- Giữ lại toàn bộ, tìm viên đan dược kia về.
Sắc mặt của tiểu đồng hơi do dự.
- Những đan dược kia đa đổ vao nhau, mắt ca hỗn tạp ...
Hứa chấp sự còn chưa nổi giận, Phương Nguyên đã nói.
- Đi đi, làm theo lời giải thích của bọn họ, viên đan dược của ta rất dễ nhận ra!
Lúc này tiểu đồng mặt nhăn như mướp đắng, kéo theo mấy người khác nữa đi về phía sau núi.
Để tránh bọn họ gian dối, có mấy lão đan sư cũng đi theo.
Người xung quanh không muốn rời đi, ngược lại có càng nhiều người tụ tập đến đây, Hứa chấp sự thấy cảnh tượng này, trong lòng thở dài nặng nề, biết chuyện này đã làm lớn lên, nếu không có kết quả cụ thể, mà truyền ra bên ngoài, không biết sẽ bị người khác nói thành thế nào nữa, đáng lẽ, từ lúc đầu hắn không nên đồng ý với Phương Nguyên điều tra chuyện này.
Mặc dù trong lòng nghĩ như vậy, nhưng hắn cũng rất bất đắc dĩ, khí cơ trên người Phương Nguyên làm hắn phải hoảng sợ từ tận đáy lòng, giống như có trực giác nói cho hắn, phải nghe lời người này nói, sẽ không sẽ có hậu quả lớn ...
Hứa quản sự là người có thất khiếu linh lung, lăn lộn bò được đến vị trí này, dựa cả vào trực giác.
Bây giờ, hắn chỉ mong trực giác của mình không sai lầm.
- Tìm ra rồi ...
Còn may, tìm không mất thời gian bao lâu, đã nghe bên ngoài điện vang lên một tiếng kêu hưng phấn, sau đó tiểu đồng cầm một viên đan dược nhỏ chạy vào, cười nói.
- Cũng may là dễ phân biệt, tìm ra nó từ trong đám đan dược khác ...
Nói xong, hắn đưa đến trước mặt Phương Nguyên và Bạch Sơn Quân, hưng phấn hỏi.
- Là viên đan dược này sao?
Bạch Sơn Quân nhìn, cười gằn một tiếng, nói.
- Đan dược thô ráp như vậy, còn ai có thể luyện ra được?
Phương Nguyên cũng phân biệt ra khí tức của viên đan dược này đúng là do hắn luyện ra, sắc mặt hắn hơi thả lỏng.
Phương Nguyên phất tay áo, lạnh lùng nói.
- Đừng nói nhảm, nghiệm đan đi!
Lại có thể tìm về được ...
Nhìn thấy viên đan dược từng bị bỏ vào trong phế đan, trộn lẫn với đống đan dược sắp đi tiêu hủy kia mà vẫn tìm về được, mọi người vây xung quanh điện cảm thấy hưng phấn, ai cũng duỗi dài cổ bắt đầu đánh giá.
Ở xa xa, nhìn thấy tiểu đồng đặt viên đan dược nho nhỏ trên khay, sau đó đưa cho các đan sư trong điện đánh giá, bọn họ đánh giá vài lần, nhưng người khác ở đây cũng có vài phần hiểu đan, lúc nhìn thấy viên đan dược kia, sắc mặt trở nên kinh ngạc.
Trên viên Thái Hóa Thượng Thanh Đan kia, chỉ lớn bằng quả nho, giống như cục mỡ đông màu vàng nhạt, phía trên mơ hồ có vài sợi tử văn, giống như mấy long ảnh đang trườn.
Chỉ mới nhìn qua, đã thấy viên đan dược này không thô ráp như Bạch Sơn Quân nói, ngược lại có vẻ tinh xảo, nhưng ngạc nhiên là, viên đan dược này đúng là khác xa so với Thái Hóa Thượng Thanh Đan!
Nếu như chỉ nhìn vẻ bề ngoài mà nói, đúng là viên đan dược này có chất lượng không tốt!
Không phải bởi vì nó xấu, mà là vì khác nhau quá nhiều, làm cho người khác ngộ nhận là đan dược khác.
- Chuyện này ...
Mọi người thấy vậy, không dám phát biểu ý kiến loạn xạ.
Nhưng cô nương áo đỏ bên cạnh cửa kia, sắc mặt cứng lại, nhìn về phía mấy vị đan sư đang đánh giá kia.
Người đầu tiên cầm đan dược chính là Hứa chấp sự, hắn cầm đan dược lên, khẽ cau mày, hơi bất mãn nhìn Bạch Quân Sơn, thật sự nói về chất lượng, dù sao đây cũng là một đan dược đáng để thử, vậy mà lão già kia lại trực tiếp ném đi, nói trong lòng không có chút oán hận tu sĩ họ Phương là giả, vậy mà mình nói cái gì cũng không chịu nhận ...
Dưong nhien, neu ban ve dung sai, vẫn phai xem đan phẩm của vien đan dược này!
Hắn ngưng thần đánh giá một lát, nhẹ nhàng dùng một thanh đao nhỏ màu bạc cạo một chút xuống, ở chấm lên đầu ngón tay, nhẹ nhàng ngửi.
Trong điện lẫn ngoài điện, tất cả mọi người đều duỗi dài cổ, ngừng thở, chờ đợi hắn công bố kết quả.
Ngưng ngoài dự đoán, Hứa chấp sự ngưng thần suy nghĩ một lát, sắc mặt cả kinh, trở nên cực kỳ phức tạp, nhưng hắn không mở miệng tuyên bố, Hứa chấp sự đi đến một lão đan sư gần đó, người kia cũng là người của thượng viện Xích Thủy Đan Khê, là đại đan sư cấp bậc cao nhất, giao viên đan dược kia cho hắn, nói nhỏ.
- Quỷ lão, ngài xem ...
Vị lão đan sư kia nghi ngờ cầm viên đan dược kia lên, cạo một chút phấn ra, tinh tế ngửi, sau đó sắc mặt hắn thay đổi, nhẹ nhàng đưa vào miệng nếm thử, sắc mặt trở nên kinh ngạc, nhưng cũng giống đang mơ hồ!
Hứa chấp sự cười khổ nhìn hắn, giống như từ sắc mặt đó nhìn ra một đáp án.
Nhưng Quỷ Lão cứ choáng váng cả buổi trời, sau đó lại lắc đầu nói.
- Kỳ lạ, kỳ lạ!
- Kỳ lạ ông nội ngươi ...
Đám người bên cạnh chờ kết quả tức giận.
- Lão phu chỉ có thể xác định, đây đúng là Thái Hóa Thượng Thanh Đan!
Cô nương áo đỏ bên cửa lạnh lùng nói.
Luc khao hạch chỉ co chung đo dược lieu, chang le con co the luyen chế được thành những loại đan dược khác?