Lửng mật
Lúc bị bệnh, liền yêu dụ dỗ cô, bởi vì anh biết cô sẽ lo lắng bệnh tình của anh.
Diệp Phồn Tinh đem cháo cùng chút thức ăn bỏ lên trên bàn, Phó Cảnh Ngộ phòng vệ sinh đi ra.
Anh ngồi xuống bắt đầu húp cháo, nói với Diệp Phồn Tinh: "Đúng rồi, hôm nay Ngôn Triết sẽ qua đây đấy"
Diệp Phồn Tinh rót cho Phó Cảnh Ngộ ly nước, thuốc cảm mạo bỏ qua một bên, " Anh ta tới làm gì?"
Lần trước anh ta tới làtiệc rượu đầy tháng năm ngoái của Bóng Đèn Nhỏ.
Phó Cảnh Ngộ nói: "Nói muốn tới thăm Bóng Đèn Nhỏ, chú Ngôn gọi điện thoại bảo lúc nào anh mang Bóng Đèn Nhỏ đi qua cho chú ấy nhìn một chút."
Bóng Đèn Nhỏ còn chưa ra đời liền được chú ý, hiện tại khi sinh ra rồi, người người đều muốn tới ôm một cái.
Diệp Phồn Tinh hơi khát nước, rót cho mình ly nước rồi nói "Hiện tại cũng không đi xa được, Bóng Đèn Nhỏ còn quá nhỏ, không thể mang nó đi xa."
Nhóc mới mấy tháng, dẫn nó ra ngoài thân thể sẽ chịu không nổi, đến lúc đó bị bệnh, Diệp Phồn Tinh muốn khóc cũng không được.
Phó Cảnh Ngộ biết sự lo lắng của cô là đúng, " Anh cũng chỉ nói như vậy thôi."
-
Buổi chiều, Kỷ Minh Viễn qua xem bệnh cho Phó Cảnh Ngộ, Ngôn Triết cũng đi cùng.
Phó Cảnh Ngộ nằm ở trên giường, Kỷ Minh Viễn mặc áo Blu, anh ta đề nghị, "Nhìn cậu như vậy, chỉ có thể tiêm thôi, như vậy hiệu quả nhanh hơn."
Phó Cảnh Ngộ luôn rất bài xích chuyện tiêm chọc.
Da mặt anh rất mỏng, càng không muốn bị tiêm ở ngay trước mặt Diệp Phồn Tinh, "không cần phiền phức như vậy đâu, uống chút thuốc là được."
"Vậy tôi không thể đảm bảo cậu uống thuốc mà mai khỏi được ngay đâu " Coi như Kỷ Minh Viễn, từ trước đến giờ tỷ như cường thế: " Cậu phải quan tâm sức khỏe của mình chứ, bình thường cũng đừng liều mạng như vậy, cậu nói xem, cậu vừa làm việc vừa chăm vợ chăm con, làm sao mà kham nổi, đâu cần bóc lột bản thân như vậy chứ?"