Buổi chiều ở khách sạn Diamond.
Bên ngoài sảnh lớn khách sạn, đèn hoa đã được treo lộng lẫy, nhân viên vẫn còn đang tất bật với công việc của họ. Đúng là Vệ Gia có khác, chỉ một buổi tiệc ra mắt mà họ đã đầu tư chăm chút nhiều thế này. Nhìn thôi đã biết ngay đó là số tiền không nhỏ.
Trong phòng chờ, Vũ Đình vẫn còn đang ngồi trang điểm. Gương mặt của cô rất hoàn mỹ, làm cho thợ trang điểm liên tục cảm thán.
" Vũ Đình, cô nhìn thử những món trang sức Vệ Tư Hàn mang đến đây xem, cô thấy cái nào hợp với chiếc đầm dạ hội hôm nay?" Max tay chỉ vào đống trang sức trên bàn nói.
Những thứ đó đều là thiết kế của Vệ thị, với giá trị vô cùng đắc, nhưng Vệ Tư Hàn không ngại mang hết một lượt cho cô thử. Tất cả đều là phiên bản giới hạn, có tiền cũng khó mà mua được.
Vũ Đình gương mặt đã được trang điểm xong, cô đứng lên nhìn một lượt nữ trang trên bàn xem xét. Thật sự tất cả đều có nét đẹp riêng, khiến cô cũng khá đau đầu để lựa chọn. Mắt cô bỗng dừng lại trước bộ trang sức kim cương, với kiểu dáng một bông hoa tuyết lớn, ở giữa được đính một viên kim cương lớn hút mắt, xung quanh còn có thêm rất nhiều viên kim cương nhỏ. Vũ Đình lần đầu tiên nhìn thấy đã thích nó ngay.
" Tôi chọn cái này đi!" Vũ Đình mỉm cười nói.
Max cầm lên xem thử, hắn cũng gật đầu đồng ý.
" Sắp đến giờ rồi, Vũ Đình mau đi thay lễ phục đi!" Max nhìn đồng hồ kêu lên.
" Tôi đi ngay đây!" Vũ Đình đáp lời, rồi cô đi nhanh vào phòng thay đồ.
Bữa tiệc nhanh chóng bắt đầu, khách khứa lần lượt nối đuôi đến, bọn họ đều là những doanh nhân và nhà sản xuất phim có tiếng. Âu Dương Tư Thần cùng với Lạc Ninh Hinh cũng có mặt, hai người trai tài gái sắc đi cùng nhau vô cùng đẹp đôi. Bữa tiệc của Vệ thị không cho phép phóng viên chụp hình lung tung, nên hai người cũng khá an tâm khi đến đây.
Lạc Ninh Hinh trong làn váy dài màu đỏ rực vô cùng quyến rũ, Âu Dương Tư Thần thích cô mặc màu đỏ, bởi vì làn da trắng nõn của cô, rất hợp với màu này. Với thiết kế tay phồng, cổ áo vuông vức, lộ ra khuôn ngực đầy đặn của cô, chỉ như thế thôi đã khiến nhiều ánh mắt đổ dồn về phía Lạc Ninh Hinh. Hàng mi cong dài với đôi mắt to tròn chính là điểm nhấn của cô, cùng đôi môi màu đỏ tươi làm cô thêm phần quyến rũ. Mái tóc được búi lên cao, phía trước rũ rượi vài sợi tóc, khiến Lạc Ninh Hinh trở nên mị hoặc hơn.
" Bảo bối, anh thật muốn mang em về nhà!" Âu Dương Tư Thần ghé sát tai cô thì thầm, anh thích cô xinh đẹp, nhưng không thích những tên đàn ông khác nhìn cô.
" Anh thật là có tính chiếm hữu cao mà! Anh xem kìa, những cô gái kia cũng đang nhìn chằm chằm anh đấy!" Lạc Ninh Hinh làm sao không hiểu ý của Âu Dương Tư Thần được, cô choàng lấy cánh tay anh thỏ thẻ.
Âu Dương Tư Thần cũng đâu phải dạng vừa, anh vừa bước vào đã khiến không ít phụ nữ dòm ngó rồi. Gương mặt anh tuấn mỹ, hoàn hảo không tìm thấy góc chết, trên người tây trang lịch lãm, thần thái ngút trời. Phụ nữ có ngã lộp độp trước mặt anh cũng không có gì là lạ cả.
" Ai nhìn thì kệ họ, trong mắt anh chỉ có em mà thôi!" Âu Dương Tư Thần choàng tay ôm eo nhỏ của Lạc Ninh Hinh nói.
" Này này, hai người đến đây phát thức ăn chó cho ai xem hả?" Mặc Vũ từ phía sau lên tiếng, hắn và Lục Thần Vũ cũng vừa mới đến. Hai người cũng tây trang chỉnh tề, mười phân vẹn mười không chê vào đâu được.
" Cho cậu xem đó!" Âu Dương Tư Thần vẻ mặt đắc ý nhìn Mặc Vũ trả lời.
" Lục Thần Vũ, tôi khổ quá mà!" Mặc Vũ giả vờ khóc lóc nói, ai chẳng biết hắn ế mốc ế meo cả lên.
" Tránh xa tôi ra đi, cậu làm bẩn áo của tôi rồi!" Lục Thần Vũ đẩy mạnh hắn ra nói.
Cả bốn người đang nói chuyện, thì phía xa Vệ Tư Hàn và Tần Lam cũng đi đến.
" Chị dâu, hôm nay chị đẹp quá đi!" Vệ Tư Hàn không nhịn được mà reo lên, hắn bị cuồng Lạc Ninh Hinh a.
" Cút xa cô ấy ra một chút!" Âu Dương Tư Thần ánh mắt mang hình viên đạn trừng Vệ Tư Hàn, khi thấy ý định muốn ôm Lạc Ninh Hinh của hắn ta.
" Cửu ca, anh quá đáng!" Vệ Tư Hàn giận dỗi nói.
Bên này Tần Lam nhấc váy đi đến bên cạnh Lục Thần Vũ, cô ta hôm nay mặc một chiếc đầm màu tím hoa oải hương, với kiểu dáng cúp ngực, bầu ngực cô ta cứ lấp ló như muốn lộ cả ra ngoài. Cô ta vô tư đến trước mặt Lục Thần Vũ mà õng ẹo.
" Thần Vũ, tôi cứ tưởng anh không đến chứ!"
" Đúng ra là không đến thật! Nhưng Vệ Tư Hàn cứ nài nỉ, nên tôi mới gượng ép đến đây!" Lục Thần Vũ vẫn lạnh nhạt trả lời cô ta.
[ Hừ, làm như tôi không biết anh đến đây là vì con tiện nhân kia chắc!] Tần Lam cố gượng cười nhìn Lục Thần Vũ, nhưng nội tâm cô ta thì khác hẳn.
" Nào mọi người cùng cạn ly chúc mừng tên đần Vệ Tư Hàn đi nào!" Mặc Vũ gọi phục vụ đến, hắn lấy rượu đưa cho mọi người.
Mọi người đều nhận rượu cầm trên tay, vui vẻ cạn ly với nhau.
" Vũ Đình sao vẫn chưa đến nhỉ?" Lạc Ninh Hinh đảo mắt tìm kiếm, không thấy Vũ Đình ở đây, cô thắc mắc hỏi.