Vũ Đình được Phong Hành Diệm và Liễu Như Hoa đưa về nhà, nếu có thể cô thật muốn Lục Thần Vũ đưa mình về hơn.
" Này, cái tên đẹp mã đó thích em đúng chứ?" Phong Hành Diệm bất ngờ hỏi cô.
" Em không biết!" Vũ Đình ngại ngùng trả lời, Phong Hành Diệm là kẻ nhiều chuyện, cô cũng không muốn hắn phải biết quá nhiều.
" Anh thấy hắn cũng rất được đấy! Nếu có thể thì tiến tới đi!" Phong Hành Diệm vẻ mặt thích thú nói.
" Anh im đi, lo mà lái xe kìa!" Vũ Đình trừng mắt nhìn hắn.
Cô phóng tầm mắt ra ngoài cửa sổ, nhìn đường phố đông đúc, thấp thoáng còn có các đôi tình nhân đang rảo bước trên đường. Nghĩ về Lục Thần Vũ, cô lại không biết được kết quả của hai người sẽ như thế nào, nhưng cô thật sự muốn hai người có một cái kết đẹp.
Ở bệnh viện, cầm bó hoa hồng trên tay, Lục Thần Vũ ánh mắt ảm đạm.
" Này, làm sao vậy? Không tặng được hoa sao? Hay bị từ chối rồi?" Mặc Vũ từ phía sau đi đến, vỗ mạnh vào vai hắn hỏi.
" Cô ấy không thích hoa hồng! Là tôi vô tâm, không chịu tìm hiểu kỹ!" Lục Thần Vũ thở dài trả lời.
" Là vậy sao? Cậu đúng là ngu hết chỗ nói! Bình thường thông minh lắm mà, sao nói đến tình yêu thì chỉ số thông minh tuột xuống số âm luôn vậy?" Mặc Vũ nhịn không được mà mắng hắn.
" Có tin tôi đánh cậu không?" Lục Thần Vũ không cảm xúc quay qua nhìn hắn.
" Đánh cái đầu cậu ấy, cho nó thông minh lên một chút đi! Vũ Đình là khuê mật của Lạc Ninh Hinh, muốn biết cô ấy thích gì thì cứ việc hỏi Lạc Ninh Hinh là xong. Đã hiểu chưa cái đồ chậm tiêu!" Mặc Vũ không nể nang gì nói huỵch toẹt cả ra.
" Đúng vậy! Nhưng giờ Ninh Hinh không ưa tôi, cậu nghĩ cô ấy sẽ nói cho tôi nghe sao?" Lục Thần Vũ nói.
" Vậy thì cậu phải nhờ Tư Thần giúp rồi! Cố lên nào!" Mặc Vũ nói xong liền đi mất.
" Cái tên khốn này! Thật là muốn đánh hắn mà!" Nói một buổi chẳng được tích sự gì, Lục Thần Vũ đưa nắm đấm về phía Mặc Vũ.
Hai ngày sau, ở biệt thự Vũ Gia.
Vũ Đình đang nằm trên giường đọc sách, thì chuông điện thoại của cô reo lên. Vũ Đình buông quyển sách xuống, cô lấy điện thoại lên xem, là Vệ Tư Hàn gọi đến.
" Vệ Tư Hàn, cậu gọi tôi có chuyện gì sao?" Vũ Đình bắt máy trả lời.
" Đình Đình, mấy tấm ảnh của cô vừa được đăng lên trang web của Vệ thị, thì đã nhận được nhiều đánh giá rất tốt đấy! Bọn họ rất thích phong cách ác quỷ của cô." Vệ Tư Hàn bên kia nhanh chóng nói.
" Vậy thì thật tốt quá rồi! Tôi cứ sợ mình làm danh tiếng Vệ thị bị lu mờ thôi!" Vũ Đình khiêm tốn đáp
" Không có cái mùa quýt đó đâu, mắt nhìn người của tôi chỉ có chuẩn! Còn nữa, tối mai Vệ thị mở một bữa tiệc, mừng ra mắt trung tâm mua sắm mới ở thành phố B. Cô là người đại diện, nên nhất định phải đến đó nha!" Vệ Tư Hàn tự đắc nói.
" Tôi biết rồi! Tối mai tôi sẽ có mặt!" Vũ Đình vui vẻ đồng ý.
" Vậy không làm phiền cô nghỉ ngơi nữa! Lát nữa sẽ có người đem thiệp mời đến cho cô, hẹn gặp cô vào ngày mai!" Vệ Tư Hàn nói rồi mau chóng cúp máy.
Tắt điện thoại, Vũ Đình lấy máy tính vào trang web của Vệ thị xem thử, cô khá là bất ngờ khi có rất nhiều người quan tâm đến mình. Tất cả đều là khen ngợi cô, Vũ Đình cảm động muốn khóc, cuối cùng cũng có người công nhận cô rồi, kết quả này thật không tồi.
Cô mở điện thoại ra gọi cho Lạc Ninh Hinh.
" Vũ Đình, cậu đã khỏe hơn chưa? Còn đau chỗ nào không?" Lạc Ninh Hinh vừa nghe máy đã hỏi ngay tình hình của cô.
" Mình ổn mà! Hinh Hinh, ảnh chụp của mình được treo lên rồi, có rất nhiều người thích mình đấy, bọn họ cũng rất thích chiếc váy ngắn mà cậu đã sửa lại nữa!" Vũ Đình gấp gáp nói.
" Whoaaaa! Đình Đình của mình nổi tiếng rồi! Chúc mừng cậu!" Lạc Ninh Hinh trong điện thoại reo lên.
" Mình đang hạnh phúc lắm đây nè! Ngày mai Vệ thị mở một bữa tiệc, cậu và Tư Thần có đến không?" Vũ Đình hỏi.
" Bọn mình sẽ đến mà! Ngày mai cậu nhất định phải thật xinh đẹp trong bữa tiệc đó, ảnh hậu tương lai của mình!" Lạc Ninh Hinh trả lời, không quên trêu chọc Vũ Đình.
" Cậu chỉ giỏi chọc mình!" Vũ Đình cười đáp lời Lạc Ninh Hinh.
Cả hai người trò chuyện một lúc lâu, rồi mới chịu tắt máy.
Tại căn hộ chung cư của Lục Thần Vũ, hắn đang ngồi trên sô pha xem điện thoại.
" Ding Dong!" Chuông cửa kêu lên.
Lục Thần Vũ liền đứng dậy mở cửa, người đang đứng trước mặt hắn là Tần Lam. Cô ta hôm nay ăn mặc giản dị, chỉ là áo thun đơn giản cùng chiếc váy ngắn, đầu tóc cột cao gọn gàng. Chỉ có điều là mặt mày che kín, bởi vì cô ta là người nổi tiếng, nên làm gì cũng phải kín đáo.
" Cô đến đây để làm gì?" Lục Thần Vũ lạnh lùng hỏi cô ta.
" Có thể vào trong được không? Tôi sợ paparazzi đang nấp ở đâu đây nhìn thấy!" Tần Lam chỉ vào nhà nói.
" Được rồi! Cô vào đi!" Lục Thần Vũ dù gì cũng không thể để cô ta ở ngoài, nên mới cho cô ta vào nhà.
Tần Lam không ngại ngần mà nhanh chân đi vào trong, cô ta đảo mắt nhìn một vòng, rồi mới nhẹ nhàng ngồi xuống ghế sô pha.