Mạc Tiệp chưa bao giờ tự an ủi đến kích thích như vậy, thoải mái rất nhanh đã đến cao trào, ngủ vô cùng sâu giấc, một đêm không mộng mị.
Bùi Ngọc có thói quen làm việc và nghỉ ngơi tốt, sáng sớm đúng 6 giờ rưỡi bị đồng hồ sinh học của mình đánh thức, nghiêng đầu sang bên cạnh, Mạc Tiệp vẫn ngủ rất ngon, gương mặt nhìn thuần khiết giống như một nữ sinh viên đại học.
Điều hòa không khí duy trì nhiệt độ trong phòng ở mức 26 độ, Mạc Tiệp không cảm thấy lạnh, cũng không tiếp tục đắp chăn, một cặp đùi thon dài trắng nõn lộ ra bên ngoài, giữa hai chân cô là chiếc quần lót ren hơi ướt.
Bùi Ngọc đặc biệt thích đồ lót của cô, tất cả đều là kiểu Lingerie siêu mỏng của Pháp, hắn biết cô có một chút chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế, áo ngực và quần lót nhất định phải mặc nguyên bộ —— cho dù ngày thường cũng không ai có thể nhìn thấy dáng vẻ cô cởi áo ngoài, trừ hắn. Thật ra đồ lót bằng voan mỏng kia của cô cũng chỉ cố định ngực cô một chút để tránh lay động kịch liệt, một tầng voan mỏng bao lấy cả đầu vú cũng có thể thấy rất rõ ràng. Ban đầu Bùi Ngọc còn nghi hoặc, cô ra ngoài chẳng qua là đến trường học dạy học, bên trong mặc lẳng lơ như vậy làm cái gì…… Trải qua thời gian dài quan sát hắn mới suy đoán ra được một nguyên nhân hợp lý: Bởi vì bộ ngực cô quá mức đầy đặn, eo lại nhỏ, muốn mặc áo không quá lớn, nhất định phải mặc áo ngực siêu mỏng mới có thể cài chắc nút áo, cũng không phải cố ý ăn mặc gợi cảm như vậy. Nhưng nghĩ lại, thần tượng của rất nhiều sinh viên, giáo sư Mạc cứng nhắc và nghiêm khắc lại mặc đồ lót như vậy dạy học ở trường đại học đứng đầu trong nước, Bùi Ngọc cảm thấy hưng phấn, nghĩ lại một chút là có thể cứng rắn nửa ngày. Hắn cũng trộm lấy mấy bộ đồ lót cô phải giặt vừa ngửi vừa thủ dâm, cô không có thói quen dùng nước hoa, trên đồ lót chủ yếu chính là mùi hương dễ chịu trên cơ thể cô, hắn thường xuyên dùng hương vị này để trợ hứng, cũng gọi là mùi hương xử nữ của mẹ. Sau đó hắn nhất thời tò mò lại lên mạng tìm nhãn hiệu, phát hiện tất cả đều có giá cả xa xỉ, cũng đã chặt đứt ý nghĩ trộm vài món giấu đi —— nhưng mà không sao cả, cô thường thường ăn cơm đi đường cũng suy nghĩ vấn đề, lại đối với sinh hoạt hằng ngày không để ý chút nào, đồ lót cũng chồng chất đến cuối tuần mới giặt, mỗi lần hắn trộm vài cái loát xong lại thả trở về cũng sẽ không bị phát hiện.
(*) Rối loạn ám ảnh cưỡng chế (OCD) là một loại rối loạn lo âu. Đây là một nhóm các rối loạn tâm thần kinh với suy nghĩ ám ảnh và hành vi cưỡng chế như là biểu hiện lâm sàng chính. Nó được đặc trưng bởi sự cùng tồn tại của cưỡng chế có ý thức và chống cưỡng bức.
Lúc này ở khoảng cách gần nhìn âm hộ của cô bị quần lót ren bao lấy, Bùi Ngọc không cứng được, di chuyển cơ thể một chút liền cách quần lót ở trên bắp đùi trắng nõn của cô nhẹ nhàng cọ xát. Lại cẩn thận từng li từng tí từ từ kéo một chân cô ra, tiện cho hắn thấy rõ hình dáng ở giữa quần lót, bắp đùi cô chỗ âm mao không bị quần lót che đậy có một vài sợi lông lộ ra, hắn nhìn rất hưng phấn, đang muốn kéo ra một chút nữa, đột nhiên truyền đến một trận âm thanh đồng hồ báo thức của điện thoại, Bùi Ngọc cả kinh, thầm nghĩ không xong —— ngày thường đều là 8 giờ cô mới thức dậy, hôm nay cũng không có việc gì, sao lại đặt đồng hồ báo thức lúc 7 giờ? Hắn hoảng loạn không thể làm gì khác hơn ngoài nhắm mắt giả vờ ngủ.
Mạc Tiệp mơ mơ màng màng sờ di động, vừa mở mắt đã nhìn thấy Bùi Ngọc gần trong gang tấc, mà một chân của cô đang đè ở trên người hắn.