúng. Trận đấu tiếp theo gọi Ngạc Đa Đồ tới đây đi, ở trận đấu sáng chói nhất kỳ Ma Đấu đại hội này, chúng ta nên xem hắn biểu hiện một lần."

"Như thế nào không vui vậy?" Đi ra khỏi hội trường, Môn La vội hỏi.

Lắc đầu, Dịch Vân nói: "Trình độ Ma Đa trước trận đấu đã thấy rõ, hắn vẫn không đem toàn lực ra đánh, Anna so với huyết kế đệ tử còn chưa được, cho nên trận này không cần phải xem."

"Nói cũng đúng. Không cần tốn thời gian." Môn La gật đầu đồng ý.

Suy nghĩ một hồi, Dịch Vân lại hỏi: "Trận chung kết chắc chắn ta gặp Ma Đa, lão đại, ngươi phán đoán thế nào?"

"Nếu không xuất kiếm kĩ cho dù ngươi dùng sạch song hệ ma pháp, cơ hội thắng chỉ dưới 2 thành, không còn cách nào, tiếp cận Thất tinh và Lục tinh trung giai cách nhau quá xa. Tuyệt không thể may mắn!" Môn La quả quyết tuyên bố.

Đây là tình huống chân thật, không quản sẽ đả kích lòng tin Dịch Vân hay không, hắn phải nói ra.

Hy vọng dù sao cũng là hy vọng, mộng là mộng, mỗi người đều phải sống trong hiện thực.

Dịch Vân nghe vậy trầm ngâm.

Luyện kiếm quỷ ngục, Thất tinh kiếm kỹ, một khi sử xuất Ma Đa hẳn phải chết, thân phận hắn cũng phải hiện ra dưới ánh mặt trời.

Hắn cũng không sợ gia tộc Lam Duy Nhĩ nhận ra hắn, chỉ là, thế lực đám hắc y nhân lúc trước vẫn còn lẫn trong bóng tối, một khi thân phận hắn bại lộ, đối phương chắc chắn càng thêm cẩn thẩn, chỉ cần trốn không ra huyết cừu làm sao báo?

Thế nhưng, lãnh thổ Tư Đạt Đặc gia tộc cũng không thể rơi vào tay gia tộc Lam Duy Nhĩ, mà không xuất kiếm kỹ thì làm sao thắng?

Một tình thế, hai lựa chọn, hắn nhất thời lâm vào tiến thoái lưỡng nan.

Cổng hội trường, một trung niên nam tử đang chờ đợi, vừa thấy Dịch Vân bên trong đi ra liền đi tới, thân ảnh quen thuộc, cố nhân – Ni Tư.

"Dịch Vân!" Ni Tư đi tới trước mặt cười nói: "Nhìn ngươi rời khu nghỉ ngơ ta liền vội vàng đuổi theo, cuối cùng gặp được ngươi!"

Gặp Ni Tư cũng nằm ngoài ý của Dịch Vân, hắn kinh ngạc nói: "Ni Tư thành chủ sao lại tới đây?"

"Sớm tới rồi, từ trận đầu của ngươi, ta đều xem trên khán đài, biểu hiện của ngươi khiến ta rất ngạc nhiên, so với năm đó ở Đa Ni Tạp thành có thể nói hoàn toàn là hai người khác biệt!"

Ni Tư nhìn thiếu niên tóc đen trước mặt, nét trẻ con trong ấn tượng không còn chút gì, thay vào đó là bừng bừng khí thế, diện mạo tuấn tú, thân hình cao lớn, cân xứng, phong độ tiêu sái. Tiến cảnh đáng sợ dẫn đến thực lực khó lường, mới cách có mấy năm hắn đã bay xa ngần này, cặp mắt khi xưa không thể hình dung ra tâm tình lúc này của hắn.

"Quả nhiên, làm ta trước sau nghĩ mãi không ra, việc này đã có báo hiệu trước, trách ta ngu xuẩn, lúc đầu phát hiện ra hắn, cơ hội tốt như vậy, lúc ấy không nên buông hắn ra, thời gian quay lại được thì hay biết mấy…" chợt nhớ tới con gái La Lôi, Ni Tư ầm thầm tự mắng.

Nghĩ đến điểm này, Ni Tư vội nói không ngừng: "Không gạt ngươi, La Lôi cũng theo ta tới đây, vẫn theo dõi các trận đấu của ngươi, nó rất muốn gặp ngươi, không bằng sau khi đại hội chấm dứt các ngươi dành chút thời gian gặp nhau đi!"

"La Lôi?" trong ấn tượng của hắn đó là một cô gái tóc vàng, cảm giác với nàng cũng không xấu, ít nhất nàng không xem nhẹ hắn, lại nguyện ý thân cận hắn, chỉ điểm ấy thôi so với gia tộc Lam Duy Nhĩ đã tốt hơn nhiều rồi.

Hắn cười nói: "Đây là đương nhiên, mặc kệ là thành chủ, hay La Lôi, chúng ta đã nhiều năm không gặp, họp mặt một lần là tốt nhất!"

Ni Tư nghe vậy mừng rỡ: "Định như vậy đi, sau khi đại hội chấm dứt, chúng ta liền tìm tới ngươi, đến lúc đó, ngươi cũng có thời gian rộng rãi hơn!"

Gật gật đầu, Ni Tư có ân với hắn, La Lôi hắn cũng muốn gặp, đều là cố nhân gặp mặt chỉ là việc nhỏ, một lát, Dịch Vân kỳ quái hỏi: "Ni Tư thành chủ, ngươi chờ ta chỗ này, không chỉ có mỗi việc đó chứ?"

"Khụ khụ… đương nhiên không, chỉ là thấy ngươi liền cao hứng, mới nhiều lời như vậy." Ni Tư nghiêm mặt thận trọng nói: "Trận chiến hôm nay, người thắng nhất định là gia tộc Lam Duy Nhĩ, Ma Đa không thể nghi ngờ. Nói cách khác, trận chung kết hai ngày sau, ngươi và hắn tranh đoạt vị trí quán quân, ngươi có tin tưởng trận chiến này không?"

Điều Ni Tư hỏi cũng là phiền muộn hiện tại của hắn, chỉ đơn giản đáp: "Thắng bại thì phải đánh rồi mới biết, trận đấu còn chưa tới ta không muốn nghĩ nhiều vấn đề này!"

"Ờ!" Ni Tư gật gật đầu, nói: "Tâm tính rõ ràng, ít nhất ngươi không mất ý chí chiến đấu, thắng bại ta không quan tâm, chờ ở đây chỉ muốn hỏi ngươi một câu: "Đối với gia tộc Lam Duy Nhĩ ngươi bây giờ cảm thấy thế nào?"

"Lại là vấn đề này? Dịch Vân nghe vậy cả kinh.

Thở dài, Ni Tư nói tiếp: "Trận tiếp theo đối thủ của ngươi là Ma Đa cũng từng là tam ca của ngươi, tuy rằng khả năng thắng của ngươi không lớn nhưng còn về sau? Nếu lại dùng phương thức như đối với Phụ Á, ngươi không có chỗ nào tốt, đường đi sau này càng thêm gian nan!"

Lời này hình như quen quen? Y như lời giáo sư Tạp La Tạp.

"Ý của ngươi thế nào?"

"Hòa hảo đi!" Ni Tư nhẹ nhàng nói: "Lấy biểu hiện bây giờ của ngươi, gia tộc Lam Duy Nhĩ nhất định nguyện ý tiếp nhận ngươi quay về, gia tộc đứng đầu tứ đại thế gia, chính quân hai giới đều có lực ảnh hưởng to lớn. Bất cứ ai đối kháng đều không chọi nổi, ta đề nghị ngươi thừa nhận thân phận, chắc chắn ngươi là ngôi sao chói mắt nhất của gia tộc. Địa vị lại cao hơn Ma Đa, vị trí gia chủ sau này nhất định là ngươi rồi."

"Cầu hòa hay đối kháng, hai lựa chọn, chọn cách 1 con đường ngươi đi sẽ rộng lớn hơn."

Lời nói giống như Tạp La Tạp khi trước, cách nhìn hai người không khác nhau mấy, lấy kinh lịch của bọn họ đều nhìn ra con đường Dịch Vân nên đi, cho nên mới trước sau chạy lại khuyên răn, phần tâm ý này hắn cảm kích, nhưng không cùng nhận thức.

"Ni Tư thành chủ, ngươi đến đây là để nói chuyện này?"

"Đúng vậy, mặc dù nhiều năm không gặp, nhưng từ hành vị tự nguyện tham gia Ma Đấu đại hội, tâm ý ngươi ta hiểu, bỏ qua phần kiên trì này đi! Tư Đạt Đặc đã là vong tộc, thế gia Lam Duy Nhĩ mới là lựa chọn tốt nhất." nguồn TruyenFull.vn

Ni Tư nói xong rời đi, là người dày dạn kinh nghiệm, hắn hiểu được giờ phút này Dịch Vân cần thời gian suy ngẫm.

Chỉ là, hắn hiểu được tâm lý, lại không biết Dịch Vân, hoặc là nói, không biết được quá trình hắn đã trải qua.

"Y như năm đó, hắn vẫn quan tâm tới ngươi." Môn La nói.

"Thân thiết như lão sư Tạp La Tạp, ta cảm kích tâm ý hắn, chỉ là hắn không biết tâm nguyện của ta. Đường ta đi, hướng ta chọn, tuyệt không thay đổi!"

Năm tháng trôi qua cũng không thay đổi được tính tình hắn, vẫn bướng bỉnh như khi Môn La gặp hắn năm đó, cố chấp đáng sợ, nhưng đó chính là điểm Môn La thích hắn.

Ni Tư tuyệt không nghĩ tới, hắn lần này tiến đến lại không hề dao động nửa phần tâm ý Dịch Vân, chỉ làm ý chí hắn càng thêm vững chắc, kiên định bước đi.

Rời khỏi hội trường, khu nghỉ ngơi Thiên Phong học viện, một chiếc xe ngựa đột ngột dừng trước mặt, một lão giả uy nghiêm đi xuống, vừa thấy hắn liền thoải mái cười nói: "Ngươi cũng thật khó tìm, ta đã chờ ngươi ba ngày, Dịch Vân, lên xe nói chuyện đi."

Việc nên tới đã tới, trước đêm quyết chiến, Bá Nạp Đốn tìm tới cửa, hắn hiểu được tướng quân truyền kỳ này, ông nội danh nghĩa, gia chủ gia tộc Lam Duy Nhĩ muốn hắn có đáp án.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv