Việc Lâm má muốn nhận Hàn Duẫn Nghiên làm con gái coi ra không cản nổi, vậy nên thay vì trở thành chị gái thì Hàn Duẫn Nghiên lại vì Lâm Thi Dĩnh mà thành em gái.
"Tại sao?"
Ăn no cơm, hai người muốn tiêu hóa nên đi xuống lầu tản bộ, Lâm Thi Dĩnh chân tay bây giờ ổn hơn rồi.
"Tại sao gì cơ??"
Hàn Duẫn Nghiên nhìn xung quanh bốn phía, nàng đang thưởng thức cảnh vật rất hăng say.
"Này, Hàn Duẫn Nghiên." Nhìn ra được là Hàn Duẫn Nghiên đang chiêm ngưỡng cảnh vậy nên Lâm Thi Dĩnh bất mãn, đặc biệt cô cảm thấy là "em gứa" bên cạnh cô sắp giở trò quỷ rồi nha.
Cái cách xưng hô chị em gứa này chỉ có một người sốt ruột thôi, Hàn Duẫn Nghiên buồn cười, chọt chọt giữa chân mày của người ai ai cũng nghĩ thông minh. "Cậu là mười triệu câu hỏi tại sao hả? Sao có nhiều tại sao dữ vậy?"
Mặc dù là chọt, nhưng lực chọt rất nhẹ, nhưng mà Lâm thị lại bày ra vẻ mặt bi thương. Phố đêm lên đèn thời tiết rất thoải mái, có thể bởi vì đang là mùa thu, mà nhắc tới mùa thu, thì trung thu mỗi năm cũng sắp đến rồi.
Hai người nắm tay, ở tiểu khu này, ai cũng là dân công nhân nhà nước viên chức cấp cao bla bla, nói chung là bận bịu chả ai quan tâm ai, nên lâm Thi Dĩnh không cần cải trang, cũng không cần đeo kính.
"A Dĩnh, sắp trung thu rồi"
Lâm Thi Dĩnh gật đầu, hai tuần nữa là trung thu rồi, khi đó chân cô sẽ lành lặng, sẽ đi lại bình thường, nghĩ thôi đã làm cô thấy khổ não rồi, những ngày thoải mái lười nhác sắp chia tay cô rồi.
Không cần suy đoán lung tung thì Hàn Duẫn Nghiên cũng biết người bên cạnh đang nghĩ gì, nghĩ đến khoảng thời gian này, nàng phải bay tới bay lui còn đối phương lại tự do nghỉ ngơi thoải mái, rõ ràng rất không đạo đưc, hay nói là trước giờ đương sự đều không có đạo đức, chỉ cần nghĩ tới chuyện của Lâm thị, dù tốt hay xấu thi Hàn yêu nghiệt vẫn có thể nở nụ cười rất nhiệt tình.
Đối mặt với nụ cười vênh váo kia, Lâm thị chỉ hận không thể đâm chết đối phương, phấn khích nhìn người khác đau khổ, Hàn yêu nghiệt luốn rất xuất sắc.
Xoa xoa khóe mặt, Hàn Duẫn Nghiên ngồi dậy nhìn vẻ mặt như âm hồn của Lâm thị, nhìn ra hình như đang suy tư gì đó, khóe môi hơi cong, Hàn Duẫn Nghiên cười đến quyến rũ "A dĩnh, đang nghĩ gì đó?"
"Đang nghĩ coi làm cách nào để thu phục yêu nghiệt."
Hàn Duẫn Nghiên cười đến run người, nàng tiến lên xoa đầu tiểu ác bá Lâm Thi Dĩnh " Aiz nha~ A Dĩnh nhà ta làm cứ đáng yêu như vậy chứ."
Lâm Thi Dĩnh mặt đỏ bừng, không biết do câu 'nhà ta' hay do bàn tay đối phương dằn vặt mà thành.
"Chị Winnie?" Giọng nói hơi nghi ngơ vang lên.
Hàn yêu nghiệt là Lâm đầu gỗ động tác không dừng lại, hai người hơi nghiêng đầu, phía trước có hai người, một người Lâm đầu gỗ rất quen, còn người kia đội nón nên cô không biết.
"Hân Di?"
Hóa ra là Quý Hân Di trong đội của cô.
Quý Hân Đi đảo mắt quánh giá hai người trước mắt, bản mặt của Lâm Thi Dĩnh bị người phụ nữ bên cạnh vò véo trong rất buồn cười "Hai người là?"
Hai người lúc này mới giật mình nhận ra động tác của cả hai, Hàn Duẫn Nghiên lập tức rút tay lại, Lâm thị thì vờ ho khan "Trùng hợp ghê ha Hân Di."
"Dạ, đang chuẩn bị về nhà ạ."
Nhìn ánh mắt quánh giá của người đối diện làm Lâm thị có chút buồn cười, hóa ra đứa nhỏ này cũng có lúc nhạy cảm ha.
"Chị Winnie, hai người?" Quý Hân Di rõ ràng không tin nổi, nhưng mà nhìn Lâm Thi Dĩnh bị đối phương dằn vặt, vẻ mặt tùy có tức giận, cũng không phải thật sự tức giận, cơ mà nói sao thì cũng rất thần kỳ
"À cái này..."
Tay của hai người vẫn nắm lấy nhau, Lâm Thi Dĩnh đảo mắt, trong lòng đang nghĩ, có nên nói thẳng thắn với thành viên trong đội không.
"Chị là bạn cấp ba kiêm bạn đại học của Winnie" Người trả lời là Hàn Duẫn Nghiên, nàng đi lên trước một bước, dáng vẻ hấp dẫn không quên nụ cười thân thiết "Chị tên Hàn Duẫn Nghiên, ra em là Quý Hân Di mf hay A Dĩnh hay nhắc tới."
Không thể không nói, sắc đẹp của Hàn Duẫn Nghiên làm mọi thứ rất thuận buồm xuôi gió,ánh mắt quánh giá lúc nãy cũng vì nụ cười này mà thu lại lại không ít. Chỉ là, nụ cười này đối với người bên cạnh không có hiệu quả, người đội mũ khinh rên một tiếng, bầu không khí vất vả lắm mới bình thường thì lại có chút khẩn trương.
"Hân Di, vị này là?"
Tuy nói, cuộc sống cá nhân của thành viên Lâm Thi Dĩnh sẽ không hỏi nhiều, nhưng dù sao Quý Hân Di là người nhỏ tuổi nhất đội, còn cái người trước mặt cô hình như không có ý tháo nón xuống, điều này làm đội trưởng chúng ta được tiếng cưng chiều em gái Quý Hân di có chút nhường mày.
Vừa hỏi đến người bên cạnh thì Quý Hân Di vẻ mặt có chút biến đổi, thân phận người bên cạnh cô có chút phức tạp, phức tạp nên cô chưa nghĩ ra cách giới thiệu ra sao.
Cơ mà chả biết có phải truyền thống hay không, người bên cạnh cùng với Hàn Duẫn Nghiên rất giống nhau, chủ động giới thiệu chính mình, người đó cởi nón xuống, tóc được giấu đi xõa dài, lộ ra khuôn mặt mà Hàn Duẫn Nghiên rất quen thuộc, một khuôn mặt cực kỳ xinh đẹp.
"Em ấy là người phụ nữ của tôi." Vừa bá đạo lại vừa tức giận, đó là cảm giác mà người đó dành cho hai người trước mắt.
"Hoàng Nhã Phân?" Vừa nhìn thấy người trước mắt thì đến cả nụ cười Hàn Duẫn Nghiên cũng quên luôn, chỉ còn đó ngạc nhiên.
Đúng nha~ người đối diện nàng là người đang cùng nàng tranh chấp chức vị trưởng khu vực thừa vụ, Hoàng Nhã Phân, đối thủ nặng ký nhất đó.
"Cậu biết?" Lâm Thi Dĩnh nhíu mày, trên mặt rõ ràng khó chịu, mà sự khó chịu này là cho Hàn Duẫn Nghiên.
Có gì mà những người Hàn Duẫn Nghiên quen biết đều xinh đẹp như vậy???
"Ừm, đồng nghiệp." Hàn Duẫn Nghiên chọn cách xưng hô bình thường.
Quý Hân Di rõ ràng có giật mình, vừa nãy Hoàng Nhã Phân hùng hổ nói ra 'lời thật' mà thật quá nên cô cũng không biết nói ra sao, hiện tại lại đối mặt với đội trưởng nên càng thêm luống cuống "Chị Winnie, em có thể giải thích."
Câu này rõ là đâm vào lòng ai đó, đâu có nghĩ tới trước ánh mắt của hai người kia mà Quý Hân Di lại muốn rút khỏi tay đang nắm, sau đó có người ngẩng đầu, ánh mắt như khiêu khích đối thủ trên tình trường.
Ể, xí, khoan.! Lâm Thi Dĩnh đối với ánh mắt khiêu khích này chỉ muốn thẳng tay đấm cho một đấm, sau gáy là 8 triệu đường đen rồi nha. Ánh mắt như dòm tình địch như rựa là sao má?
Rõ ràng là ánh mắt dành cho tình địch.! Trong lòng Hoàng Nhã Phân, Ry Winnie là thiên địch, cũng là tình địch, nhờ cái động fan chuyên gán ghép hô to cp "Đội trưởng và em út." trong mắt cô, đội trưởng Lâm Thi Dĩnh là tà ác hóa thân.
Khóe miệng của Lâm Thi Dĩnh hơi giật, biểu hiện bên ngoài là uy nghiêm của đội trưởng "Hân Dị, chị cần một lời giải thích đấy."
Em gứa thân thương bị chồn hôi gặm đi, cô đương nhiên khó chiuk.
Thường ngày hay cười hay trêu chọc, nhưng một khi Lâm Thi Dĩnh nghiêm túc thì không ai có thể ngó lơ được, thử nghĩ đi, có thể đứng trước mấy triệu người buổi diễn, thì khí thế sẽ như thế nào? Hơn nữa từ khi ra mắt tới bây giờ, Quý Hân Di vẫn luôn là bé ngoan luôn nghe lời đội trưởng tôn kính, chỉ cần một lời nghiêm túc đã làm cô run rẩy mất rồi.
Hoàng Nhã Phân nãy giờ vẫn nắm tay nên cô cảm nhận được, kết quả là cổ nổi điên, lão bà phải thật vất vả lắm mới cám dỗ được cứ như vậy bị người khác bắt nạt mà nhịn nổi sao? Mơ đi má.!
Vậy nên, cho dù so với hai mẻ trước mặt thấp hơn vài cm, cổ vẫn quật cường nhìn hai người, ánh mắt rõ ràng là không nhường một phân, nhìn hai tay đan chặt của hai mẻ, sau đó khinh bỉ nói "Sao? Chỉ có đội trưởng mới được in relatioship, còn thành viên thì không được phép à?
Chuyện đang bị ba người tránh đi thì bị cổ phơi ra.
Lâm Thi Dĩnh, Hàn Duẫn Nghiên lẫn Quý Hân Di đều có chút kỳ quái, trước đây không phát hiện ra, nhưng gần đây rada của tiểu Di mới nhạy lên được tí. Chỉ là tiểu Di không tin nổi thôi....
"Chị Winnie, chuyện yêu đương này chị Rola có biết không?" Quý Hân Di tự nhiên lại nói ra vấn đề này.
Nghe xong câu hỏi, vẻ mặt của Lâm thị rất đặc sắc, vẻ mặt đang uy nghiêm vì câu hỏi cổ quái này lại thành ra cho chút kinh động. Phản ứng rõ ràng là không hiểu đầu cua tai nheo con mợ gì.
"Sao chị phải nói cho cậu ấy biết?"
Cô trả lời rất tự nhiên, còn nhìn Quý Hân Di như thể cô bé có gì kỳ quái lắm.
Trên sân ba người, chỉ có hai vẻ mặt, một là Quý Hân Di đang kinh ngạc, một là Hàn Duẫn Nghiên hiểu rõ.
Quý Hân Di rơi vào trạng thái không thể bình tĩnh, nhìn nữ thần trong lòng mình từ trên xuống dưới "Chị....chị không phải nói là chị không biết gì hết nha..."
"Biết gì?" Lâm Thi Dĩnh bị người trước mắt làm cho lú lẫn, cô và Chu Kiều Lâm thì có cái gi??????
Lâm Thi Dĩnh ở trong lòng Quý Hân Di là người rất thông minh, tốt bụng, đối nhân xử thế cực kỳ đẹp đẽ cực kỳ hoàn mỹ. Nữ thần đại tỷ tỷ, dù đôi khi có chút xấu bụng, cơ mà túm cái quần nhỏ lại là hoàn mỹ.
Nhưng mà Thượng Đế đôi khi rất công bằng, cho ngươi hoàn mỹ mặc này sẽ lấy đi của ngươi mặt khác.
Đâu có ai nghĩ tới chuyện 'Nhân tình quốc dân', bạn gái mà ai ai cũng muốn, EQ trong cuộc sống lại cực kỳ cực kỳ thấp.!!!!!!!!!!!
Nghĩ tới đây, Quý Hân Di chỉ muốn vì một nữ thần băng sơn trong team rơi xuống một giọt chua xót.
"Dạ, không, không có gì."
"Thật sao?" Lâm Thi Dĩnh rõ là không tin.
Người từ nãy đến giờ làm nền Hàn Duẫn Nghiên đột nhiên ôm lấy tay Lâm Thi Dĩnh, trước ánh mắt cảm kích của Quý Hân Di, nàng nói "Đương nhiên là không có gì rồi, A Dĩnh đừng ép cung Hân Di nữa, phải rồi, mau mau về nhà đi. Lúc nãy mẹ có nói có việc muốn nói với cậu ý."
"Mẹ nói hồi....ấy." Câu nghi vấn được nuốt vào, Hàn Duẫn Nghiên một tay ôm, một tay bấu lấy da thịt của đối phương.
Mặt nghiêm túc, tuy là còn nhiều vấn đề nhưng Lâm Thi Dĩnh ngoài gật đầu ra không thể làm gì khác "haha, đúng vậy, tớ nhớ rồi."
Có người lót đường, Quý Hân Di rất thông minh gật đầu "Chị có việc thì em về trước nha. Hôm nào gặp nha~"
Lâm Thi Dĩnh còn muốn giữ Quý Hân Di lại, cơ mà cái mặt như sắp đâm cô tới nơi của Hoàng Nhã Phân làm cô chùn bước, Hoàng Nhã Phân rất nhanh đã kéo nhà cổ đi trước.
"Haha, Chị Rola đồ ha~" Hàn Duẫn Nghiên mỉm cười.
Lâm Thi Dĩnh nuốt nước miếng, sao cô thấy lạnh gáy thế này?!
"Hàn Duẫn Nghiên, tớ có thể giải thích."
"Ừm ừm, được, về nhà chúng ta chậm rãi nói" Hàn Duẫn Nghiên cười như mặt trời tháng ba, chói lóa đui mắt người.
Sau đêm đó, Lâm Thi Dĩnh và Hàn yêu nghiệt đúng là chậm rãi trò chuyện, chỉ là ngày hôm sau lại có người không xuống được giường thôi hà.
~~~~~~~~~
=))) ~ Mạnh mẽ quá hà:)))) ~
Có lẽ ai cũng đã mòn mỏi đợi cảnh thịt xôi bánh bao các kiểu đúng hơm? Giờ nếu p tự viết ngoại truyện dặm mắm thêm muối tí xíu cho bộ này nó từ đồ chay thành đồ mặn thì mọi người thấy có được không?:)) ~