Sau lễ cưới, hiển nhiên là Tần Hà Vũ sẽ tận dụng kỳ trăng mật, cùng Chu Sinh đi du lịch vòng quanh thế giới.
Phải đến hai tháng sau, mọi người mới thấy Chu Sinh xuất hiện trong đoàn phim. Đạo diễn thấy người tới còn vui đến chảy nước mắt.
Minh tinh nhà người ta cố gắng vừa qua mùng ba Tết đã đi làm, quay chụp kiếm tiền rồi hoàn thành dự án. Tần Hà Vũ đưa người đi, nói là cứ quay chụp cảnh diễn viên khác trước, cảnh của Chu Sinh sẽ do anh đầu tư cảnh quay, quay riêng cũng được.
Người có tiền, bọn họ có thể làm gì cơ chứ?
Sau kỳ trăng mật, Chu Sinh trông đầy đặn lên hẳn một vòng. Da dẻ trắng nõn, mềm mại như chiếc bánh mochi. Có thể thấy chuyến đi vòng quanh thế giới có rất nhiều đồ ăn ngon.
Chu Sinh gật gù trong lán nghỉ ngơi. Cậu vừa hoàn thành xong cảnh quay của bản thân, đợi mọi người chỉnh lại hậu trường sẽ tiếp tục quay. Bận rộn cả buổi sáng, lúc này xem như có thể thở phào đỡ mệt.
Hoắc Thâm kêu Trương Nhật giương ô, lại chắn hướng gió thổi tới cho Chu Sinh, xoa xoa cánh tay trước gió lạnh.
Nữ chính mặc váy ngắn qua gối đứng ở lán bên cạnh có khi đều lạnh đến teo người rồi. Cô nhìn sang hướng Chu Sinh, ngưỡng mộ mà nhìn Trương Nhật đang giương ô, rồi lại nhìn Hoắc Thâm chu đáo.
Mỗi quản lý trong showbiz không phải chỉ quản lý một người như Hoắc Thâm. Trước khi làm quản lý cho Chu Sinh, Hoắc Thâm làm quản lý cùng lúc cho một minh tinh hạng A, vài minh tinh tuyến mười tám chuẩn bị đi lên.
Thân làm quản lý vương bài, việc chỉ quản lý cho một người có thể xem như là kỳ nghỉ trong sự nghiệp của anh.
Hoắc Thâm cảm nhận được tầm nhìn liền quay sang, thấy nữ diễn viên chính bộ phim nhìn mình, liền cười cười đáp lại.
Có lẽ cũng nhận ra bản thân nhìn chằm chằm người khác là bất lịch sự, cô gái ngượng ngùng quay đầu đi. Ly cà phê nóng trên tay khẽ sóng sánh.
Đạo diễn chỉnh xong máy liền lớn giọng gọi bọn họ tới thử máy trước.
Chu Sinh đang mơ màng cũng bị gọi tỉnh, rùng mình vùi đầu trong chiếc khăn len xù dày. Cảm giác như chim non tránh gió vậy.