Cả Nước Đều Bảo Chồng Nhỏ Của Tôi Bị Điên

Chương 100: Tố Lượng x Hoắc Thâm 2



Tố Lượng vô lực ngồi trên giường bệnh nhìn đám thông tin mới được gửi đến.

Nhà họ Tố làm cây cổ thụ trong nghành giải trí, việc coi nặng thanh danh là điều dễ thấy nhất. Mà người theo chủ nghĩa cực đoan như ba của anh, bất kì vết nhơ nào cũng cần phải xoá sạch.

"Ba của cậu nói, nếu như để nhà gái biết được cậu từng có một mối tình với Beta nam, đó sẽ là sự sỉ nhục với bộ mặt của ông ấy." Tiếng của đoạn ghi âm văng vẳng bên tai. "Một Beta nam không thể sinh con, không có quyền lực, không có giá trị, thì không nên ngáng trước con đường thành công của cậu. Do đó, tôi đã..."

Tố Lượng bấm ngừng đoạn ghi âm, mệt mỏi nhắm hai mắt lại. Chẳng trách Hoắc Thâm hận cậu như thế. Là cậu theo đuổi anh trước, cũng bỏ anh đi trước, lại đẩy Hoắc Thâm vào nguy hiểm. Thời điểm Hoắc Thâm nguy kịch nhất, cậu vì vinh hoa phú quý, bước vào lễ đường với người con gái khác.

Người như cậu, lấy đâu ra tư cách xin tha thứ chứ?

***************

Hoắc Thâm qua nay cứ như người mất hồn. Cả Chu Sinh cũng nhận ra điều này. Trương Nhật nắm rõ hơn cả, ở bên cạnh lải nhải.

"Anh Thâm, nếu như anh mệt thì nên đi nghỉ đi. Anh nhìn cứ như xác chết í."

Cũng không thể nói một phần do Hoắc Thâm muốn mượn công việc giải toả căng thẳng được. Bằng không chỉ cần thả lỏng sẽ không kìm được sự thổn thức trong lòng, rồi lại nghĩ ngợi, bào chữa cho kẻ tệ bạc kia.

Công việc ở đoàn quay phim tạm nghỉ do Tố Lượng bị ngã, Chu Sinh cần được sắp xếp đi làm công việc mới, Hoắc Thâm nhân đó chìm vào công việc. Mỗi ngày đều sẽ đi lại thật nhiều, tự mình dùng quan hệ kiếm các hợp đồng.

"Vương tổng có một quản lý kim bài như cậu Hoắc đây, đúng là hổ thêm cánh." Đối tác cầm lên ly rượu trắng, cười giòn giã.

Hoắc Thâm nâng lên ly rượu, cười cười đáp lại.

"Là Chung tổng đề cao tôi rồi. Tôi cũng chỉ là người làm công ăn lương thôi."

Qua lại mấy tuần rượu nữa mới xem như hẹn được lịch kí hợp đồng, Hoắc Thâm chếch choáng đưa người vào trong xe. Bản thân đứng giữa trời đông lạnh đột nhiên thấy trống rỗng khó tả.

Trời chưa khuya lắm, vì để tỉnh rượu, anh định tự mình đi bộ về nhà, nơi cách chỗ này mười phút đi bộ. Nếu như bản đồ chỉ đường đúng, hoặc là Hoắc Thâm đủ tỉnh táo để nhìn bản đồ.

Tố Lượng được tài xế đưa về từ bệnh viện, trong lòng đầy ngổn ngang thì thấy Hoắc Thâm mặc áo măng tô đứng tần ngần cạnh cột điện, không rõ là đang đợi ai hay làm gì.

"Dừng xe." Tố Lượng gõ ghế tài xế.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv