Tuy Tiên Minh Tuần Giám Sứ Triệu Chí Trăn từng nói, lần đạo chiến này rất có khả năng sẽ xuất hiện nhiều cường địch, nhưng Phương Nguyên thầm nghĩ, mình đã thành công kết thành Tử Đan, căn cơ không tồi, tranh phong với những cường địch đó chính là để xem lại một thân thần thông này của mình.
Mình ở cảnh giới Kim Đan, không đi cầu truyền thừa khác, cái có thể dựa vào chính là Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết này.
- Những gì ta học trước đây, bất kể là tứ đại huyền công học được ở Thanh Dương Tông, hay là Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn học được ở Thiên Lai Thành Kim gia, đều đã dung nhập vào trong Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết, thậm chí còn bao gồm một số bí quyển pháp thuật mà ta tích lũy được, vốn đã khiến một thân tu vi của ta đạt tới cảnh giới Kim Đan tầng thứ hai, mà trong đoạn thời gian này, ta nghiên cứu đan pháp, cũng đã có lĩnh ngộ đối với biến hóa đan đạo!
Nghĩ tới vấn đề này, trong đầu hắn lại hiện ra kinh lịch khi mình luyện chế viên Tử Kim Bát Bảo Đan đó.
Dị quả vào lò, biến hóa lộ ra, liên tiếp sinh biến.
Hắn ra sức khống chế loại biến hóa này, cũng cảm thấy giống như đang đấu pháp với một vị cao thủ.
- Đan đạo và thần thông, vốn đều chú ý âm dương tương thất, biến hóa kinh thiên, rất nhiều lý luận của đan đạo đều có thể trực tiếp dùng vào trong tu hành, như vậy, ta trong học vấn đan đạo, có thể tìm được đạo biến hóa của Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết không?
- Từ đó mà suy ra, trận pháp và thân pháp cũng vậy, chú ý phân chia thiên địa ngũ hành, biến hóa khó lường...
- Như vậy, từ trong trận pháp, liệu có thể ngộ ra sự kỳ diệu của thân pháp hay không?
Có ý tưởng này, hắn chậm rãi lâm vào trầm tư, giống như người đá, không để ý tới ngoại sự.
Cũng không biết trải qua bao lâu, ngoài cửa bỗng nhiên truyền đến một tiếng gọi khẽ:
- Phương tiền bối, Phương tiền bối có nhà không?
Phương Nguyên chỉ cảm thấy mình vừa nhập định không lâu, mới nghĩ ra được một số chỗ tinh diệu lại bị người ta cắt ngang, lập tức tức giận mở ra, bực mình nói:
- Ta không phải đã nói với các ngươi là trong lúc ta bế quan không được ai đến quấy nhiễu ta à?
Thanh âm ở ngoài sân cảm ứng được sự tức giận của hắn, lập tức cười khổ:
- Nhưng đại khảo lục đạo đã bắt đầu rồi...
Phương Nguyên lập tức lắp bắp kinh hãi:
- Ta nhập định bao lâu rồi?
Đẩy cửa ra, thấy trong viện đã là ánh mặt trời chói chang.
Phương Nguyên lấy lại bình tĩnh, trước đây hắn vì luyện đan mà có lĩnh ngộ, nhập định tham ngộ, thu hoạch không ít, lại không ngờ trong tham ngộ này, thời gian lại trôi qua nhanh như vậy, lúc trước hắn bế quan để luyện đan cho Quan Ngạo, cách đại khảo lục đạo chỉ còn hơn nửa tháng, hiện giờ vừa bừng tỉnh, đã trôi qua hơn nửa thời gian, Quan Ngạo thì ngủ vùi trong phòng đan, không có dấu hiệu tỉnh lại, hắn cũng không tiện đánh thức hắn, chỉ bố trí lại đại trận chung quanh phòng đan.
Làm xong tất cả, hắn mới thay một thân áo xanh, buộc lại tóc, ra khỏi tiểu viện.
- Phương tiền bối, hôm nay đã là ngày bắt đầu đại khảo lục đạo, chư vị đan sư đều đang ở thượng viện chờ ngài.
Trông coi ngoài tiểu viện chính là tiểu đồng nhi Thanh Phong, nhìn thấy Phương Nguyên liền cười tủm tỉm nói.
- Làm phiền ngươi rồi, đi thôi!
Phương Nguyên xoa xoa đầu hắn, bảo hắn đi trước dẫn đường, bước vào thượng viện của Xích Thủy Đan Khê.
Lần tham ngộ này bị cắt ngang, tâm tình tất nhiên không được tốt, nhưng kết quả lại vẫn tận ý người, lúc trước khi vào Xích Thủy Đan Khê, hắn đã đạt tới tu vi Kim Đan nhị chuyển, mà trong đoạn thời gian này, lĩnh ngộ được thêm đan đạo và trận đạo, cũng dần dần dung nhập vào biến hóa của Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết, tu vi lại tiến thêm một bước, được tính là Kim Đan tam chuyển viên mãn.
Chỉ thiếu một bước là có thể bước vào Kim Đan trung cấp!
- Nhưng nếu muốn trong đạo chiến, chiếm vững tam giáp, vậy ít nhất cũng phải bước vào Kim Đan trung cấp mới được!
Hắn thầm tính toán về đại khảo lục đạo lần này.
Kỳ thật hai đạo đan trận, hắn không sợ, bởi vì hai đại khảo này, trên danh nghĩa là để thi đỗ danh hiệu Đại Đan Sư, hoặc là Đại Trận Sư, nói cách khác, những cao thủ đã có danh hiệu Đại Đan Sư hoặc là Đại Trận Sư sẽ không tới tham gia, mà với thực lực của hắn, chỉ cần những lão nhân đó không đến, những tiểu đan sư tiểu trận sư còn lại thật sự không cần quá bận tâm.
Nhưng kiếm đạo và trận đạo thì lại khác.
Lần này bế quan ngộ đạo, hắn đã có cơ hội vượt qua, nhưng chỉ tiếc thời gian không đủ.
Cũng đành chịu thôi, nếu đại khảo lục đạo đã bắt đầu, vậy thì cứ đi một bước tính một bước!
...
- Ha ha, Phương tiểu hữu, ngươi vì chuẩn bị cho đại khảo mà bế quan tu hành, chúng ta cũng biết tầm quan trọng của việc này, bởi vậy mấy ngày trước không dám làm phiền ngươi, nhưng hiện giờ đại khảo lục đạo đã bắt đầu, vẫn không thấy ngươi xuất quan, không biết làm sao, chỉ đành phái người tới gọi ngươi một tiếng...