Trên phòng làm việc, Âu Dương Tư Thần ánh mắt thâm trầm.
" Muốn bắt nạt bảo bối của tôi? Phải hỏi xem tôi có đồng ý hay không?" Giọng nói của anh chứa đầy sự uy hiếp.
Biệt thự Lạc Gia.
Lạc Bội Sam cả người run cầm cập trở về nhà, cô ta không thể để Lạc Chí Bằng và Trần Thi Thi thấy dáng vẻ này của mình được. Vừa bước vào cửa, cô ta đã lấy áo khoác trùm kín người, rồi vội vàng chạy lên phòng.
" Khốn kiếp! Mụ điên khốn nạn này, tôi sẽ không để yên cho bà đâu!" Lạc Bội Sam nghiến răng nói.
Cô ta vội lục tìm điện thoại, bấm số gọi cho ai đó. Chuông đổ rất lâu, nhưng vẫn không có người nhấc máy, phải đến cuộc gọi thứ năm, đầu dây bên kia mới trả lời.
" Lịch tổng, là em đây! Hôm nay mụ vợ già của anh đến công ty em náo loạn, anh nhất định phải đòi lại công đạo cho người ta! Tóc của người ta bị mụ ta cắt nát rồi!" Lạc Bội Sam nhõng nhẽo nói, khiến người ta chỉ muốn nôn.
Lịch Thời Quang còn lớn tuổi hơn cả Lạc Chí Bằng, mà cô ta có thể gọi anh em ngọt lịm, đúng là không thể chấp nhận nổi.
" Con điếm đê tiện! Còn dám gọi đến cho tôi? Liệu hồn thì cút cho khuất mắt tôi, đừng để tôi thấy bộ mặt buồn nôn của cô!" Lịch Thời Quang có vẻ đang tức giận, ông ta không màng tình nghĩ trên giường mà mắng nhiếc cô ta.
" Lịch tổng, ngài đang mắng tôi sao? Tôi bị vợ của ngài hại đến thê thảm như vậy, mà ngài còn mắng tôi! Những lời nói mật ngọt lúc trên giường với tôi, ngài là quên hết rồi?" Lạc Bội Sam tức tối, cô ta lên tiếng trách móc.
" Đúng là tôi đui mù, nên mới lên giường với loại gái rẻ tiền, chẳng ra làm sao như cô! Cô tự lên mạng nhìn xem, bây giờ thì cô nổi hơn cả ảnh hậu rồi. Đẹp mặt lắm!"
" Còn tôi nói cho cô biết, đàn ông ấy quen chơi thì được. Còn bảo tôi bỏ vợ đến với loại người như cô, thì không bao giờ có chuyện đó đâu!" Lịch Thời Quang quyết định lật bài ngửa với cô ta, ông ta nói xong liền tắt máy.
Lạc Bội Sam tức đến run người, cô ta cầm điện thoại ném mạnh xuống đất.
" Thằng chó!" Cô ta hét lên đầy phẫn nộ.
Nghĩ đến lời Lịch Thời Quang nói, cô ta liền mở máy tính lên xem. Tràn ngập tin tức trên mạng, chính là tin của cô ta. Mỗi bài viết đều là tiêu đề gây sốc, và hình ảnh nhạy cảm của cô ta. Nhìn thôi Lạc Bội Sam đã muốn hộc máu.
[ Tiểu thư Lạc Gia sống buông thả trụy lạc, vào khách sạn với đàn ông có vợ!]
[ Tuesday thế hệ mới, tiểu thư nhà giàu cướp chồng người khác!]
[ Tiểu thư nhà giàu bị đánh tại công ty, vì tội cướp chồng người ta! ]
Lạc Bội Sam đánh cái rùng mình, chuyện vừa mới xảy ra thôi, sao có thể lên tin nhanh như vậy. Cô ta vò đầu bứt tóc, không biết đối mặt với Lạc Chí Bằng và Trần Thi Thi như thế nào.
" Không có khả năng, chỉ vừa mới lúc nãy mà thôi! Là ai đã làm chứ? Phải làm sao bây giờ?"
Phía dưới những bài báo là những bình luận tiêu cực, chỉ trích và thóa mạ cô ta.
[ Trông xinh xắn đấy, nhưng bẩn quá!]
[ Lợi dụng cái danh tiểu thư nhà giàu đi khách, chắc tiền phục vụ sẽ nhiều hơn đây mà!]
[ Ba mẹ cô ta không biết dạy sao? Thật là muốn đánh chết cô ta!]
[ Hạng người này làm bẩn xã hội quá! Nhìn vào chỉ thấy buồn nôn!]
Lạc Bội Sam tức giận ném luôn cả máy tính xuống sàn, cô ta lấy hết đồ vật trong phòng đập phá. Căn phòng phút chốc trở nên hỗn loạn, không còn ra thể thống gì.
" Biến hết đi! Biến hết đi!" Cô ta gào thét lên kinh dị, khiến người làm trong nhà kinh hãi.
Lạc Chí Bằng ở công ty, ông ta cũng đã xem được những bài báo này, sắc mặt của ông ta tối sầm lại. Lấy điện thoại gọi cho Lạc Bội Sam, nhưng vì cô ta đã ném hỏng điện thoại, nên không thể liên lạc được.
Lạc Chí Bằng nhanh chóng đổi số, gọi cho Trần Thi Thi.
" Bà đang ở đâu?" Bên kia vừa bắt máy, ông ta đã lên tiếng hỏi.
" Tôi đang ở Spa chăm sóc da! Có chuyện gì mà ông cáu gắt với tôi vậy?" Trần Thi Thi vẫn chưa biết gì, bà ta bình thản trả lời.
" Mau trở về nhà ngay lập tức! Bà xem đứa con gái yêu quý của bà đã làm gì rồi!" Lạc Chí Bằng không giữ nổi bình tĩnh mà gầm lên.
Tắt điện thoại, ông ta lấy áo khoác đi ra ngoài. Vừa mở cửa, ánh mắt của nhân viên đã nhìn chằm chằm vào ông ta ái ngại. Lạc Chí Bằng nhục nhã ê chề, nhưng ông ta không thể biện minh, chỉ là nhanh chóng bước vào trong thang máy, tránh né ánh mắt của người khác.
Về đến biệt thự, ông ta đã hầm hầm bước vào.
" Bội Sam đang ở đâu?" Ông ta trừng mắt nhìn Trương quản gia hỏi.
" Buổi sáng tiểu thư đã về rồi! Bây giờ vẫn đang ở trên phòng!" Trương quản gia kính cẩn trả lời ông ta.
Lạc Chí Bằng hậm hực đi lên lầu, đến phòng của Lạc Bội Sam.
" Rầm! Rầm! Rầm!"
" Mau mở cửa ra" Ông ta đập mạnh vào cửa, lớn tiếng ra lệnh.
Lạc Bội Sam tim hẫng một nhịp, bây giờ cô ta làm sao mà dám mở cửa, Lạc Chí Bằng là đang rất tức giận.