Dịch Vân nghe xong liền hồi tưởng lại, ở trong cuộc khảo hạch quy mô lớn ngày hôm qua, khán giả ngồi ở bên trên khán đài quan sát, từ trên nhìn xuống, ngồi đầy năm tầng khán đài, có khoảng chừng mấy nghìn người, còn nghĩ hẳn đều là người nhà của những thí sinh, nhưng hóa ra ở bên trong còn có đặc sứ của các đại thế gia phái tới.
Dịch Vân cũng không biết, Thiên Phong học viện tuy rằng so ra còn kém Kỳ Võ học viện, nhưng nó cũng là cao cấp học viện bài danh thứ ba trong đế quốc, đương nhiên là sẽ được quan tâm tương đối lớn.
Nghi thức nhập học của Thiên Phong học viện hàng năm ngoại trừ đặc sứ mà những thế gia thế lực bên trong Thiên Phong thành cùng với thành trấn ở phụ cận phái tới tham gia ra, toàn bộ các tổ chức đoàn thể lớn bên trong đế quốc, cũng đều không quản đường xa mà phái người tham dự, ví như ngay cả các đại thế gia ở vương đô Kỳ Võ cũng như vậy.
Hai chữ nhân tài, đó là khối mật ngọt, chung quy có thể hấp dẫn cả đàn kiến tới.
Ngày hôm qua Dịch Vân đã thấy có tới mấy nghìn khán giả, người nhà của thí sinh trái lại chỉ là một ít trong số đó, điều này không giống như ở sơ cấp học viện Đa Ni Tạp học viện, dân chúng bình thường muốn chen vào xem lễ tịch cũng không dễ dàng, phần lớn trong đàn kiến này đều là từ các địa phương khác trong đế quốc kéo đến.
"Ở trong mấy vạn thí sinh ngày hôm qua, ngươi là một người sáng chói nhất trên toàn sân khảo hạch của ma bộ, người mà bản thân có siêu phẩm tinh thần lực, tại toàn bộ Kỳ Võ đế quốc, trong mấy nghìn cao cấp học viện, cũng bất quá chỉ có mười mấy người mà thôi, nhân tài hi hữu như vậy, có một thế gia nào muốn bỏ qua." Ngạc Đa Đồ nói.
Nghe Ngạc Đa Đồ nói ra hai chữ "Nhân tài", Dịch Vân không khỏi kinh ngạc, ngoại trừ Mễ Nặc từng xưng hô với hắn như thế ra, lần này là lần thứ hai nghe được, cho nên có chút không quen.
Ngạc Đa Đồ nhìn Dịch Vân, chậm rãi nói: "Chắc chắn mấy ngày kế tiếp tới đây, sẽ có rất nhiều người của những thế gia hướng tới ngươi đưa ra đủ hạng điều kiện đãi ngộ, tiến hành hành vi mời chào một cách mãnh liệt." Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m
Dịch Vân lúc này đã hoàn toàn rõ ràng, nhìn Ngạc Đa Đồ, thản nhiên nói: "Ngươi nói có chuyện quan trong thương lượng, hẳn cũng là chuyện mời chào ta phải không?"
Ngạc Đa Đồ gật đầu cười nói: "Tộc trưởng của gia tộc bọn ta đối với ngươi tương đối coi trọng, muốn ta nghĩ tất cả mọi biện pháp, cũng phải mời chào được ngươi, hy vọng Dịch Vân ngươi có thể nhìn trên quan hệ bằng hữu của chúng ta, mà bán cho ta một phần mặt mũi, có thể ưu tiên cân nhắc lời mời chào của Kiệt Nặc Tư gia tộc chúng ta."
"Tộc Trưởng gia tộc ngươi biết chuyện của ta?" Dịch Vân nghe vậy cả kinh, liền kinh ngạc hỏi.
Ngạc Đa Đồ thoáng ngẩn ra, không rõ phản ứng này của Dịch Vân, sau đó hiểu được, nhanh chóng phẩy tay nói: "Không phải như ngươi nghĩ đâu, tộc trưởng ta là muốn mời chào người sở hữu siêu phẩm tinh thần lực, cũng không biết người cấp cho ta ma hạch và bộ phận trên thân ma thú là một người."
Dịch Vân vừa nghe xong liền thở nhẹ ra một hơi, cũng yên lòng xuống. Nếu như chuyện này cũng loan truyền ra ngoài, vậy thì phiền phức của hắn so với hiện tại lại càng nhiều hơn rất nhiều.
"Ngạc Đa Đồ, ngươi là bằng hữu của ta, ta cũng không muốn thấy ngươi không cách nào hoàn thành nhiệm vụ mà tộc trưởng của ngươi gia cho, thế nhưng, ta cũng sẽ không tiếp thu lời mời chào của bất cứ cái thế gia thế lực nào, chỉ có thể nói xin lỗi thôi." Dịch Vân nhìn Ngạc Đa Đồ, áy náy nói.
"Sẽ không thể cân nhắc thêm một chút nữa sao? Có bất luận cái điều kiện gì đều có thể thượng lượng…" Ngạc Đa Đồ thử cố gắng lần nữa nói.
"Không cân nhắc!" Dịch Vân cắt ngang lời nói của Ngạc Đa Đồ, nghiêm túc nói: "Không chỉ đơn thuần là gia tộc ngươi, mà bất luận một cái thế gia tổ chức nào cũng đều sẽ như vậy."
Ngạc Đa Đồ thấy vẻ mặt kiên định của Dịch Vân, biết nói thêm nữa cũng là vô dụng, thở dài, có chút thất vọng nói: "Ân, ta hiểu rồi! Việc này ta sẽ thuật lại đúng sự thật cho tộc trưởng, cũng sẽ không hướng ngươi nói lại nữa. "
Ngoài miệng là nói như thế, nhưng trong lòng Ngạc Đa Đồ lại đang nghĩ: Tộc trưởng dự liệu quả nhiên không sai! Việc này thử một lần lập tức dò ra, Dịch Vân thực sự là đệ tử của một đại thế gia! Nếu như thân phận của hắn chỉ là thường dân, coi như là chẳng xem gia tộc Kiệt Nặc Tư ta vào đâu thì cũng không có khả năng ngay cả các đại thế gia khác đều cự tuyện như thế.
Kỳ thực, Ngạc Đa Đồ trước khi tìm Dịch Vân, trong đầu hắn cũng đã có chuẩn bị là sẽ bị từ chối.
Từ một tháng trước, tộc trưởng Cát Âu của hắn từng suy đoán qua, Dịch Vân nếu có thể xuất ra nhiều ma hạch cùng bộ phận ma thú như vậy, hiển nhiên là vượt xa thực lực mà bản thân của hắn có, như vậy, chính là hắn từ trong gia tộc của chính mình mang theo ra ngoài.
Mà gia tộc có thể cấp cho một gã đệ tử nhiều cao giai ma hạch như vậy, nhất định là một cái đại thế gia không thể khác được.
Cát Âu tuy rằng không biết, Dịch Vân và người cấp cho ma hạch chính là một người, thế nhưng Ngạc Đa Đồ không giống hắn, ngày hôm nay thử một lần, suy đoán trong đầu cứ như vậy chứng thực được rồi, Ngạc Đa Đồ tuy rằng có chút thất vọng đối với việc Dịch Vân cự tuyệt gia nhập gia tộc của hắn, nhưng lại hiểu rằng đây là chuyện đương nhiên.
"Nếu đã xác định rồi thì không biết Dịch Vân là đệ tử thuộc về cái gia tộc kia, lại vì sao lại đơn độc một mình tới Thiên Phong học viện, lại nguyện ý ở trong cái phường rèn cũ nát này…?"
Ngạc Đa Đồ trong lòng không khỏi nghĩ như vậy, chỉ cảm thấy Dịch Vân tương đối thần bí, những việc làm như vậy tất cả đều khiến cho hắn khó hiểu không thôi.
"Ngạc Đa Đồ, ta có thể hỏi ngươi một vấn đề không?" Dịch Vân đột nhiên hỏi.
"Là vấn đề gì? Ngươi hỏi đi." Ngạc Đa Đồ bỏ qua suy nghĩ tạp nham của mình, gật đầu đáp.
Dịch Vân suy nghĩ một chút, hỏi: "Ngươi nói tại Thiên Phong học viện, còn có hai người lục tinh pháp cuồng có siêu phẩm tinh thần lực, vậy gia tộc Kiệt Nặc Tư của ngươi có mời chào được hai người này gia nhập không?"
"Cũng không có." Ngạc Đa Đồ lắc đầu cười khổ nói: "Trong bọn họ có một người, bản thân chính là đệ tử trực hệ của một đại thế gia nào đó, thì không có khả năng mời chào rồi. Mà một người, gia tộc bọn ta cũng từng tận lực tranh thủ qua, thế nhưng để cho người này bị đại thế gia đoạt đi rồi."
"Đoạt đi rồi? Là bởi vì điều kiện mà các ngươi đưa ra không bằng người ta sao?" Dịch Vân hiếu kỳ hỏi.
Ngạc Đa Đồ lắc đầu, nói: "Đối với một người có thể đạt được lục tinh pháp cuồng, đưa ra điều kiện gì đều là đáng giá hết cả, Kiệt Nặc Tư gia tộc chúng ta sao lại tiếc rẻ chút chi phí này chứ? Gia tộc ta đưa ra một cái địa vị trưởng lão, cùng điều kiện quyền lực thực sự của trưởng lão, thế gia kia cũng đưa ra điều kiện gần giống như thế, chỉ là, địa vị của cái thế gia này so với gia tộc bọn ta thì lớn hơn rất nhiều, cho nên, tên học viên lục tinh pháp cuồng này đã lựa chọn bọn họ. "
Dịch Vân nghe xong có chút kinh ngạc. Hắn đi tới Thiên Phong thành cũng đã hơn một tháng, đối với Ngạc Đa Đồ cũng như gia tộc Kiệt Nặc Tư cũng có đôi chút lý giải.
Kiệt Nặc Tư gia tộc là một thế tộc có trăm năm lịch sử, sinh ý của gia tộc này trải khắp toàn bộ Kỳ Võ đế quốc, nghe nói ngay cả trong hai đại đế quốc còn lại cùng với các tiểu quốc khác, cũng có trú điểm cùng mạng lưới thương nghiệp của bọn họ, mà gia chủ của gia tộc này, càng là một vị cường giả đạt tới lục tinh võ cuồng.
Cái gia tộc này mặc dù không bì được với những thế gia lâu đời, nhưng cũng xem như là đại gia tộc xếp ở vị trí đầu tiên trong Kỳ Võ đế quốc. Một cái thế lực khổng lồ như thế, vậy mà ở bên trong địa bàn Thiên Phong thành của chính mình, ngay cả tranh đoạt một nhân tài cũng đều tranh đoạt không lại người ta?
"Cái thế gia theo lời ngươi nói kia, là chỉ cái thế gia nào vậy?" Dịch Vân hiếu kỳ hỏi.
"Là một trong tứ đại gia tộc của đế quốc cổ võ thế gia-Lam Duy Nhĩ gia tộc." Ngạc Đa Đồ cười khổ nói.
Dịch vân nghe vậy chấn động toàn thân!
"Ngươi cũng biết cái thế gia này sao? Gia tộc lâu đời nhiều năm truyền thừa, có thể nắm giữ thực quyền hai đại quân đoàn chính quy, thế lực khổng lồ như vậy, Kiệt Nặc Tư gia tộc chúng ta thua cũng không tính là oan uổng." Ngạc Đa Đồ vừa lắc đầu vừa nói.
Dịch vân nhất thời trầm mặc...
Ban đêm se lạnh, đám mây đen lớn tụ lại trên bầu trời đêm, đây là một buổi tối không thấy tinh quang.
Dịch Vân đi ra bên ngoài, nhất thời một trận gió mát thổi vào mặt, mái tóc dài buộc lại ở sau lưng cũng tung bay phất phơ đón gió.
"Gió đêm mùa hè mát mẻ toàn thân, ví như rượu, chính là một chén rượu lạnh rét căm căm, chỉ nhấp một ngụm liền cũng say sưa, hảo rượu!" Môn La đón gió cười to nói.
"Chỉ là đi ra hóng gió thôi mà lão đại ngươi lại giống như là đang uống rượu, lạ a." Dịch Vân cười nói.
Từ sau khi Ngạc Đa Đồ rời đi, Dịch Vân vẫn cứ trầm mặc, cho tới lúc này mới mở miệng nói.
"Tiểu tử nhà ngươi rôt cuộc nguyện ý nói chuyện rồi sao? Chỉ là nghe được ba chữ Lam Duy Nhĩ thôi mà đã buồn bực rồi, đấy mới thực sự là chuyện lạ a!" Môn La trêu ghẹo Dịch Vân.
Khi hai người đang nói chuyện, lại có một cơn gió nhẹ thổi vào mặt, Dịch Vân dứt khoát cởi bó tóc xuống, làm cho sợi tóc tùy ý bay lên, nói đến chuyện lạ thì tâm tình thoáng cái đã thông suốt.
Chỉ nghe Dịch Vân lắc đầu nói: "Nghe Ngạc Đa Đồ nói xong, ta cũng không phải buồn bực không vui, mà là đang suy nghĩ, nếu như chỉ là một tên lục tinh pháp cuồng, đều có thể khiến cho đại gia tộc này dùng chức vị trưởng lão để mời chào, như vậy, cường giả thất tinh thì các đại thế gia phải đưa ra điều kiện gì, phải như thế nào để lôi kéo được đây?"
Môn La nghe xong, lập tức bật cười: "Ngươi đã quên danh hiệu của thất tinh cường giả rồi sao? là "Tước"! Đạt tới thất tinh, các đại đế quốc đều sẽ ban tặng địa vị bá tước, có thể lập tức trở thành một thành viên quý tộc có địa vị cao, chính mình cũng có thể thành lập nên một cái thế gia mới, tự nhiên là không cần làm cho người ta tới lôi kéo rồi."
"Thì ra là thế, vậy mà mà ta lại quên bén đi mất." Dịch Vân gật đầu nói.
"Giờ này đã muộn rồi, nên nghỉ ngơi thì không nghỉ ngơi, vì sao lại đi suy nghĩ mấy cái vấn đề buồn tẻ này chứ?" Môn La hỏi.
Trầm mặc một hồi, Dịch Vân nói: "Ta là đang tính thử xem chỉnh thể thực lực của Lam Duy Nhĩ gia tộc. Nếu sự thật giống như lão đại ngươi nói, như vậy, mặc kệ bọn họ quyền thế to lớn ngập trời đến thế nào, tiền tài nhiều ra sao, lại có bao nhiêu chức vị trưởng lão đi nữa, tối đa cũng chỉ có thể tập hợp thu nạp được cường giả tới lục tinh lĩnh vực thôi, chỉ cần tương lai ta có thể đạt tới thất tinh lĩnh vực, vậy thì ta cũng sẽ không sợ nữa rồi."
Nguyên lai Dịch Vân một mực suy nghĩ đến vấn đề này, làm cho Môn La cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
"Theo thực lực của ta chậm rãi tăng cao, cũng càng phát giác ra rằng, lên lĩnh vực càng cao thì càng gian nguy khổ sở, từng bước leo lên núi cao, càng cao càng lạnh, càng cao, cũng càng run sợ. Nhưng là, ta cũng không sợ lạnh, chưa bao giờ tự tin giống như lúc này, mặc kệ núi cao thế nào, ta cuối cùng cũng sẽ đạp lên đỉnh núi! "
Dịch Vân ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm, lúc này mây đen phía trên chậm rãi tản ra, điểm điểm tinh quang đang lấp lánh chiếu xuống.